Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khi tỉnh lại đã nằm trên giường trong phòng ngủ, đầu hơi choáng váng, trên người mềm nhũn, nhìn Thanh Bảo ngồi ở mép giường cũng tàn ra tầng sáng nhàn nhạt.

                     

Thanh Bảo sờ trán anh:

"Đỡ hơn chút nào chưa?"

                     

Khuôn mặt Thế Anh nóng lên, dứt khoát lấy chăn che mặt mình lại, bị hôn tới mức ngất xỉu, chuyện này đúng là quá mất mặt. Rất nhanh chăn đã bị kéo ra, Thanh Bảo nở nụ cười:

"Muốn uống nước không?"

                     

Đúng là cổ họng khô khốc, Thế Anh ngồi ngay người lại, đưa tay muốn đón lấy ly nước, nhưng Thanh Bảo lại không đưa cho anh, mà tự mình ngậm một ngụm, sau đó môi kề môi, miệng sát miệng đút cho anh.

                     

"Anh tự uống..."

Thế Anh vôi vàng né tránh, đưa tay muốn đẩy mặt đối phương ra, nhưng rất nhanh đã bị hôn. Từng chút từng chút nước được đút vào miệng, cổ trọng trở nên thoải mái, nhưng gương mặt lại đỏ bừng.

                     

Thanh Bảo lại hôn anh, nhẹ giọng nói bên tai anh:

"Xin lỗi, lần sau em sẽ hôn anh nhẹ hơn."

Trong giọng nói còn mang theo ý tứ trêu chọc.

                     

Thế Anh vừa xấu hổ vừa tức giận:

"Em đừng có mà quá đáng..."

                     

Thanh Bảo vẫn cứ tiếp tục "Quá đáng", cúi người lại gần hôn anh, nuốt hết âm thanh giãy giụa của anh vào, hôn từ môi đến cổ, bàn tay thăm dò trong quần áo anh, hết sức tình sắc mơn trớn đầu vú anh.
                     

Mắt thấy mình lại sắp sửa bị "đè", Thế Anh vội vàng lớn tiếng:

"Chờ chút! Dừng dừng dừng!"

                     

Thanh Bảo đang cởi quần Thế Anh, nghe thấy đối phương kêu dừng, vì thế nhổm dậy, không ngăn được tiếng thở dốc, miễn cưỡng đè nén dục vọng, hỏi:

"Sao vậy?"

                     

"Anh không muốn làm cái tư thế như lần trước, anh muốn ở trên."

                     

Thế Anh biết sức mình không bằng được Thanh Bảo, nếu quả thực bị hắn đè, thì chỉ sợ lại chơi trò "cưỡi ngựa" như lần trước, trong khi rõ ràng mình là top, lại bị đối phương "đè" kiểu đó, cảm giác thực sự rất kỳ cục.

                     

Thanh Bảo nhìn anh một lát, sau đó cười nói:

"Được."

                     

Thế Anh có chút xấu hổ, cắn môi dưới nghĩ, nói thêm:

"Còn nữa, đầu tiên, tắm đã rồi làm tiếp..."

                     

Thanh Bảo tỏ vẻ cưng chiều, dịu dàng đáp: "Được."

                     

Sau khi tắm xong, thân dưới của Thanh Bảo đã không kiềm nổi mà vừa căng vừa tím, kích thước dọa người.

                     

Thế Anh vừa nhìn thì trái tim đã đập thình thịch, lại cảm thấy hơi xấu hổ – đều là đàn ông, kích thước không bằng người ta, dù sao cũng không phải chuyện gì vui vẻ.

                     

Chưa đợi anh nghĩ thêm, Thanh Bảo đã ôm eo anh, có chút gấp gáp cúi đầu hôn lên kết hầu và xương quai xanh của anh. Hơi thở nóng bỏng phả vào cổ anh, trong nụ hôn nồng nhiệt lại ra sức mơn trớn anh, bộ vĩ cỡ "khủng" kia cũng ma sát giữa hai chân anh.

                     

Thế Anh được vuốt ve tới mức chân như nhũn ra, suýt nữa lại bị đè xuống giường, vội vàng giãy giụa:

"Chờ chút... Em nằm lên giường trước đi..."
                                               
                   

Thanh Bảo nặng nề thở dốc, thực ra hắn đã sớm bị thiêu đốt trong lửa dục, Thế Anh mịn màng, trắng trẻo đứng trước mặt hắn như vậy, vốn dĩ không biết mình có bao nhiêu quyến rũ. Hắn càng nhìn càng muốn phát điên, chỉ muốn ngay lập tức đè người đó ra làm một trận.

Hắn vốn cũng không phải là bot, chỉ là không nỡ làm Thế Anh đau, mới tình nguyện nằm dưới, nhưng ý niệm muốn ăn sạch sẽ đối phương vẫn không thể tan biến.

Thế Anh lại đẩy hắn:

"Nằm xuống giường đi."

Thanh Bảo bất đắc dĩ, đành phải nghe lời anh, nằm ngửa trên giường.


Thế Anh thở phào nhẹ nhõm, cũng theo đó nhoài ra giường. Người đang nằm trên giường đó khỏe hơn anh rất nhiều, cơ ngực màu lúa mạch cùng với cơ bụng cường tráng đều gây kích thích thị giác mạnh, tất cả đều là minh chứng của việc rèn luyện mà có.

Ban nãy khi tắm, Thanh Bảo đã tự mình bôi trơn rồi. Thế Anh dạng chân hắn ra, chậm rãi đẩy dương vật vào, nhưng cũng chưa vội chuyển động, chỉ hỏi:

"Đau không?"

Tuy đau, nhưng Thanh Bảo nhìn gương mặt tuyệt đẹp của chàng thanh niên, dục vọng lại càng lấn át, vì thế nói giọng khàn khàn:

"Không sao, anh động đi."

Thế Anh đỡ lấy hai chân Thanh Bảo, động mấy cái, lại dừng lại – đôi chân kia vừa cường tráng vừa rắn chắc, anh nâng lên thì thấy nặng, gác lên vai lại thấy đau, chỉ một lát mà bờ vai trắng muốt đã bị đè ra hai vệt đỏ.

Thanh Bảo thấy Thế Anh dừng lại, hỏi:

"Sao vậy..."

Bấy giờ hắn đã đói khát khó nhịn, gần như phải cố gắng kìm nén mới không đẩy anh xuống.

Thế Anh nước mắt lưng tròng:

"Chân em nặng quá, anh không nâng được."

"..."

Thanh Bảo im lặng, chỉ thở hổn hển nhìn anh, ngọn lửa dục vọng cháy trong mắt, bộ vị bên dưới đã cứng như sắt.

Thế Anh vẫn chưa nhận ra có gì khác thường, anh chậm rãi rút ra, sau đó nói bằng giọng thương lượng:

"Hay là dùng tư thế từ sau..."

Còn chưa dứt lời, hoa mắt một cái, chợt bị Thanh Bảo xoay người đặt dưới thân.

Thế Anh cả kinh:

"Em..."


Kế đó bị hắn hung hãn ngăn đôi môi lại, nụ hôn càng ra sức nhiều hơn trước đây, tựa như đã bị đè nén từ rất lâu, kịch liệt mà ướt át hôn một hồi, lại hôn lên đầu vú trước ngực anh.

"A... Đừng..."

Đầu vú bị Thanh Bảo ngậm lấy, khi thì liếm, khi thì mút, cảm giác tê rần khiến anh ngay cả ngón chân cũng co lại, tiếng rên mềm nhũn và yếu ớt tràn khỏi răng môi:

"Đừng mút... Chỗ đó... Không được..."

Thanh Bảo không ngừng liếm mút nơi nhạy cảm của anh, khiến toàn thân anh như nhũn ra, đành phải dồn dập thở dốc, gò má đỏ ửng, lông mi khẽ run. Đôi môi vô thức hé mở, ngón tay Thanh Bảo liền thuận thế đưa vào miệng anh. Bụng ngón tay đặt trên lưỡi anh, mờ ám khuấy đảo, đưa đẩy liên tục, trêu chọc đầu lưỡi anh, chất lỏng trong suốt không ngừng từ giữa kẽ tay chảy xuống.
                         
                   

Thanh Bảo thấy anh nhắm hờ mắt thở dốc, rên rỉ, chỉ sợ đưa tay vào sâu hơn thì anh sẽ hít thở không thông, vì thế rút tay ra, quay lại ngậm lấy đầu vú bên kia của anh.

Lúc này Thế Anh đã bị tình dục lấn át toàn thân, đầu vú bị mút vào, khiến anh vừa thấy đau lại vừa thoải mái, anh vô thức ưỡn ngực, muốn đối phương mút vào mạnh hơn.

Thanh Bảo lại không liếm nữa, mà khẽ hôn lên vành tai trắng mịn của anh, đầu lưỡi ló ra thăm dò, hơi thở nóng bỏng phả vào tai anh, thấp giọng hỏi bên tai anh:

"Có thích em mút anh không?"

Hơi nóng đó khiến Thế Anh gần như rên lên, toàn thân vừa mềm vừa ngứa, hàng mi dài trở nên ướt át vì tình dục, anh muốn nói thích, thích lắm, nhưng lý trí còn sót lại khiến anh không sao lên tiếng.

Thanh Bảo hôn lên ngực anh, đầu lưỡi không ngừng quấn lấy đầu vú hồng nhạt, thỉnh thoảng lại khiêu khích khiến hai hạt đậu nhỏ trở nên lớn hơn.

Thế Anh đâu thể chịu nổi kích thích như vậy, lông mày xinh đẹp thoáng nhíu, khóe mắt cũng đỏ ửng, không nhịn được rên rỉ:

"Ư a... Thích... A..."

Ánh mắt Thanh Bảo tối sầm lại, vừa mút lấy đầu vú của chàng thanh niên, một tay cầm lấy thân dưới đã cương cứng của đối phương, chậm rãi vuốt ve.

"A... Đừng..."

Thế Anh liên tục rên rỉ, đầu vú bị liếm mút, thân dưới lại bị bàn tay đối phương vuốt ve khéo léo, rất nhanh đã rỉ ra chất lỏng trong suốt, chẳng bao lâu sau giữa hai đùi trắng muốt đã lầy nhầy một mảnh, ướt át tới độ dâm mỹ.

Thế Anh thở dốc muốn bắn, nhưng Thanh Bảo bịt lỗ đầu của anh ngăn lại:

"Ngoan, chờ thêm một lát, được không?"


Thế Anh đã đến giới hạn, đôi mắt xinh đẹp khép hờ, nước mắt chảy đầy mặt, môi bị cắn đỏ bừng, dục vọng trong cơ thể dâng cao, rõ ràng sắp sung sướng cực điểm, lại bị đối phương chặn lại, không thể bắn ra, anh chỉ cảm thấy cơ thể mình như đang quanh quẩn giữa thiên đường và địa ngục vậy.

Đột nhiên dương vật được buông ra, sau đó một nơi căng chặt khác bao phủ lấy dục vọng của anh, người đàn ông cao lớn chuyển động trên người anh, dùng hậu huyệt mạnh bạo nuốt vào nhả ra dương vật của anh, bờ mông nhấp nhô lên xuống, từng chút từng chút va chạm với thân dưới anh.

Thế Anh không ngừng rên rỉ, mất kiểm soát nói:

"Chậm... Chậm một chút..."

Thanh Bảo đè chàng thanh niên dưới thân, vừa xoa nắn đầu vú anh, vừa dùng hậu huyệt nuốt nhả dục vọng của anh, tràng đạo co rút từng đợt, khiến anh khi thì rên rỉ thở dốc, khi thì thấp giọng nghẹn ngào, như đứa trẻ bị bắt nạt.

Giữa tình dục nóng bỏng, Thế Anh gần như đánh mất lý trí, đưa cánh tay trắng gầy lên ôm lấy cổ đối phương, trong cơn cực khoái thấp giọng nấc lên. Thanh Bảo tăng nhanh tốc độ dưới thân, vừa chuyển động lên xống, vừa cúi người nhẹ nhàng hôn lên nước mắt của anh.

Lúc sắp đạt cao trào, cảm thấy hồn phách như bị rút đi, khoái cảm từng đợt tuôn trào, rốt cuộc cũng lên đỉnh, chất lỏng trắng đục bắn vào hậu huyệt của đối phương. Sau khi rút dương vật ra, dịch trắng chảy xuống giữa hai đùi trắng như tuyết của anh, toát lên dáng vẻ sắc tình phóng đãng.

Cao trào đi qua khiến anh mềm nhũn, run rẩy nghẹn ngào, hai chân gần như không khép lại được, tình dục cuồng nhiệt khiến tầm mắt mơ hồ, chỉ có gương mặt động tình khi đạt tới cao trào của đối phương.

Thế Anh hoảng hốt hồi lâu, mới dần bình tĩnh lại, chưa đang liếm đi nước mắt trên mặt anh.

"Đừng khóc."

Thanh Bảo ôm anh vào trong ngực, sau đợt cao trào, lại không mạnh bạo như trận ân ái mới nãy nữa, chỉ dịu dàng vuốt tóc anh:

"Xin lỗi, là em quá đáng."

Thế Anh kiệt sức, đành phải yếu ớt mắng:

"Đã bảo rồi mà... Đừng có cưỡi..."

"Được, lần sau tất cả đều nghe lời anh."

Không ngờ đúng lúc ấy, tiếng đồng hồ điểm lại vang lên. Ngoài cửa sổ pháo hoa phóng cao, rền vang bầu trời, một năm mới lại bắt đầu.






           


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net