Con gái rượu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôn nhân của em và gã nói thiệt là hài!.

Về chung một nhà có hẳn một đứa cô gái mà tính cách của hai người cứ như đôi gà bông mới quen cơ.

Em: Rây oiiii

Gã: Ơiiiii

Em: con đâu?

Gã: Tập chạy xe đạp ở ngoài rồi Bi ơi.

Bi và Rây là tên mà cả hai gọi nhau,như thế cho nó lẹ.

Em: rồi sao anh không ra vịn con mà vào đây? Lỡ con té rồi sao?

Gã: yên tâm,chôm chôm nó mạnh lắm.

Em: chứ ai yếu như thằng cha nó.

Bé: Ba Thế Anh ơi.

Gã: sao con

Gã ân cần bé đứa nhóc của mình lên,gã thương nó chết đi được,nó và em là món quà to lớn nhất mà thượng đế ban cho gã.

Bé: Con thắc mắc.

Em: con thắc mắc gì nào? Nói Bi nghe?

Bé: sao con mới lớp 1 mà ba Bi mua cho con cái xe cao thế?

Em: không, Bi không có mua,Rây mua ah,nhưng cũng không hẳn đó là chiếc mà Ba Rây của con ăn cắp của một anh kia.

Bé: Còn thắc mắc nữa ạ.

Gã: nói lẹ đi cô nương rồi đi ra tập chạy xe đạp.

Bé: sao hai người lại đặt tên con là Chôm chôm?

Em: đấy là tên ở nhà,ta thích chôm chôm vì nó ngọt nên đặt tên ở nhà con như thế cho con nói chuyện sẽ ngọt ngào.

Tên thật của Bé là Bùi Bảo Anh,em muốn lấy họ của gã đặt tên cho con,gã đã hi sinh rất nhiều thứ vì em nên đây là món quà em bù đắp cho gã.

Em: Anh ra tập cho con đi,em bận tí.

Gã bế con bé đi ra,hai cha con cứ đùa ngoài sân,làm em thấy mà cũng vui lây, em rất thích cuộc sống hiện tại,nó vui lắm

Và cái mà em khắc phục được là em đã bớt hỗn hơn khi có con.

Em không muốn con mình sẽ phải nghe được những ngôn từ không mấy tốt đẹp mà ba nhỏ nó phát ra.

Bé: Ba rây ơi.

Gã: sao con?

Bé: sau này con muốn là Dáp pơ giống ba

Gã: không được đâu.

Bé: sao vậy ba?

Gã: vì ta không muốn con theo nghề đó,con phải làm một cô giám đốc của một công ty thì ta mới an tâm.

Gã và em có một trí hướng đó là không cho con bé theo Rap vì hai người biết Rap nó khó khăn đến nhường nào,bản thân họ đã trải nên họ chẳng mong con mình cực nhọc, con bé có thể làm rap để giải trí nhưng tuyệt đối không được đi quá xa.

Bé: híc.... không! Con muốn Dáp.

Gã: ta đã bảo là không rồi mà?

Bé: Ba rây là phù thủy,con thích thì con làm , người không có quyền cấm con.

Gã lặng người,sao con bé nói được như thế chứ?

Gã: con hư lắm! Bảo Anh! Con học đâu ra cách nói chuyện với người lớn như thế? Ai dạy con? HẢ??

Gã không kìm chế được mà kéo con bé xuống xe đạp rồi tét vào mông nó mấy cái.

Bé: aaaa...huhu...

Gã: Sao con bướng thế?

Bé: Ba đánh Bảo Anh...hic...Ba Bi ơi!

Em từ trong bếp nghe thấy hai cha con cứ làm ầm nên ra xem thử.

Em vừa bước ra thì thấy gã đánh con nên lo lắng đi lại.

Em: Này! Thế Anh,sao anh lại đánh con?

Gã: em không biết con bé vừa nói gì đâu!.

Em: Bảo Anh,con nói gì với ba lớn vậy?

Bé: ba không cho con làm Dáp pơ nên con ghét ba

Em: Bảo Anh này,con có thích kẹo không?

Bé: dạ có.

Em: vậy con có muốn chỉ với một viên kẹo mà hàng tá người vào chộp lấy của con không?

Bé: dạ không!!

Em: con hiểu ý ta chứ?

Con bé đủ nhận thức để nó hiểu được ý của ba nhỏ,bé con của cả hai rất thông minh,con bé khóc thì nhanh nhưng nín cũng nhanh chỉ cần ân cần với nó thì chắc chắn con bé sẽ nghe rành rành mà thôi. Em xem thử thì mông con bé đỏ hết cả lên nên đành nói con vào nhà đợi

Gã: tức chết mà!

Em: anh đấy! Cứ đánh con hoài,sao anh không một lần nói chuyện nhẹ nhàng với con?

Gã: em biết anh mà!

Em: có con rồi đấy,lo mà đổi cái tính cái nết đi, đừng để tôi cho anh khỏi dí tôi!

Gã: này em!!!

Em: anh đánh con đỏ hết rồi!

Em: anh lỗ tai cây hả? Tôi nói cả tỉ lần rồi,con dù có mạnh đến nhường nào thì nó cũng là một đứa bé,nó cũng biết đau mà? Thử nghĩ nếu tôi nhéo mạnh ti anh xem? Anh có hú lên như cún không?

Gã: em nhéo có đau đâu...

Em: còn ở đó mà trả treo nữa hả? Tôi giỡn với anh đó hả? Đi lấy thuốc ra đâu,tôi bôi cho con bé, tí nữa anh biết tay với tôi.

Em: con người chứ có phải con c*c đâu mà nói hoài không nghe vậy?

Gã bị em chửi cho không ngóc đầu lên nổi,nhìn gã khoanh tay đứng im nghe em chẳng khác gã là con của em.

Em: đi mau đi,con nó đau mà đứng im ở đấy miết!!!

Gã lủi thủi bước vào,còn em cũng theo sau,gã cứ thế,cứ cọc mãi.

Gã thương con nhưng nếu con hư thì gã không nương tay.Em thì khác,em không dùng vũ lực với con mà chỉ khéo léo dạy lại con một cách từ tốn nhất.

Gã vừa bôi cho con vừa xin lỗi.

Gã: ta xin lỗi chôm chôm nhé,con đừng ghét ta nha.

Mạnh mẽ lắm chứ nếu bị con gái rượu ghét là ức lắm cơ.

Em: tôi mà nghe con bé nói bị anh đánh nữa là tôi trả anh lại nơi sản xuất.

Gã: anh biết rồi...

Bé: lêu lêu...ba lớn bị ba nhỏ mắng...

Em: ba lớn hư con nhỉ? Dám đánh Bảo Anh.

Ba người cười nói vui vẻ với nhau như thế mãi.....nhìn vào họ đi,một gia đình hạnh phúc,họ đã phải trải qua rất nhiều sóng gío mới được như thế.Có lẽ em và anh đã trưởng thành và chính chắn hơn ....

.......

Au: ngứa tay nên viết chơi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net