U Mê [H-]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Alo, Giang à ? Giang mua hộ Dạ chưa ?"
"Giang mua rồi! Giang để ở sau hũ đường trong bếp!"

"Cám ơn Giang nhé!"
"Mà Dạ mua Thuốc Giải Rượu chi vậy ?"
Lâm Vỹ Dạ nhếch môi.
"Vì tối nay Dạ không nên say!"
"Hở ?"

(Lấy ý tưởng từ: Tặng Anh Cho Cô Ấy :))>
----------------
"Em uống không nổi....nữa...hức!"
Lan Ngọc mặt đỏ bừng....gục ngã trên ghế sofa...
Vỹ Dạ uống cũng không ít, cô dựa đầu vào lòng ngực Lan Ngọc.
"Không biết em còn nhớ không, chị rất thích rượu Pháp!"
"Em biết, chị thích loại có màu đỏ tía!"

Vỹ Dạ lại tiếp tục khai khẩu Lan Ngọc.
"Em thật yếu đuối, lúc nào cũng bị chị cho nằm dưới!"
"Chị quá đáng gớm! Lần đầu của chị chị bị em đè đó biết chưa!"
Vỹ Dạ nằm sát vào lòng ngực Lan Ngọc, tay ôm chặt.
"Tại em mạnh quá mà! Đố em nha! Chị thích màu gì nè!"
"Xanh dương! Dễ ẹc!"
"Vậy loài hoa nào chị thích? Nếu em đoán đúng chị hôn em một cái!"
"Hướng dương! Mau mau hôn em đi!"
Vỹ Dạ trèo lên người Lan Ngọc. Hai chân tràn qua người Lan Ngọc.
"Đúng rồi!"
Nàng hôn vào má Lan Ngọc, Lan Ngọc vuốt khẽ sống lưng của Vỹ Dạ. Cô nhìn nàng thật dịu dàng.
"Em có thương chị không ?"
"Có!"
Lâm Vỹ Dạ bắt đầu gài bẫy.
"Em có yêu chị không ?"
"Có!"
"Em sẽ không lừa dối chị bất cứ chuyện gì đúng không ?"
"Ừ!"
"Em nhớ lại hết mọi chuyện rồi đúng không ?"
"Ừ!"

Nói xong Lan Ngọc mới hốt hoảng.
Lâm Vỹ Dạ mặt giận tím body.

Tại bà Ngọc miệng nhanh hơn não đó mấy thím :)))
Vỹ Dạ nắm chặt cổ áo của Lan Ngọc.
"Em dám đùa giỡn với chị như thế ?"
"Ơ! Em chỉ nói lỡ thôi! Em có nhớ gì đâu?"
"Thế sao em nhớ thông tin về chị từ màu sắc đến loài hoa ?"
"Em thấy chị chuộng mấy vật màu xanh với cả hay cắm hoa hướng dương ở gần mái hiên thôi mà!?"

*Lại còn biện bạch!*
Vỹ Dạ vờ buồn.
"Chị tưởng em nhớ lại hết rồi....! Chị còn định....!"
Lan Ngọc vén tóc nàng.
"Chị định làm gì ?"
Vỹ Dạ cởi lớp áo bên ngoài....
"Chị định....tối nay....chúng ta...!"
Lan Ngọc mở to mắt, mặt đỏ càng thêm đỏ. Định táy mấy tay chân nhưng Vỹ Dạ đóng chặt áo lại.
"Nhưng em vẫn chưa hồi phục trí nhớ thì em làm sao nhớ làm cách nào cho chị vui được chứ ?"

Lan Ngọc cắn môi....vẻ thèm thuồng ta nói lộ rõ mặt háo sắc.
"Em nhớ hết rồi?"
Vỹ Dạ cười gian.
"Làm sao chị tin em nhớ hết rồi? Không lẽ chỉ vì nhìn thấy thân thể của chị mà kí ức em lại ùa về nhanh thế ?"
"Em nhớ hết rồi! Là khoảng 1 tuần trước!"
Vỹ Dạ nghiến răng.
"Thế sao em lại giấu chị ? Nói!"
"Em muốn chị chăm sóc cho em dịu dàng như thế! Em không muốn chị đi chơi với bạn, chỉ ở nhà nằm ngủ vui vẻ với em thôi!"
"Đồ ngốc! Nếu em nhớ hết phải nói chứ ? Chị luôn yêu em mà!"
"Thật không ?"
"Thật!"

Thấy Lan Ngọc nhìn chằm chằm vào body của mình, Lâm Vỹ Dạ ghé tai cô!
"Có phải em rất muốn....không ?"
"Hai năm em không quan hệ với ai. Chị phơi body như thế ? Không muốn cũng không được!"

"Vậy giờ em muốn sao ?"
"Ăn chị chứ gì nữa!"
"Á!"

Lan Ngọc thẩy nàng lên giường. Tay cởi áo ra, vẻ nôn nóng.
"Từ từ thôi! Chị có chạy đâu mà!"
Lan Ngọc đè lên người Vỹ Dạ, hôn khắp nơi. Cô hôn lên môi Vỹ Dạ một cách mạnh mẽ khiến đối phương bị thiêu đốt bởi sức nóng cô lan tỏa.

"Ah! Lan Ngọc! Chị nhột quá! Từ từ mà!"

"Chị không biết đâu! Hai năm qua! Em đã mơ đến cảnh này lâu lắm rồi!"
"Là tại em đẩy chị đi còn than thở nữa sao?"
Lan Ngọc nhanh tay lòn vào áo lót Vỹ Dạ, vừa nắn vừa xoa.
"Là vì em muốn tốt cho chị!"
"Ah! Ơ! Lan Ngọc! Em nhẹ tay một chút, ngực chị bị em làm sắp nát rồi!"
"Ngoan nào!Để em trút bao nhiêu dục vọng hai năm qua vào thân thể của chị! Em yêu chị!"

Vỹ Dạ ôm lấy cổ Lan Ngọc.
"Chị cũng yêu em!"
Lan Ngọc mạnh tay đến đau đớn.
"Ah! Ư!~~~!"
"Lan Ngọc....ở dưới....ở dưới!"
Lan Ngọc lần mò xuống hạ bộ của Vỹ Dạ, cái quần của nàng bị cô quăng ở xó nào đó rồi.
"Uớt quá! Nó ra nhiều quá này!"

Lan Ngọc cúi xuống hôn, hai tay đánh hai bên đùi Vỹ Dạ bốp bốp. Khiến nàng vừa đau lại vừa sướng.

Những dung dịch ướt át được Lan Ngọc quét sạch như một cơn bão.
"Em....em vẫn còn kĩ thuật tốt lắm ah~~ơm~~xuyết___~~!"

"Chỉ tốt khi thân thể này là của chị!"

Lâm Vỹ Dạ mỉm cười trong u mê điên dại.
Lan Ngọc áp thân thể trần trụi vào người nàng....nóng....hổi....

Ngón tay ở dưới đang làm nhiệm vụ, ngón tay hôm nay đã cắt rồi :>
"Vào sâu hơn đi em~~~~~ơ~~!"
"Chị dâm quá đi!"
"Giống em!"
"Hahaha!"
Các nếp nhăn phần âm đạo co rít lại ngón tay Lan Ngọc, cô biết nó khít lắm. Đã hai năm không quan hệ nó vẫn như xưa, vẫn muốn nuốt chửng ngón tay của cô.
"Ah_~~~ah~~~từ từ!"
Lan Ngọc đẩy nhanh tốc độ. Ngón tay muốn rã rời.
"Ah~~~~nó....hức.....nó....ra..ra...rồi!"
Vỹ Dạ thả lỏng tay....nhắm mắt lại....đồ môi đổ từ mặt.....xuống ngực....
"Mình làm thêm nháy nữa nhé ?"
"Ừm...tùy í em!"
Ngón tay cùa Lan Ngọc ra vào liên tục đến mỏi mà Vỹ Dạ vẫn chưa thể lên đỉnh được.
"Hôm nay chị sao vậy ?"
"Chị không biết!"
"Có thể nó quá quen với ngón tay của em rồi!"
"Vậy giờ làm sao ?"
"Chị thử cái này đi!"

Lan Ngọc thò tay dưới giường....
"Cái...cái này ?"
"Em mới mua :))"

Ra là đồ chơi mà Lan Ngọc mua :))
Lan Ngọc cầm sex toy...hai đầu.
"Mình thử xem sao!"
Lan Ngọc đẩy nó vào âm đạo của mình và Vỹ Dạ.
"Ah~~~!"
Cả hai cùng rít lên.

Lan Ngọc nhấp nhổm trên người Vỹ Dạ, mồ hôi tuôn ra như tắm.
"Ah~~~sướng---sướng....!"
"Xem gương mặt dâm đãng của chị kìa!"
Vỹ Dạ lại ôm lấy lưng Lan Ngọc. Bấu tay lqfm cô đau.
"Vì người đang quan hệ với chị là em thôi!"

Lan Ngọc đẩy sâu vào, chỉ cách tử cung 2cm.
"Em rất vui khi chị là của em!"
"Ah|~~!"
"Chị làm em rất hứng thú!"
"Chị yêu...yêu em!"

Lan Ngọc mạnh bạo hơn, những dung dịch đã tràn ra ngoài đồ chơi.
"Sắp....sắp__ah~~~mạnh lên Ngọc!"
"Đ...được...!"
"Ah~~~!"

Những tiếng rên đầy ám muội trong căn phòng vắng.
"Ah~~~~~~Chị yêu em!"
Lan Ngọc dừng lại nhìn Vỹ Dạ lên đỉnh vì sướng. Lan Ngọc nghiến răng một tí rồi thả lỏng người.....hỏi Vỹ Dạ.
"Chị có muốn thử nằm trên một lần nữa không ?"
Vỹ Dạ mắt sáng ra, lật kèo liền.
"Muốn chứ!"

Nàng hôn lên môi Lan Ngọc và nếm lại mùi vị ngọt ngào mình bỏ lỡ hai năm....
"Ngọt ngào quá!"

Vỹ Dạ ấn đồ chơi vào sâu hạ bộ hai người, tay nàng nâng đùi Lan Ngọc lên...
"Nó đang co giật, chị có nhìn nhầm không ?"
"Không nhầm, nó đang giật lên khi nhìn thấy thân thể nóng bỏng của chị!"

Vỹ Dạ để Lan Ngọc nằm tư thế bốn chân (Doggy).
Nàng đâm đồ chơi vào đường hậu môn.
"Ah~~~!"
"Nó hẹp quá!"

Lan Ngọc cắn môi hưởng thụ.
"Cảm giác chơi cửa sau như thế nào ?"
"Làm mạnh lên nữa! Em chịu hết nổi rồi!"

Lâm Vỹ Dạ đưa ngón tay vào miệng Lan Ngọc. Một tay vịn vào hông cô và ra vào mãnh liệt.
"Ah~~~em yêu chị quá đi mất! Em rất...râ...rất vui khi biết chị yêu em nhiều như em yêu chị!"
"Chị cũng rất vui!"

Hai Tay Vỹ Dạ không an phận mò xuống Ngực Lan Ngọc. Đôi tay xoa nhẹ thật chuyên nghiệp.
Cảm giác sung sướng từ hai bộ phận trên cơ thể khiến Lan Ngọc lên đỉnh Olympia ngay sau đó.
"Ah~~~~~sướng quá!"
Nước trắng đục như sữa đã chảy ra trên cơ thể hai người....họ đã vượt qua giới hạn trên mọi thứ để đến với nhau....
--------//

Vỹ Dạ nằm trong vòng tay Lan Ngọc.
"Chị muốn như vầy kéo dài! Nếu như kà mơ chị không muốn tỉnh dậy!"
"Em cũng mong đây không phải là mơ! Để rồi tỉnh lại giấc mơ đẹp chỉ là cơn ân ái qua đường!"

"Chị yêu em!"
"Em cũng vậy! Em yêu chị nhiều lắm!"
"Chị yêu em nhiều hơn!"
"Em nhiều hơn!"
"Hahaha!"

------

Chắc Bắp phải học cách viết nó H hơn. Cảm thấy nó không hấp dẫn về H mấy thím ơi :< mấy thím thấy đủ nặng chưa? Nếu chưa thì để Bắp tìm phim xem để gắn vào :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net