Dạy lại người yêu (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em bực bội đi qua nhà của bạn

"Knock...knock!!!"

Cửa nhà mở ra!

Người trong nhà là Quân,bạn của em, anh ấy tương tư em rất lâu rồi nhưng không dám nói ra...dù anh lớn hơn nhưng vẫn xưng hô như bạn bè..

Quân: gì đây? Cơn gió nào cuốn trôi thỏ con của Andree qua nhà của tao vậy?

Em: cho tao ở nhà nhà mày đêm nay đi!

Quân: *cả đời tôi cũng cho em ở..*

Em được Quân cho phép mới vào nhà

Em ngồi xuống sofa thở dài

Quân: sao vậy? Lại cãi nhau sao?

Em: ừm! Để kể cho nghe

Em kể hết mọi thứ cho anh ấy nghe, anh tức lắm...nhưng không biết phải làm gì cho em

Em: mày giúp tao một chuyện được không?

Quân: nói đi, tao sẽ giúp mày!

Em rút điện thoại mới mua ra, cái hôm bữa vứt rồi...

Em cầm tay Quân áp vào eo mình chụp lại bức hình đăng lên mxh

Em chặn hết người xem chỉ chừa riêng Gã!

Gã thấy điện thoại reo thì mở ra thấy em đăng một tấm hình vì tò mò nên mở ra xem

Thấy em đang được một người khác ôm eo với dòng caption

" Đi ăn đêm với đồng nghiệp" kèm theo một icon trái tim

Gã tức đến sôi máu.nhưng vẫn nhịn!

Em cố chụp thêm mấy bức nữa

Như là : ôm eo, khoát vai,nắm tay,...

Em vẫn đăng cho gã xem

Gã ở nhà thấy hết mấy bức ảnh liền gọi cho em nhưng em không nghe

Em: nè! Bỏ tay ra khỏi eo tao được rồi đó

Quân:à...ừ...

Anh rút tay ra. Đây là lần đầu em cho anh chạm vào cơ thể ấy, anh không có ý xấu với em, anh rất thương em, nhưng tiếc quá em chỉ xem anh như một người bạn thân thiết

Em: chuyến này cho anh ta tức ói máu!

Quân: ê...ê nó gọi tao nè....

Điện thoại Quân reo lên thấy số điện thoại của gã

Em: bắt máy đi!

Quân từ từ bắt máy!

Quân: alo? Gì đấy Andree?

Gã: Bray đang ở nhà cậu sao?

Quân: đâu có?

Gã: chắc chắn?

Quân: chắc!

Em cố tình nói vô điện thoại

Em: Quân ơi~ vô đây đi hai chúng mình netflix and chill nào!

Gã nghe giọng em kèm câu "netflix and chill' gã bùng nổ cúp máy!

Quân đơ người

Quân: mày nói cái gì vây!! Chút nó qua hốt xác tao đó!!!

Em: tao bảo kê mày khỏi lo, anh ấy không biết nhà mày đâu!!!

Quân: *ước gì khoảng thời gian riêng tư này có thể xảy ra mãi mãi để tôi có thể tìm hiểu và ở bên em thì hay biết mấy nhỉ?*

Em: ê! Nghĩ gì vậy?

Quân: à không...ăn gì không tao nấu cho

Em: có mì không?

Quân: mì cay đúng không?

Em: yess! Chỉ có bạn hiểu mình nhất

Anh mỉm cười vào nấu cho em...Anh dồn cả tâm huyết vào tô mì ấy.

Một lát sau Anh bưng ra cho em

Em: wowww!! Nhìn ngon đó

Em ăn một phát hết tô mì

Em: ngon....lắm

Em cặm cụi ăn.

Ánh mắt của anh ấy nhìn em, anh ấy tương tư em...sao em không nhận ra chứ? Anh rất yêu em nhưng vì bản thân chưa có được gì nên đành trơ mắt nhìn em bên người tốt hơn!.

Em ăn xong nằm xuống ngủ

Quân bế em lên phòng! Đắp chăn cho em.

Quân xuống nhà rửa chén. Đóng cửa nhà lại.

Ngồi xuống sofa thầm nghĩ

Bây giờ em đang bên anh. Có nên giữ em làm của riêng hay không? Anh thật sự thương em. Thương em hơn bất kỳ ai khác, nhưng sao trái tim em không hướng về phía anh chứ?

Nghĩ một lát rồi đành mở điện thoại ra gọi cho gã

Gã bên này đi tìm nhà Quân khắp nơi hỏi khắp nơi

Thấy Quân gọi lại thì trả lời

Gã: nhà ở đâu?

Quân: địa chỉ là ***** qua dẫn em ấy về đi, em ấy ngủ rồi, tôi không có ý xấu gì hết nhưng khi em ấy tỉnh dậy xin anh đừng nói là tôi bảo anh đưa em ấy về

Gã: được tôi qua ngay

Quân làm vậy chỉ vì hạnh phúc của em, anh biết em đang rất giận nhưng em cần gã hơn anh.Anh cũng chỉ có thể nói chuyện với em theo tư cách bạn bè.

Gã đứng trước cửa nhà Anh

Anh nhanh chân chạy ra mở cửa!

Anh: trên lầu rẻ phải phòng cuối!

Gã gật đầu rồi lên phòng bế em xuống

Gã: cảm ơn cậu đã cho em ấy ở nhờ, tôi về đây

Anh: không có gì! Đừng nói với em ấy việc đó nhé?

Gã: tôi hứa!

Gã bế con thỏ nhỏ đang ngủ này về

Gã biết gã sai rồi, đợi em tỉnh dậy gã sẽ nói chuyện với em sau

Em thật ra chẳng ngủ đâu....em ngủ không được.

Em nghe hết rồi, em không giận Quân, em giận gã cơ.....

Em: đưa tôi về cái nhà đó làm gì?

Gã giật mình

Gã: em tỉnh rồi sao

Em: tôi chưa hề ngủ!

Gã: bray à, anh xin lỗi , anh sai rồi, em có thể tha thứ cho anh không? Khi nãy anh có hơi nóng giận nên mới quát lên với em,anh thành thật xin lỗi em nhiều lắm

Em: anh biết lỗi là được!

Gã: em tha thứ cho anh sao?

Em: đell!

Gã: em à..

Em: em,em cái gì! Tôi không muốn nói chuyện với anh!

Gã đành lái xe đi vòng vòng để có thời gian giải thích với em

Gã: em à...anh xin lỗi, anh sẽ không như thế nữa

Em: anh suốt ngày gây ra lỗi thôi! Anh có thật sự yêu em không vậy!?

Gã: anh...anh yêu em lắm! Anh thật sự không biết điều đó làm em giận

Em im lặng không nói gì

Em thấy gã thút thít thì có chút bất ngờ, sao gã khóc? Em đã không khóc thì thôi chứ mắc gì gã khóc?

Em: khóc?

Gã: hic...anh xin lỗi...hic...

Em: khóc cái gì? Oan ức sao?

Gã lái xe mà mắt cứ hướng về em

Em: ĐM!!!! ANDREE! XE!!!!!

Tự nhiên có chiếc xe chạy đến

Gã nhanh tay lạng lách qua

Em: con mẹ nó! Muốn ngắm đít gà sớm sao!?

Gã: hú hồn....

Em đập mạnh vào vai gã trách móc

Em: thằng nào cấp bằng lái xe cho anh vậy!!!!!

Tim em muốn rụng ra ngoài, thật sự nếu tay nghề gã không cao thì nhẹ là mất hai cái răng cửa , còn nặng thì mỗi đứa một cái hộp gỗ!

Em: chạy về đi!!!

Gã: em tha lỗi cho anh chứ?

Em: rồi rồi! Em tha cho anh! Về đi! Em cần thở oxi!!! Mẹ nó! Chạy kiểu gì không biết!

Gã cười hì hì đạp ga chạy về!!!

........

|Au: xuất hiện nam8...❤️‍🔥|


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net