10.Bonbin-common husband
Kiếp chồng chung..
_______
Hanbin: y
Hyuk: Chàng
______
1 vò
2 vò
Men rựu thấm vào người nhưng y vẫn uống mãi uống mãi uống để quên ngày trước y đã từng có cuộc tình hạnh phúc....
Say rồi y khóc, tổn thương cũ chưa lành đã đến mới nhưng y vẫn không nói mình bất hạnh.Đối với y, chỉ cần được bên chàng ta thì đó là ân huệ lớn nhất của y.Nhìn xem, họ xứng đôi vừa lứa còn y...phận nam nhân bần hèn thấp kém làm sao có thể xứng với chàng?Y mệt quá, thật muốn ngủ làm sao, không muốn tồn tại nữa....da.o lam, phải rồi! Cổ tay nõn nà bị vết da.o rạ.ch không thương tiếc, y nằm bất động, hơi thở dần tắt ngấm.
Chàng ngỡ ngàng đứng trước ngự thiện phòng y, khung cảnh trước mắt vẫn là 1 nam nhân mang nét kiều diễm và xinh đẹp của nữ nhân, ánh nắng len lỏi chiếu vào gương mặt thanh tú kia giờ đây tái nhợt.Hắn gào lên gọi thái y tới cứu y, hắn khuỵu chân bên thân xác y, ôm lấy y mà khóc.Và rồi y mất....
Hôm ấy chàng ta sụp đổ, điên cuồng kêu gọi tên y mong y dậy nhưng y đã ngủ rồi, y không dậy nữa đâu....
Chàng mắng các thái y vô dụng, chẳng thể cứu nổi y nhưng biết làm sao đây, y đã mất từ trước đó mấy canh giờ rồi mà?...
Chàng quên mất y yếu đuối nhưng cố tỏ ra mạnh mẽ, chàng vô tình làm tổn thương y mà không hay biết cho đến khi đọc được lá thư cuối cùng bên cạnh thân hình nhỏ bé.
" Koo BonHyuk, Chàng hãy cố gắng sống thật hạnh phúc bên người chàng chọn, ta, phận nam nhân thấp kém sao có thể bên chàng.Ta không đành tâm nhìn chàng hạnh phúc bên nàng ấy,ta ích kỉ lắm, xin chàng thứ lỗi cho ta nhé.Đừng vô tâm hay bỏ rơi nàng ấy, nàng ấy là 1 người tốt, hãy trân trọng nàng ấy.Ta mong kiếp sau chúng ta nên duyên vợ chồng bây giờ không thể nữa rồi..., hãy sống tốt và chăm sóc bản thân tốt nhé! Ta rất yêu chàng, Koo BonHyuk."
"Không Hanbin.....Ta xin lỗi....thứ lỗi cho ta...ngươi đừng đi mà Hanbin...ở lại với ta đi, xin ngươi..dậy đi."_Hyuk_
Giữa nơi chốn hoa mộg
Em không đành tâm
Chia sẻ duyên tình nồng với kiếp chồng....
Em ước cho đôi mình suốt kiếp
Dù thân hóa hư không....
Nơi yên ấm nơi lạnh lẽo suốt trời đông
Như khiến con tim giận buốt đáy lòng
Em oán cho thân mình trước kiếp chồng chung
Vô vọng....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net