Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tóm tắt: Để trả thù England, người biết lịch sử đen tối của hầu hết các đại diện quốc gia, France quyết định rủ đồng bọn chuốc say England một lần, nhằm tạo nên kỷ niệm khó quên cho người và đạt được mục tiêu cùng nhau diệt vong. Nhưng hình như nó hơi sai sai...

Ngắn gọn: Một thế giới nơi kẻ tổn thương lại muốn tổn thương người khác.

o0o

Như chúng ta đều biết, rượu là thức uống phổ biến từ trước đến nay. Dù vui, buồn, ăn mừng, giải trí hay những thứ khác thì loại đồ uống mang tên rượu là không thể thiếu!

Sự thật là ở trụ sở Liên Hợp Quốc tháng nào cũng tổ chức tụ tập uống rượu, nhưng để đề phòng China say rượu lấy đồ đập đầu Japan hay Russia tay không xé nát Ukraina, United Nations đã bố trí cho mỗi nhóm một phòng riêng.

Để duy trì sự an toàn của mọi người trong trụ sở và sự tôn trọng cuối cùng của Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất, đối với họ, hôm nay vẫn là một ngày bình thường!

.....

"Vậy hôm nay chúng ta sẽ chuốc say England à?" Nghe lời đề nghị nhiệt tình của France, China tay nâng chén rượu trắng lên nhấp một ngụm. Anh nhướng mày nói, có vẻ khá hứng thú với trò mà France mới bày ra. Bên cạnh anh là Russia đang cầm một chai rượu vodka và uống từng ngụm lớn.

"Đương nhiên! Có muốn thấy England say rượu đánh America không?" France dựa vào sofa lắc lư ly rượu vang đỏ, hiện tại bộ đôi Mỹ Anh còn chưa tới chỉ có ba người họ. "Mặc dù tôi không biết tại sao England gần đây lại rất hạn chế uống rượu nhưng dựa vào sự hiểu biết của tôi về thói quen uống rượu quá đà của tên đó, khiến England say rượu chắc chắn là một trò hay..."

"Hơn nữa hắn biết quá nhiều về lịch sử đen tối của chúng ta, anh không muốn xem hắn làm trò sao?" France biết China sẽ không từ chối lời đề nghị này. Mỗi lần đi uống rượu, England còn có trách nhiệm giúp United Nations đưa các đại diện quốc gia say rượu về nhà. Mà một khi đã say rượu thì đừng mong tìm ra logic, ai biết bọn họ đã làm trò gì lúc say?

"China, tôi nghĩ đó một ý kiến hay." Russia nhớ ra trước khi xác nhận quan hệ với China, cậu say khướt từng được England đưa về nhà. Trên đường về cậu còn ôm lấy cột nước cứu hoả màu đỏ bên đường khóc lớn, 'Cha có thích con hay không?' 'Cha ơi, người có coi con là kẻ thay thế không?' với England im lặng đứng nhìn ở bên cạnh. Cảnh tượng này khiến chú gấu nhỏ muốn chui xuống tuyết và mất trí nhớ.

"Ừm, như thế cũng không tệ." China nghiêm túc suy nghĩ, nhớ lại sau khi Soviet tan rã, anh vừa uống rượu vừa cầm chai rượu làm búa nghĩ đến việc đóng đinh quan tài trong sự ngăn cản tuyệt vọng của England. Anh coi Russia say rượu nằm bên cạnh là xác của thầy mà chôn sống cậu ngay tại chỗ, England đã chứng kiến toàn bộ quá trình. Chén rượu trên tay China rung động, nụ cười ôn hoà thường ngày có chút run rẩy: "France à, lúc làm nhớ ghi hình lại nhé."

"Okay, tôi đã cài camera ẩn rồi!" France khá tin tưởng vào khả năng kích động hận thù của kẻ thù truyền kiếp England, nên nhớ khi đó để giúp 13 thuộc địa giành độc lập họ thậm chí đã phải hy sinh một vị vua.

"Chà, nói gì mà vui thế? Đang thảo luận về âm mưu chống lại ngọn hải đăng thế giới à?" America đá cửa phòng trên tay cầm vài chai whisky, nở nụ cười rạng rỡ đầy đe doạ. "France, tôi tưởng anh thuộc trại xanh? Nếu anh tiếp xúc quá nhiều với trại đỏ, tôi sẽ cho rằng anh phản bội tôi!"

"Tôi thuộc Liên minh châu Âu." France nhún vai nhìn hai người kia, kế hoạch vẫn không thay đổi. "Cha già của cậu đâu? Hai người chẳng phải lúc nào cũng cùng làm việc và bám dính lấy nhau sao? Hay là England cuối cùng đã không chịu nổi cậu và chuẩn bị quay lại Liên minh châu Âu?"

Nhân vật chính lần này không thể vắng mặt. Còn về America kiêu ngạo, England say rượu sẽ dạy cho bá chủ thế giới thân yêu của chúng ta một bài học. France vốn là bạn nhậu với England hàng ngàn năm cho rằng, thật là một sự thiếu sót lớn khi dịch vụ phá dỡ nhà của China không mời England say xỉn tham gia. Những năm đầu tiên, họ - một đám đại diện quốc gia châu Âu - không thể kiềm chế nổi England say rượu, bất lực nhìn người phá hủy quán bar bằng tay không.

"Ngạc nhiên đấy France, biết anh nhớ tôi nhiều như vậy thật là muốn nôn mửa." Quý ngài Anh quốc đến muộn, bộ vest chỉnh tề thường ngày có chút lộn xộn, môi đỏ hơi sưng tấy, khoé mắt đỏ bừng, trên cổ trắng nõn còn có dấu răng nhìn rất nổi bật. Xem ra nguyên nhân làm England tới muộn đã được tìm ra.

"America, mi là gấu Teddy à? Có thể hứng ở bất cứ đâu!" Russia chửi rủa.

"Rõ ràng là daddy dụ dỗ tôi trước!" America không khách khí vòng tay qua eo England để người ngã vào lòng hắn, bất chấp cái nhìn của ba người còn lại hắn ngồi trên sofa uống một ngụm rượu lớn. Trước sự giằng co quyết liệt của England hắn chiếm lấy môi cha mình, rượu và đầu lưỡi cuốn lấy nhau, hắn ôm chặt England cho đến khi người buộc phải nuốt hết rượu. America liếm môi với những suy nghĩ còn đang dang dở.

"Hừm!" China bỗng phát hiện ra vấn đề: "Nói đến, chúng ta còn chưa tới một giờ nữa mới tan họp. Ngoại trừ thời gian lái xe, còn không đến 30 phút. Chẳng lẽ do dịch bệnh ảnh hưởng đến nhiều thứ khác nữa hả?"

"Pfff." France cười trêu chọc England, "England, chẳng lẽ America hiện tại chưa đủ thoả mãn anh?"

"Có lẽ, kỹ năng tệ quá." Người vừa bị America ép nuốt một đống rượu, vẫn còn tức giận nói một cách vô cảm.

America ôm lấy England, giả vờ đau khổ: "Daddy, người nói vậy làm con buồn quá. Rõ ràng đêm qua người còn khóc lóc cầu xin sự thương xót. Hay là chúng ta tiếp tục chuyện đang dở nhé? Lần này con sẽ nhẹ nhàng." Chỉ làm người đau lưng thôi.

"Nào, hãy để daddy cảm nhận rõ hơn về kỹ năng của con!" America đưa tay vào trong gấu áo England nhưng không thực hiện bất kỳ hành động mờ ám nào, thay vào đó hắn giúp người xoa bóp. Cảm thấy cơn đau ở thắt lưng đã dịu đi người cũng thả lỏng hơn một chút.

"Khụ khụ!" China ho khan anh không quên chuyện chính hôm nay hắng giọng nói, "England, theo quy định, ai đến muộn sẽ bị phạt uống rượu."

"Sao tôi không biết có quy định như vậy nhỉ?" England cau mày, muốn từ chối nhưng lại không biết đang nghĩ gì, nhận lấy chén rượu trắng của anh và uống cạn.

"Anh và America lúc nào cũng đến muộn, hình phạt bọn tôi vừa bàn là..." France mỉm cười đẩy ly rượu vang rược rỡ đến trước mặt người.

"France, lần này anh lại định bỏ thuốc lạ nào vào rượu à?" England cảnh giác với ly rượu mà France đưa cho, cảm giác bị chôn vùi không rõ nguyên nhân sau khi uống nó vẫn còn in sâu trong tâm trí người.

"Chúng ta là bạn nhậu lâu năm, sao tôi có thể lừa gạt anh?" Gã có chút áy náy cười nói, "Đây là Germany pha cho tôi, cậu ấy nào dám làm gì?" Chỉ là bị gã yêu cầu pha ra loại rượu càng mạnh thì càng tốt mà thôi.

"Có tin được không?" England cầm ly rượu lên xem xét, xác nhận không có gì bất thường. Dù sao thì sự thật là người và America thường xuyên đến muộn.

France nhướng mày, tưởng rằng sẽ phải chuốc say người một cách khó khăn, ai mà ngờ England lại gỡ lớp ngụy trang xuống và định lộ bản chất thật?

"Còn của tôi." Russia đặt một chai vodka còn nguyên lên bàn. Xét theo sở thích của gấu nhỏ với vodka, có vẻ như lần này cậu quyết tâm làm England say.

Nhìn chai vodka trước mặt, England cau mày nhưng người vẫn cầm nó lên, ngẩng đầu bắt chước cách uống rượu của người Nga và uống từng ngụm lớn. Phải nói rằng khả năng uống rượu của England thực sự rất tốt, nếu là người bình thường hẳn đã say sau ba hiệp và bất tỉnh. Tuy nhiên khuôn mặt tái nhợt của người chỉ hơi phiếm hồng, biểu cảm lạnh nhạt và thờ ơ trông chả giống kẻ say chút nào.

"Ồ, không ngờ sức uống của England đã tiến bộ rất nhiều trong những năm qua." France nhìn England uống hết rượu một cách vui vẻ và tiếp tục đưa cho một ly rượu vang đỏ, "Nhìn anh rất vui khi uống rượu, hãy thử loại rượu mà cửa hàng của tôi mới làm ra." Có lẽ là do tâm trí người không còn tỉnh táo như vẻ bề ngoài, England không từ chối ly rượu mà gã đưa cho.

"England, hãy thử rượu Mao Đài tôi mang đến đây. Nó rất nổi tiếng ở Trung Quốc."

"Rượu vodka chắc chắn ngon hơn whisky, thử lại nào."

Ánh mắt người có chút lơ đãng, là cơ hội tốt để đánh úp.

Điều kì lạ là khi đối mặt với việc England được cho uống hết ly này đến ly khác, America lại không hề có ý định giúp đỡ người mà chỉ thích thú nhìn ánh mắt trong trẻo của England dần mờ đi. "Daddy, người cứ uống rượu của họ sẽ làm con ghen tị đấy, nên là uống một chút whisky của con nhé."

Người con hiếu thảo America đã chọn gia nhập hàng ngũ chuốc say cha già.

"Choang!" là tiếng chiếc ly bị đập vỡ, England vô cảm đập chiếc ly được America đưa xuống đất đồng thời nhanh như chớp giật lấy cái ly từ tay France, giơ tay rót chất lỏng trong ly lên đầu gã.

"Trou du cul!" Gã chửi bới, "Bị khùng hả?! Sao anh lại đổ rượu lên đầu tôi-" Cảm giác quen thuộc lại ùa về mỗi khi England say, cơn cồn cào trong bụng như lúc trước, chỉ có điều lần này người xui xẻo đầu tiên là gã chứ không phải America.

"France, anh đúng là kẻ vô dụng nhất mà tôi từng thấy." Dù say rượu nhưng cách phát âm của England vẫn chuẩn mực, "Lần đầu tiên thấy Germany, mắt tôi trợn trừng. Tôi thậm chí còn không nghĩ ra. Cậu ấy và anh cách nhau bao nhiêu tuổi? Đừng nói là trẻ hơn ngàn tuổi, đây vẫn là tình yêu đơn phương. Anh tự nhận mình là một quốc gia vĩ đại trong tình yêu, nhưng anh thậm chí không thể tán nổi Germany!" England vẫy cái chai và túm lấy cổ áo của France, đôi mắt sắc bén nhưng mờ mịt, người đã hoàn toàn say rượu.

"Anh thật sự là đồ vô dụng, anh là nữ chính trong teenfic sao? Suốt ngày ghen tị với Italy, uống say thì khóc vừa khóc vừa cởi quần áo. Cuối cùng là hét to 'You jump I jump' và nhảy xuống sông Thames, dòng sông nhà tôi gần như bị ô nhiễm bởi anh! Sao tôi không biết anh còn thích xem phim Mỹ? Tôi thực sự muốn anh bị bắt và bị đưa đến đồn cảnh sát vì tội đồi bại?"

Gương mặt France đỏ bừng đầy giận dữ.

"Không, tôi và Germany đã ở bên nhau rồi." Đối mặt với ánh mắt kì lạ từ ba người còn lại, gã không khỏi mỉm cười và giải thích một cách khô khan: "Và tôi không phải lúc nào cũng cư xử như thế khi say."

Đừng cố lý luận với England say khướt!

Người bước tới chỗ China và Russia với dáng đi loạng choạng như thể lời nói từ gã không lọt tai.

"Cậu cũng rất khó chịu. Russia, cậu có bản lĩnh ôm cột nước cứu hỏa hỏi China thích cậu hay thích Soviet, sao không trực tiếp hỏi tôi luôn đi!? Cậu biết lúc đó cậu phiền phức thế nào không? Say rượu rồi còn đánh nhau với gấu vì nghĩ nó cướp vodka của cậu, con gấu đó muốn làm gì với thứ đó?? Còn nữa, nếu không ngăn cản, cậu liền đập cửa cục dân sự lấy giấy chứng nhận của đèn lồng đỏ."

Mặt Russia xanh mét.

"Còn China, anh có thể vui lòng đeo kính trước khi uống rượu được không? Thực sự không có trường sinh bất tử và việc hy sinh Japan và Korea không làm cho đội tuyển bóng đá nhà anh đủ điều kiện tham gia World cup. Và tôi biết anh là người phương Đông dè dặt, nhưng anh không cần, thật xấu hổ, không cần phải nhuộm gấu trúc đâu..."

Nụ cười đông cứng trên gương mặt China.

"Bốp!" là âm thanh của England bị đánh ngã bởi bàn tay China đánh vào sau gáy. "China, anh đang cố làm gì vậy? Định trực tiếp gây nguy hiểm đến tính mạng và sự an toàn của đồng minh Hoa Kỳ à?" Đang say sưa xem kịch, America lập tức nắm lấy tay England đang mềm nhũn ngã xuống đất.

"Đừng chạm vào tôi, Boy Scout!" Có lẽ là do China đã lâu không sử dụng thủ thuật này nên England vẫn chưa ngất đi mà vùng vẫy trong vòng tay America. "Sao cậu lại cười? Cậu còn khó chịu hơn bọn họ khi cậu say! Cậu thật bướng bỉnh. Nhìn tôi, cậu có phải là baby không? Cậu hét lên khi nhìn thấy ai đó trong bụi rậm, tôi đã phải chịu đựng rất nhiều khi đưa cậu về nhà? Nói thật là kỹ năng trên giường của cậu thật sự rất tệ, mấy năm nay chẳng có chút sự tiến bộ nào, làm người yêu của cậu đúng là rất khó khăn..."

America theo phong trào hoá đá.

"Bốp!" America bắt chước động tác của China với vẻ mặt vô cảm, nhanh chóng đánh vào gáy England và lần này đã thành công làm người bất tỉnh nằm yên trong vòng tay hắn. Ôm England vào lòng với khuôn mặt bình tĩnh và tâm hồn bình yên, đó là nếu bỏ qua những đường gân nổi trên trán cùng bàn tay nằm chặt của America thì hắn quả thực rất bình tĩnh và không hề tức giận~

"..."

"..."

"..."

"..."

Bầu không khí chết chóc tràn ngập trong phòng, bốn người nhìn nhau và tháo camera ẩn trong sự hiểu biết ngầm. Họ dự định đưa những gì xảy ra ngày hôm nay vào danh sách bảo mật cấp 3S. Để nó mục nát trong bụng, cấm tiệt kể ra.

"Hứa với tôi nhé, America, cậu sẽ không bao giờ để England say." France - chủ mưu lần này - buồn đến rũ rượi.

"Không ngờ nửa thế kỷ sau, England say rượu vẫn có thể gây chết người như vậy. Nhưng tại sao lần này thay vì phá cửa nát nhà, lại gây nên tiếng xấu lớn trong lịch sử..."

o0o

"China, anh thích tôi hay cha tôi hơn?" Russia nhìn thẳng vào mắt quý ngài phương Đông, dường như quyết tâm tìm hiểu.

"Ha." không ngờ gấu nhỏ của mình lại có cảm giác bất an, anh vuốt tóc gấu nhỏ nói: "Tôi chưa bao giờ nhận nhầm người. Cậu là cậu, thầy là thầy. Tôi thích cậu, luôn luôn là cậu, Russia!" Đối với những người phương Đông dè dặt, đây đã là lời tỏ tình thẳng thắn nhất.

Anh đáp lại nụ hôn nồng nàn và mãnh liệt từ chú gấu nhỏ.

.....

"Lần này về sớm thế", Germany thấy hơi lạ khi thấy France không về trong tình trạng say khướt.

"Đừng nói nữa, đồ England chết tiệt!" France nói thẳng.

Gã đến cạnh Germany đang làm việc trên sofa, ngã xuống và rơi vào vòng tay của anh.

Thật xấu hổ, thật xấu hổ, nhưng dù sao người đó bây giờ là của gã.

Đúng vậy, France hài lòng nghĩ.

.....

"Đưa sổ ghi chép của cậu tới, càng nhiều càng tốt!" Đối mặt với mệnh lệnh của ông chủ, Japan tuy rất kì lạ nhưng vẫn tận tâm hoàn thành nhiệm vụ của mình.

America nhìn England vẫn còn hôn mê, cúi đầu, dùng ngón tay xoa xoa đôi môi đỏ mọng của England, thì thầm vào tai người.

"Daddy, người không phải nói kỹ năng của con không tốt, vậy tháng sau chúng ta chăm chỉ luyện tập nhé? Địa điểm là nhà con, người trợ giảng là daddy. Nếu người không lên tiếng, con sẽ coi là người đang chấp thuận~"

Nếu England còn tỉnh táo và nhìn thấy đôi mắt âm u của America thì người đã trốn về Anh chỉ trong một đêm mà không thèm ngoảnh lại. Tiếc là đã quá muộn nên chúng ta hãy chúc ngài ấy may mắn nhé~

o0o

"United Nations, tôi trả thù được không?" England bị đám người say rượu làm loạn, người chậm rãi gỡ lông vũ trên tóc xuống nhìn bốn đại diện quốc gia đang đánh nhau bằng gối, gằn từng chữ: "Tôi muốn họ hối hận vì đã uống nhiều như vậy."

.....

"Cậu London, cậu có thể giúp tôi hỏi ngài England về kết quả thí nghiệm của loại thuốc mới được phát triển không?"

"Thuốc gì?"

"Thuốc Hangover được phát triển để giải quyết vấn đề do có quá nhiều người say rượu gây rối! Về mặt lý thuyết, nó sẽ phân hủy lượng rượu đi vào cơ thể trong 4 giờ, dù có uống bao nhiêu đi nữa thì cũng sẽ không say. Ngài England rất quan tâm đến nó và đề nghị giúp chúng tôi kiểm chứng."

"?"

London - có khả năng bị buộc tăng ca trong một tháng - suy nghĩ, America vừa gọi điện tới, nói rằng ngài England say rượu bất tỉnh, phải ở lại Washington một thời gian?








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net