Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Kỳ nghỉ hè đó Thành Thành thật sự đem Vu Tiểu Đồng dẫn về, lúc đầu Trình Hàn Lang còn tưởng rằng người này thể nào cũng là một thằng nhóc tương đối khỏe mạnh, không ngờ tới nhà lại là một bé gái thứ thiệt, còn thắt bím đuôi sam nhỏ nữa.Bất quá Vu Tiểu Đồng so với Thành Thành cao hơn một đoạn, lớn lên cũng so với Thành Thành khỏe mạnh hơn. Nói lớn nói nhỏ ngữ tốc rất nhanh, một điểm nhút nhát của mấy cô bé cũng không có, Thành Thành làm sai một việc cô bé liền đứng bên cạnh chống nạnh nói tới nói lui, Trình Hàn Lang nghĩ sao tướng nó y như một cô nhóc có chồng! Nhưng mà lớn lên cũng rất xinh xắn hoạt bát, cũng rất khiến người khác yêu thích.

Trình Hàn Lang nghĩ đứa nhỏ biết ăn nói như vậy rất thích hợp làm bạn với Thành Thành, có thể bổ sung ưu điểm a!

Nghỉ hè Thành Thành bình thường sẽ cùng Vu Tiểu Đồng ở trong phòng chơi làm thầy cô, đương nhiên, hai đứa đều là mấy đứa nhỏ đang lớn bình thường sẽ ồn ào mâu thuẫn với nhau, thông thường đều là Thành Thành cúi đầu nhận sai, Vu Tiểu Đồng mỗi lần như vậy đều là một bộ dáng có lý không sợ ai.

Có một lần cô bé nhìn thấy nhóc ăn xin ở đầu giường, muốn cầm lên chơi, nói cái gì Thành Thành cũng không để cho cô bé chạm vào. Hai đứa liền rùm beng một trận, lần này Thành Thành thế nào cũng không chịu nhượng bộ, cuối cùng Vu Tiểu Đồng nói không bao giờ... chơi với nó nữa. Sau đó đã lâu cũng không thấy đên, Thành Thành không thể làm gì khác hơn là ôm nhóc ăn xin giảng bài cho một mình nó nghe. Vu Tiểu Đồng đi rồi, nhóc ăn xin là người bạn duy nhất của nó. (con bé thiệt tình, tín vật định tình của thằng nhỏ mà cứ dành :v và em nó là điển hình cho cái sự trọng sắc khinh bạn :v)

Trình Hàn Lang cả một mùa hè cùng với bọn nc, Đại Dũng chơi cùng một chỗ, cấp hai nc và Trình Hàn Lang không học chung trường, ba hắn sắp xếp đem hắn đến... một trường cấp ba trọng điểm khác. Tuy rằng cũng ở Bắc Kinh, nhưng bởi vì cách nhau rất xa, sau này gặp mặt cũng không phải dễ. Điều này làm cho tlh rất quý trọng những lúc gặp nc trong kì nghỉ hè.

Đau khổ vì mẹ Trình không ở bên cạnh cũng theo thời gian mà nhạt đi rất nhiều, Trình Hàn Lang bắt đầu học được độc lập thực sự.

Chớp mắt Trình Hàn Lang đã vào lớp mười, độ khó của chương trình học bắt đầu gia tăng, thời gian hoạt động cũng trở nên ít đi. Lúc học lớp mười Trình Hàn Lang còn có thể thành thành thật thật học tập, đến lúc lên lớp mười một lại bắt đầu trở nên không an phận, thời kỳ tuổi trẻ phản nghịch của con người vốn là không dễ khống chế, hơn nữa bên cạnh hắn căn bản không có ai để đốc thúc hắn, quản chế hắn. Hắn hầu như muốn là chuyện gì thì sẽ không hề cố kỳ gì mà đi làm.

Lúc này mẹ Trình tuy cũng trở về vài lần, thế nhưng Trình Hàn Lang ở trước mặt mẹ vẫn luôn biểu hiện bình thường, mẹ Trình cũng yên lòng mà quay về bên kia.

Lớp mười một Trình Hàn Lang gia nhập hội học sinh, dựa vào thành tích cao, nhân duyên lại tốt liền có ưu thế làm tới hội trưởng hội học sinh. Có lẽ là do cha mẹ cho gien tốt, Trình Hàn Lang học rất nhẹ nhàng, có đôi khi người khác trầm tư suy nghĩ cũng giải không những con số lý hóa nhưng hắn liếc mắt nhìn là có thể có ý tưởng giải.

Hai năm qua hắn lớn lên rất nhanh, thoáng cái đã cao vọt lên một mét tám mươi mấy, đã hoàn toàn biến thành một chàng trai cao lớn. Khuôn mặt bắt đầu trở nên góc cạnh rõ ràng, di truyền toàn bộ nét đặc thù của Trình Thế, anh tuấn tài giỏi. Trên người cũng hiện ra những đường cong cơ thể ưu mỹ, sôi nổi trên sân bóng rổ, cả người có vẻ tràn đầy khí khái.

Nhưng mà hắn cũng bị nhà trường nhớ thương không ít lần, có chuyện gì thì tụ tập ẩu đả đánh nhau, hơn nữa hầu như lần nào cũng đều có hắn tham dự. Người khác đánh nhàu là một loại phương thức xử lý mâu thuẫn, hắn đánh nhau hoàn toàn là để rèn luyện thân thủ của mình.

Những thứ này hoàn toàn phù hợp với khiếu thẩm mỹ của nữ sinh lúc đó, trong mắt các cô Trình Hàn Lang tựa như một nhân vật cấp quốc bảo, những ánh mắt ám muội hầu như mỗi ngày đều bắn về phía hắn. Chỉ cần hắn và một nữ sinh nào đó nói nói hoặc là chung đường một lần, ngày hôm sau tin đồn liền ùn ùn mà kéo đến. Có nữ sinh còn vì có tin đồn với Trình Hàn Lang mà thấy vinh quang.

Cũng là năm lớp mười một ấy, Trình Hàn Lang biết Đỗ Công.

Hai người quen biết có điểm máu me, trước đây Trình Hàn Lang và Đỗ Công cũng không phải cùng trường cấp hai, cho nên hai bên cũng không quen biết nhau. Nhưng sau đó lên cấp ba, hai bên đều đối với đối phương có nghe qua, nhưng cảm thấy hoàn toàn là người xa lạ.

Đỗ Công là loại người cao lớn thô kệch điển hình, mày rậm mắt to, vai rất rộng, thanh âm nói chuyện cũng lớn, chỉ là nhìn tướng tá kia, vẻ mặt kia liền không ai dám trêu chọc, một ít vụ đánh nhau trong trường thật ra rất ít khi y tham gia, thế nhưng y ở bên ngoài quen biết với một bang hồ bằng cẩu hữu. Cho nên người trong trường cũng ít ai có can đảm động vào y. (hồ bằng cẩu hữu: chỉ đám bạn bè xấu, đôi khi cũng dùng nói vui về bạn bè thân thiết)

Hôm đó trời mưa lớn, Trình Hàn Lang buổi trưa không về nhà, ở lại trường học ăn cơm trưa. Khi đó trong trường có một đám học sinh nội trú, Đỗ Công chính là một trong số đó.

Trình Hàn Lang đem cơm đến chỗ ngồi ăn cơm chung của học sinh ăn, Đỗ Công cũng mới vừa đem bát để lên phía đối diện, Trình Hàn Lang đầu cũng không ngẩng lên đã nói: "Chỗ này có người!"

Đỗ Công giống như không nghe thấy trực tiếp ngồi xuống, liền ăn từng ngụm lớn từng ngụm lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#từ #ăn