3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Anh đã bổ nhiệm Genesis vào vị trí giám sát các nhiệm vụ cho tất cả các lớp SOLDIER và quân đội, trong khi Angeal phụ trách huấn luyện. Họ có thể lấp đầy những vị trí lớn, nhưng anh không tin ai nữa. SOLDIER giữ một vị trí đặc biệt trong trái tim Sephiroth, đặt Genesis và Angeal chịu trách nhiệm về việc đó là quá nhiều, hiện tại họ đang chuẩn bị cho vị trung úy trẻ tuổi học để đảm nhận trách nhiệm cao hơn.

Reeve Tuesti thông minh, tháo vát, đã được thăng chức lên vị trí thủ tướng, giám sát tất cả các vấn đề liên quan đến công dân với nhiều bộ dưới quyền, và Turk vẫn do Tseng điều hành. Anh đã tha mạng cho Scarlet, vì cô ta là người có ích. Anh không thích cô, nhưng anh không cần gặp mặt, miễn là Scarlet tiếp tục điều hành tốt bộ phận phát triển và nghiên cứu vũ khí. Đối với khoa nghiên cứu khoa học, thì càng ít nói về nó thì càng tốt. Anh đã chôn vùi nó xuống đất mà không hề có chút hối hận nào. Bộ phận khoa học công nghệ mới và cải cách hiện đang thay thế vị trí của nó.

Sephiroth đã tập hợp những người có năng lực cao làm việc cho mình, và anh cho rằng hiện nay, Đế chế là một tập hợp các bánh răng khổng lồ được vận hành tốt, được bôi trơn bởi nhiều bộ phận. Đã có hòa bình, như anh luôn mong muốn. Nhưng đôi khi Sephiroth vẫn nghĩ về những ngày trong khu rừng ẩm ướt ở Wutai, với lớp bùn dính bẩn thỉu dưới đôi ủng của mình, Masamune cắt ngang qua những người lính Wutai, tất cả đều đẫm máu. Anh vẫn có thể ngửi thấy mùi hôi thối đó, mùi của mồ hôi, sợ hãi, nước tiểu, máu hòa lẫn. Đó luôn là mùi hôi thối của cái chết đối với anh. Không phải là anh muốn nhớ lại chúng, nhưng ngày xưa, đó là tất cả những gì Sephiroth biết.

Bàn làm việc lúc nào cũng tràn ngập vô số những báo cáo từ nhiều phòng ban khác nhau. Tuesti có một danh mục đầu tư đặc biệt lớn vì vị trí của mình, và các báo cáo của ông luôn tỉ mỉ, nghiêm túc và vô cùng dài. Đôi khi anh phải mất hàng giờ chỉ để đọc xong một bản báo cáo. Sephiroth cảm thấy như luôn bị xích vào bàn làm việc, nhưng anh cho rằng đó là sự đền bù nhỏ nhất cho những tội lỗi của mình.

Lần cuối cùng dành bất kỳ khoảng thời gian nào với bạn bè là ...đáng tiếc, anh thậm chí không thể nhớ là khi nào. Danh sách các công việc cần bổ sung càng lúc càng dài và điều tối thiểu Sephiroth có thể thừa nhận với chính mình là đã bỏ lỡ những cuộc gặp mặt với họ.

Anh đứng ở ngưỡng cửa căn hộ của Zack, cố gắng nhớ lại xem mình có nhầm lẫn gì không.

Không có cách nào khác để mô tả nó. Căn hộ của Zack rất lớn.

Và xinh đẹp.

Và ấm áp.

Zack gặp anh ở cửa, năng lượng tỏa ra từ cơ thể nồng nặc như chính cái mùi hương xà phòng táo kỳ cục. Tóc vẫn còn ướt, sấy khô không đúng cách, và khi Zack nói chuyện sôi nổi, những hạt hơi ẩm bay ra từ tóc và bắn tung tóe lên anh. Sephiroth nghiêng đầu đi, hy vọng rằng mái tóc khô, mượt của anh sẽ cho Zack một hoặc hai gợi ý nhỏ.

'Vâng thưa ngài, chào mừng đến với Casa de Fair!'

Sephiroth nhìn lên trần nhà với những họa tiết được chạm trổ tuyệt đẹp. 'Tại sao căn hộ của cậu lớn hơn của tôi nhiều như vậy?'

Zack chớp mắt. 'Thật á?'

Genesis bước lên từ nơi anh ta đang ngồi ở bàn ăn đông đúc với những người khác. 'Yup. Đúng vậy.'

'Tôi nghĩ tôi mới là tướng quân,'

"Đại tướng", Genesis nhấn mạnh với khuôn mặt nghiêm túc. 'Vị Tướng tối cao của Đế chế Shinra.' Sau đó, anh ta làm hỏng nó bằng cách cười khúc khích.

'Nhưng căn hộ của Gen thậm chí còn lớn hơn căn hộ của chúng tôi', Zack khó hiểu.

Sephiroth nhớ lại lần cuối cùng mình tới căn hộ của Genesis trong Tháp. Nó đã có từ trước cuộc đảo chính, nhưng chắc chắn, nó vẫn như vậy? 'Không, không phải.'

'Không, đúng vậy. Zack nói đúng, 'Genesis xác nhận. 'Angeal là người vẫn ở căn hộ cũ. Tôi chuyển đến căn hộ thuộc về Rufus Shinra. Căn hộ này thuộc về Lazard Deusericus. '

'Cái gì?' Sephiroth hỏi một cách hoài nghi khi anh bước tới chỗ họ với Zack bên cạnh.

'Đợi đã. Điều đó có nghĩa là ngài không sống trong khu nhà ở của Hoàng đế? ' Zack hỏi.

'Không,' Genesis trả lời hộ. 'Nó bị biến thành một khu vực lưu trữ các loại tài liệu, vì Sephiroth đã từ chối nó vào năm năm trước. Cậu ấy vẫn ở trong cùng một căn hộ được thưởng khi thăng cấp Đại tướng. '

'Tôi thấy không có lý do gì để thay đổi không gian sống,' Sephiroth nói. 'Chúng giống như nhau đối với tôi.'

Genesis lắc đầu, chỉ vào Cloud. 'NO. Không và không. Có thể trước đó cậu còn độc thân nhưng giờ đã kết hôn rồi, cậu có thể muốn xem xét việc tái sử dụng căn hộ đó. Tôi chắc chắn rằng Cloud ở đây sẽ không bận tâm đến việc có một căn nhà đẹp hơn. Ý tôi là, sau tất cả, cậu ấy là một hoàng tử. Chỉ cần nói ra thôi. '

'Nibelheim là một vương quốc nhỏ,' Cloud giải thích. 'Các lâu đài rộng lớn, nhưng nó cũng cổ kính. Chúng tôi sống đơn giản. Căn hộ của Sephiroth là đủ rồi. ' Cậu nói một cách ân cần.

Genesis cúi xuống và vỗ nhẹ vào cánh tay của Cloud một cách đầy cảm thông, rồi chỉ vào chỗ trống bên cạnh Cloud. 'Tôi giữ cho cậu một chỗ đây, Sephiroth. Bây giờ thì ăn đi, chúng tôi gần như đã ăn xong bữa sáng tuyệt đẹp này. ' Anh nhặt một quả nho tròn trĩnh, xanh và cắn vào đó. 'Thật là một bữa sáng tuyệt vời, Aerith. Thật tuyệt khi em đã chuẩn bị tất cả cho chúng tôi. '

'Không có gì. Chúng tôi thích khi có khách hơn. Nó làm cho nơi này cảm thấy rất có sức sống', Aerith vui vẻ nói. Cô đứng dậy và rót một ly nước trái cây cho Sephiroth. 'Đừng có nhồi nhét như thế Zack, chúa ơi.'

'Phải nhanh trước khi tất cả những con kền kền đói này nuốt chửng những gì còn lại của bữa sáng,' Zack trả treo với cô.

Sephiroth nhìn cái đĩa của Zack. Có phải anh ta đang tự đề cập đến chính mình?

Anh lặng lẽ ăn, nghe bốn người họ trò chuyện sôi nổi với nhau. Các cuộc trò chuyện xã hội không bao giờ dễ dàng với anh - mọi người thường gọi anh là một người đàn ông kiệm lời. Genesis gọi anh là người thận trọng, Angeal gọi anh là người im lặng. Sephiroth chỉ đơn giản là không thấy cần phải nói trừ khi anh có điều gì muốn nói.

Với một chút quan sát, anh nhận ra rằng người phối ngẫu mới của mình có lẽ cũng chia sẻ khía cạnh đó trong tính cách. Cloud lặng lẽ ngồi đó, chỉ đơn giản là đùa nghịch thức ăn khi nghe những người khác nói. Sephiroth có thể cảm thấy sự hiện diện của cậu bên cạnh, có thể ngửi thấy mùi mộc lan đó. Cloud chuẩn bị quay sang anh thì Zack bắt đầu nói chuyện với Sephiroth về một loạt ứng cử viên SOLDIER mới được tuyển dụng, cậu lắng nghe khi Zack nói một cách hào hứng về việc thử nghiệm thêm các cuộc tập trận mới để kiểm tra năng khiếu của họ.

Zack nói chuyện càng lâu, Sephiroth càng nhận ra rằng Zack lẽ ra nên nói chuyện với Angeal, người chịu trách nhiệm huấn luyện SOLDIER thì phù hợp hơn. Một cái liếc nhanh về phía bạn mình và biểu hiện của Angeal cho thấy anh đã biết. Có rất nhiều niềm tự hào hiện trên khuôn mặt góc cạnh, nghiêm khắc của Angeal. Anh hẳn đã khuyến khích Zack nói chuyện với Sephiroth để chàng trai trẻ này có thể nhận được thêm sự tín nhiệm. Sephiroth không bận tâm. Đôi khi thật dễ chịu khi nghĩ về những điều này một lần nữa.

Genesis kéo ghế của mình lên, ngả đầu vào đó một lúc để nói về những nhiệm vụ không được phân loại. Anh muốn biết ý kiến ​​của Sephiroth về những người giỏi nhất để đảm nhiệm các nhiệm vụ này. Sephiroth biết rằng đó là một nỗ lực trắng trợn để giữ mình ở lại đây, nhưng tâm trạng của anh lúc này đủ dễ chịu để ở lại cùng với họ. Một giờ trôi qua, ngay sau đó, anh nhận ra mình chỉ đơn giản là thích những người xung quanh.

Nhưng như tất cả những buổi tụ họp, ngay cả những buổi vui nhất, cũng phải đến lúc kết thúc. Sephiroth đứng dậy xin lỗi. Anh muốn quay trở lại văn phòng của mình, đưa cho thư ký một danh sách những việc cần làm vào thứ Hai trước khi cô rời đi.

Cill luôn làm việc hiệu quả vẫn ngồi ở bàn của cô, đang đợi anh trở lại làm việc. Túi nằm trên bàn, tất cả đã sẵn sàng, một quyển sổ ghi chép và bút đặt trước mặt cô. Cô đứng dậy khi anh bước vào. 'Tôi nghĩ ngài sẽ không trở về, my lord.'

'Tôi đã bị... giữ lại,' anh nói, và ngay lập tức bắt đầu đưa ra một loạt các nhiệm vụ cho cô khi Cill theo anh vào văn phòng. Khi anh đã xong, cô lần lượt nhanh chóng thông báo về tất cả các cuộc họp và cuộc hẹn mà anh có. Anh có cuộc họp hàng tháng với Tuesti vào thứ ba, thường chiếm phần lớn thời gian trong ngày làm việc, và có buổi khánh thành một thư viện công cộng mới ở Khu vực 6 vào thứ Tư, trước khi chủ trì một lễ trao giải tôn vinh các tình nguyện viên vào ngày hôm sau. Anh thường không làm những sự kiện này, nhưng dường như đó là một phần của một mối quan hệ công chúng liên quan đến sự nổi tiếng tạm thời của anh từ đám cưới.

'Ngài có muốn tôi chuyển chuyến tuần trăng mật tới Costa Del Sol vào cuối tuần tới không?' Cill hỏi.

Sephiroth nhìn lên. 'Cô nói gì?'

Cill kiên nhẫn nhìn anh. 'Ngài đã bảo tôi hoãn chuyến đi tuần trăng mật vì những sự kiện sắp tới, my lord. Ngài nói điều đó khoảng một tháng trước, và sẽ cho tôi biết khi nào nên sắp xếp lại nó. Ngài liệu đã có một ngày xác định trong tâm trí chưa? '

'Không,' Sephiroth nói.

Cill chờ đợi.

Sephiroth nhìn cô chằm chằm.

Cill mủi lòng, viết nguệch ngoạc xuống một vài ghi chú. 'Tôi sẽ xem xét lịch trình của ngài và liệu tôi có thể sắp xếp một khoảng thời gian phù hợp với nó không. Ngoài ra, căn hộ tôi sắp xếp cho Hoàng tử đã sẵn sàng.' Cô chỉ vào một cái túi nỉ màu đỏ trên bàn anh. 'Thẻ khóa căn hộ nằm trong đó. Tôi cũng đã sắp xếp đồ đạc của ngài ấy được chuyển đến. Nó đã sẵn sàng để chuyển vào ở bất cứ lúc nào. '

'Cảm ơn cô. Đó sẽ là tất cả công việc, Cill. '

Cô đóng cuốn sổ và rời đi vào. Sephiroth thở dài, mắt nhìn đống báo cáo cao ngất đang đợi. Anh rút Masamune ra khỏi vỏ và treo nó lên, như thường lệ. Bây giờ, nó đã thành một thói quen không thể phá vỡ, Masamune không ở trong vỏ khi bên cạnh anh. Sephiroth đã là một người lính quá lâu để không bao giờ mất cảnh giác.

Anh làm việc cho đến khi cảm nhận được sự thay đổi ánh sáng phía sau. Mặt trời đã chạm đến chân trời, phủ bầu trời với những mảng màu hồng và cam. Anh nhìn quả bóng bốc lửa dần lặn xuống, và bóng tối lan khắp vùng đất.

Sephiroth dọn dẹp bàn làm việc, hài lòng vì đã hoàn thành khá nhiều việc. Masamune được tra vào vỏ lại, và trở về căn hộ của chính mình. Anh gần như mong chờ nó.

Các tương tác của họ ngày hôm nay dù khá hạn chế, Sephiroth vẫn nhìn thấy một mặt khác của Cloud. Bất cứ khi nào họ ở riêng, luôn có sự tức giận xung quanh, giống như cậu đang chuẩn bị cho một cuộc chiến. Nhưng khi có những người khác, cậu bình tĩnh và lịch sự, gần như dễ chịu.

Anh không biết gì về người bạn đời mới của mình. Sephiroth cho rằng một phần lỗi là của mình, tất nhiên. Nhưng người phối ngẫu mới chỉ cần một vài thứ từ anh. Sự thách thức trong đôi mắt đó...

Thật không may, đó là cảnh tượng chào đón anh khi bước vào căn hộ.

Cloud đang ngồi ở bàn ăn, đối diện với lối vào. Tư thế rất thoải mái, nhưng không thể đánh lừa Sephiroth. Đôi mắt ấy nói lên tất cả. Cậu đã không lãng phí thời gian với bất kỳ lời tốt đẹp nào. 'Đồ đạc của tôi đâu?'

Sephiroth bình tĩnh bước đến gần, đặt Masamune lên bàn. Anh lấy cái túi màu đỏ ra khỏi túi, và đặt nó lên bàn. 'Những thẻ khóa này là dành cho căn hộ mới của em dưới sảnh. Chúng ta vẫn có thể cùng ngủ trên một chiếc giường, tất nhiên, nhưng ta cho rằng mỗi người nên có không gian sống riêng. '

Cloud không nói gì, chỉ lặng lẽ thở khi suy ngẫm về những gì Sephiroth đang nói.

'Ta đã cho các nhân viên thiết kế không gian của em và ta tin rằng họ chuyển đồ của em vào căn hộ lúc đầu buổi sáng, khi chúng ta ra ngoài. Ta nên thông báo cho em sớm hơn. '

Những ngón tay của Cloud đùa giỡn cái túi nỉ. Cậu mở nó ra, sờ soạng những chiếc thẻ khóa. Cậu xua chúng trong tay, lướt qua và đặt gọn gàng trở lại vào túi. Cậu đặt tay lên bàn bên cạnh cái túi.

"Chúng ta chỉ mới kết hôn một tuần và anh đã muốn thoát khỏi tôi".

Thực tế là sự bình tĩnh quyết đoán của Cloud khiến anh hoảng hốt.

'Em không đồng ý?' Sephiroth nói.

'Không, tôi không,' Cloud trả lời. Rồi cậu đứng chầm chậm.

Sephiroth đứng thẳng.

Những ngón tay của Cloud lướt trên vỏ bọc của Masamune, và rồi cậu đặt tay lên lớp vỏ kim loại được chạm trổ công phu. Sephiroth cứng người.

Những ngón tay siết chặt trên vỏ bọc.

'Bỏ kiếm của ta ra,' Sephiroth ra lệnh.

'Không.'

Sephiroth chỉ mở miệng khi Cloud cầm Masamune bằng một tay, sau đó không báo trước, vung thanh kiếm.

Sephiroth di chuyển nhanh để chặn thanh kiếm bay tới bằng tay trái. Khi anh cảm thấy những ngón tay của mình áp sát vào nó, anh dùng quyền đập tay vào ngực của Cloud, đẩy mạnh về phía sau cho đến khi lưng cậu đập vào tường, và ghim vào đó cho đến khi anh có thể xác định liệu chồng mình có phải là mối đe dọa hay không.

'Anh đối xử với thanh katana quý giá của mình còn tốt hơn cách đối xử với một con người', Cloud cười khẩy, giọng nói đầy cay đắng.

'Anh đang làm gì?' Cậu hỏi. Anh đưa Masamune trong vỏ bọc lên ngực của Cloud ở tư thế nằm ngang, giữ cậu ở đó như một biện pháp bảo vệ bổ sung. Anh sợ mình sẽ lỡ bóp nát ngực của Cloud bằng tay không. Đó là cách Sephiroth tức giận. Anh không bao giờ cho phép bất cứ ai chạm vào thanh katana của mình. 'Em đang cố gắng làm gì?'

Nếu Sephiroth nghĩ rằng mình không thể ngạc nhiên lần thứ hai vào tối hôm đó, thì anh đã lầm. Cloud đặt cả hai tay lên vỏ bọc, và đẩy lùi bằng tất cả sức lực của mình. Anh thấy mình bị đẩy đi, điều đó thật bất ngờ. Không ai có thể đẩy anh trở lại, không bao giờ. Có một lý do chính đáng tại sao anh không cần trợ thủ hay lính gác, Sephiroth là Đại tướng của Đế chế Shinra. Không ai có thể làm cho anh di chuyển trừ khi anh muốn. Không ai mạnh hơn anh trong một cuộc chiến vật lý - thậm chí không ai có thể đến gần.

Nhưng lần này, Sephiroth đã lùi lại hai bước vì Cloud đã đẩy anh lại. Điều đó làm anh sốc.

Anh đã nghĩ rằng Cloud là một hoàng tử hư hỏng, được nuông chiều. Nhưng có một cái gì đó khác về cậu, một thứ gì đó gây phẫn nộ bên trong.

Nhưng hiện tại, Sephiroth không quan tâm đến việc tìm hiểu điều đó. Anh bực mình, và rất hiếm khi anh đạt đến ngưỡng này. Anh thấy giận dữ không có tác dụng và không cần thiết, nhưng cuối cùng, Sephiroth vẫn là con người. Anh đứng thẳng dậy.

'Lấy thẻ khóa và đi đi trước khi em thực sự bị thương, Cloud.'

'Không,' Cloud phun ra.

Không ai nói không với anh. Không một ai. 'Sao em dám,' Sephiroth nói.

'Tôi dám,' Cloud gầm gừ. 'Anh nghĩ mình là ai để ra lệnh cho tôi đi xung quanh?'

Sephiroth căng bản thân lên hết cỡ. 'Ta là Đại tướng Sephiroth của Đế chế Shinra. Em sẽ làm như ta nói, hoặc ta sẽ tự ném em ra ngoài. Dù bằng cách nào, ta muốn em cút ra khỏi tầm mắt của ta! '

'Anh nghĩ rằng anh tốt hơn tôi hả, Sephiroth?' Cloud hỏi. 'Anh không phải. Chúng ta bình đẳng, my lord, và đó là điều anh sẽ học được sớm thôi, tôi hy vọng thế. ' Anh lắc đầu, đôi mắt lóe lên giận dữ. 'Không. Chúng ta không bằng nhau. Trên thực tế, ta ở trên em - trên mọi phương diện có thể kể đến! '

Cloud đủ giận dữ để phóng mình vào Sephiroth, người đang cầm chặt thanh kiếm, dễ dàng hạ gục, nhưng không làm cậu bị thương. Nhưng Cloud lại đến bên cạnh, giật thanh kiếm ra khỏi tay.

Masamune rơi xuống đất, và cả hai đều thở dốc, sự giận dữ lan tràn trong không khí.

Đây là người phối ngẫu của mình, Sephiroth phải tự nhắc nhở. Anh không thể đơn giản rút thanh katana ra và lao qua đó để ngăn Cloud lại.

Cloud nhào tới, đập anh vào tường. Khuôn mặt của họ rất gần nhau đến nỗi anh có thể cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của Cloud trên môi mình, đôi mắt đó nóng lên vì giận dữ.

'Nói cho ta,' Sephiroth nói. 'Làm thế nào em có thể đẩy lại ta? Bởi vì em được sinh ra trong hoàng tộc? ' anh cười khẩy.

'Không chỉ có điều đó. Tôi là một người tốt hơn anh, Sephiroth, theo mọi cách mà anh có thể nghĩ ra. Tử tế hơn. Kiên nhẫn hơn. Khoan dung hơn với mấy sự nhảm nhí của anh! ' Cloud hét lên. 'Tôi rời khỏi quê nhà của tôi cho điều này. Cho anh. Anh triệu tập tôi qua biển để làm phối ngẫu của mình. Thay vào đó, mỗi đêm tôi phải cầu xin anh làm tôi. Anh làm cho tôi cảm thấy mình như một con điếm tầm thường, tên khốn! Và anh có đủ can đảm để đá tôi đi sau một tuần? '

Sephiroth nắm lấy áo của Cloud, nâng cậu lên và đẩy trở lại bức tường. 'Em đã mong đợi cái quái gì hả, hoàng tử hư hỏng? Em muốn ta tán tỉnh em? Tắm em với tình yêu? Ta đã cảnh báo em vào đêm đầu tiên. Đừng mong nắm được trái tim ta! Không có chỗ cho em ở trong đó. '

Cloud đẩy anh lại. 'Anh là một tên đàn ông độc ác, Sephiroth. Anh thậm chí còn không cho cuộc hôn nhân này một cơ hội, và sự thiếu tôn trọng của anh đối với tôi thật đáng kinh ngạc! Tôi phát ốm vì nó và tôi phát ốm vì anh. ' Cậu nhìn chằm chằm vào Sephiroth, những giọt nước mắt không ngừng tuôn rơi từ đôi mắt đẹp đẽ.

Khoảnh khắc đó dài như vĩnh cửu, và Sephiroth muốn nhắm mắt lại trước khi anh bị hút vào vòng xoáy của bầu trời xanh thẳm ấy.

Anh cúi xuống, áp miệng vào đôi môi đang nhổ ra những lời đáng ghét. Sephiroth muốn biết liệu có thể cảm nhận được sức nóng điên cuồng phát ra từ cơ thể nhỏ bé đầy vết thương, giận dữ của Cloud không. Anh cảm thấy dục vọng dâng trào khi người bạn đời giận dữ đáp lại, vì Sephiroth biết cậu sẽ làm thế.

Anh cảm thấy hai tay của Cloud không kiên nhẫn giật tóc mình, và điều đó làm anh bực mình đến mức anh mạnh mẽ xoay Cloud lại, một tay đỡ lưng ấn cậu vào tường, tay kia kéo quần cậu xuống, để lộ cặp mông căng tròn.

Sephiroth rút dương vật ra khỏi quần mình, và vỗ mạnh vào chỗ gấp giữa hai bờ mông căng tròn.

'Nhanh lên, thằng khốn,' Cloud gầm gừ.

Anh không lãng phí thời gian để thỏa mãn cho yêu cầu của tên khốn nhỏ đó, đẩy mình vào lối đi chật hẹp, từ Cloud dấy lên một tiếng kêu đau đớn, anh đẩy mình ra, ấn vào sâu hơn cho đến khi toàn bộ chiều dài bị chôn vùi.

'Di chuyển đi, chết tiệt!' Cloud thở hổn hển, nặng nề vì đau đớn.

Sephiroth không cần một lời mời khác để trừng phạt Cloud vì những vi phạm trước đó của cậu. Anh đâm mạnh cái lỗ đó, không thương xót. Anh nhận ra rằng nếu thay đổi góc độ một chút, những tiếng rên rỉ phát ra từ Cloud sẽ biến thành tiếng khóc khoái lạc không tự nguyện, và anh làm cho đến khi không còn gì ngoài những tiếng kêu đó lấp đầy không khí đêm.

Với một tiếng hét cuối cùng, đau đớn, đầu gối của Cloud nhũn ra, nhưng Sephiroth đã ghim chặt cậu vào tường, cậu hầu như không thể di chuyển với những cánh tay đang giam cầm mình. Anh giữ lấy cậu cho đến khi cơn cực khoái bùng nổ, bắn toàn bộ vào bên trong Cloud. Anh thậm chí còn không chắc ai đang thỏa mãn ai nữa, anh rút ra, nghe thấy âm thanh không đứng đắn khi dương vật của mình tuột ra khỏi hơi ấm ẩm ướt, chặt chẽ đó. Chất lỏng dày đặc chảy xuống đùi trong của Cloud và khi tách ra, cả hai ngã gục xuống trên sàn nhà.

Một lúc sau, Sephiroth ngồi dậy nhìn Cloud, mềm nhũn và kiệt sức. Tất cả cơn giận dữ dường như đã rò rỉ ra khỏi cơ thể cậu, giống như một quả bóng bị xì hơi. Có lẽ tất cả các cơn thịnh nộ đã được thoát ra ngoài. Sephiroth mừng vì điều đó, bởi vì cuộc tranh luận của họ cuối cùng lại trở thành một cuộc chiến vật lý. Anh tự hỏi, làm thế nào mà một người trông như thế - gầy gò, khiêm nhường - lại có sức mạnh lớn như vậy trong cơ thể đó?

'Em có học cách chiến đấu bao giờ không?' Sephiroth hỏi.

Cloud cựa quậy, nhưng vẫn nhắm mắt. 'Tất nhiên. Tôi là hoàng tử thứ hai của Nibelheim, nhớ chứ? Tất nhiên tôi đã được huấn luyện quân sự. Nibelheim là một vương quốc nhỏ và chúng tôi thiếu một đội quân lớn, hoặc vũ khí tự vệ, vì vậy chúng tôi có một chương trình nghĩa vụ quân sự bắt buộc. Tôi đã tham gia trong vòng hai năm. '

'Và em lựa chọn vũ khí nào?'

'Chúng tôi sử dụng súng trong quân đội, nhưng tôi đã có một số bài học riêng với một thanh kiếm rộng.'

'Một thanh kiếm rộng?' Sephiroth nhướn mày. 'Để xem em sẽ làm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net