8.Cây lan
Hôm nay gã mới mua được một cái cây bông lan đột quỵ .Nhầm! Lan đột biến!
Chỉ có vài bông đơn giản nhưng mắc lắm đó không đùa đâu.
Em: Andree!
Gã: hả?
Em: anh mới mua cây lan hả?
Gã: em thấy đẹp không?
Em: đẹp cái gì? Nhìn gớm quá
Gã: đẹp mà
Em: xía!
Em đi ra ngắm nghía lại cây lan của gã
Em đang nhìn thì có điện thoại
Em cầm điện thoại lên nói chuyện,mà em có tật xấu đó là vừa nói chuyện vừa phá đồ gần đó
Như là nếu em đang nói chuyện điện thoại mat gã ngồi đối diện em sẽ vừa nói vừa đánh gã
Lần này cũng vậy,cây lan đối diện,em tất nhiên sẽ thấy ngứa ngáy tay chân mà nghịch rồi
Em đứng trò chuyện với bạn mà còn rảnh tay bứt mấy nhánh bông trên đó
Gã ở trong nhà thấy em lâu quá không vào nên đi ra xem tình hình
Gã chết lặng khi thấy những bông hoa lan rãi rác dưới đất còn em thì vẫn đang đứng cười
Gã như ngã quỵ,Tim gã đau quá...cây của gã,vừa mới mua
Gã hét toáng lên,làm em giật mình
Gã: BRAYYYYYYY!!!
Em: hú hồn ông nội!!
Em nhanh tay tắt điện thoại
Em: gì
Gã: em...em mới vừa..
Em định hình lại thì chợt nhận ra bản thân đang phá của
Em: oh...sorry
Gã: cây lan 30 triệu của tôi...
Em: gì!??? Cây lan què này mà 30 triệu
Em: đm! Cây lan này 150k tôi còn không thèm mua,anh bị đần hay sao mà mua cây lan 30 triệu
Gã đau đớn cầm những nhánh bông tàn phai dưới đất,gã khóc không thành tiếng,tiền không cả đấy
Gã đau đến xé lòng,ôi cây lan của gã.
Gã: tàn nhẫn,em quá tàn nhẫn,tại sao em lại làm thế với con của anh?
Em: ngáo hả!? Tôi chưa quất anh vì sài tiền phung phí là may rồi
Gã: em ác lắm.....em ác lắm Bray...huhu...
Em nhéo lỗ tai gã một cái thật mạnh và thật đau
Gã: aaa.....
Em: tiền chứ có phải lá cây đâu mà anh tiêu sài như thế!!!
Gã: uida...huhu
Em: nhưng! Tôi giữ tiền với thẻ của anh mà? Anh lấy tiền đây ra mà mua? Anh có quỷ đen đúng không!?
Gã: không có...một ngày em cho anh 5 triệu thì anh cũng phải để dành chứ.
Em: ditme anh! Mốt không có vụ 5 triệu nữa 1 tuần anh được phép sài 1 triệu thôi!
Gã: ơ....ơ....em à
Em: giải thích! Vì sao mua?
Gã: anh thấy nó đẹp,giống em
*Bốp!
Em vã vào mỏ gã
Em: đừng có mà dóc! Ý anh là tôi héo như cái cây của anh hả? Nhìn mà xem nó sắp khô héo tới nơi rồi!
Gã: em à....em quá đáng lắm luôn
Em: tôi sẽ xem nó như một lời khen!
Gã: đền cho anh...cây của anh
Em: giờ có cây chổi được không?
Gã: thôi...
Em: ăn chơi tiêu sài hoang phí!!
Gã: huhuhu
Em: vào nhà! Vào nhà đi tôi cho anh thấy cái cảnh, tôi ngắt họng anh y chang cách ngắt hoa!!! Vô đây!!!
Gã: bớ người taaa!!! Bạo lực gia đình...AAAAA
|Au: một tí hài, lâu rồi không đăng chap bên fic này =))|
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net