Chương 14: Ôn chuyện yêu đương vụng trộm?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Lạc Y Y

Nhà hàng Cuckoo Music được đánh giá là một trong những nhà hàng lãng mạn nhất ở thành phố M.

Đường Sóc cũng vì cùng Ôn Niệm Nam khó có được một lần hẹn nên đã xem hết tất cả các nhà hàng xung quanh, chỉ để tìm đến nhà hàng "cặp đôi" này theo lời giới thiệu của một người bạn.

Sau khi tới nhà hàng, bộ dáng của Ôn Niệm Nam thoạt nhìn vẫn là có chút mất hồn mất vía. Đường Sóc giúp Ôn Niệm Nam kéo ra ghế dựa, lấy thực đơn đưa cho cậu.

"Nhà hàng âm nhạc này tôi tìm rất lâu mới tìm thấy, thức ăn ở đây rất là ngon nhất định cậu sẽ thích đó"

Ôn Niệm Nam lúc này mới tiếp nhận thực đơn, ngẩng đầu nhìn hoàn cảnh xung quanh, xác thực là phong cách cậu thích.

"Bầu không khí thực sự không tồi, không hổ là cậu tỉ mỉ lựa chọn, tôi thật sự rất thích"

Nghe được lời khen ngợi, cái đuôi của Đường Sóc gần như hướng lên trời.

Ngẩng mặt lên lộ ra hai cái lúm đồng tiền, hắn chớp chớp mắt, cười nói: "Haha, đó là đương nhiên, Niệm Nam cậu thích ăn cái gì cứ gọi, tôi nghe theo cậu."

Ôn Niệm Nam gọi một vài món ăn đặc trưng trong nhà hàng và thêm hai phần đồ ngọt.

Hiệu xuất của quán rất nhanh, một lúc là các món đã sẵn sàng, thoạt nhìn trông rất ngon miệng.

Dưới ánh mắt mong đợi của Đường Sóc, Ôn Niệm Nam cắn một miếng nói: " Ăn rất ngon"

Nhìn vẻ mặt vui sướng gần như vẫy vẫy đuôi của Đường Sóc, cậu cũng cười theo.

Bầu không khí giữa hai người đã trở nên thoải mái hơn rất nhiều so với lúc đầu, Đường Sóc còn hay kể những chuyện vui và chuyện cười để khiến Ôn Niệm Nam vui vẻ, nhìn người trước mặt bị mình làm cho thích thú, trong lòng không khỏi có chút xúc động.

"Niệm Nam, giờ tôi thực sự rất hạnh phúc. Tôi không ngờ rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau sau bao nhiêu năm xa cách, chúng ta vẫn sẽ ngồi đối mặt và trò chuyện như thế này."

Nhìn đôi mắt của người đang cười rạng rỡ trước mặt bỗng đỏ hoe, Ôn Niệm Nam cảm thấy có chút tội lỗi, nhưng lại không thể đáp lại tình cảm của hắn.

"Cảm ơn cậu đã mời tôi đến buổi hòa nhạc và mời tôi ăn tối. Hôm nay tôi thật sự rất vui. Tôi đã rất lâu rồi không có vui vẻ như vậy. Đường Sóc, cảm ơn cậu rất nhiều, nhưng... tôi đã kết hôn" Ôn Niệm Nam dùng ánh mắt với hàm ý xin lỗi nhìn Đường Sóc nói.

Đường Sóc sững sờ, kích động mở miệng nói: "Nhưng tôi... Tôi thật sự thích cậu, trong lòng tôi vẫn luôn không quên được cậu. Cậu mấy năm nay sống không được tốt phải không? Cậu không thích cười như trước kia nữa"

Ôn Niệm Nam vừa mở miệng muốn nói, Đường Sóc nói tiếp: "Tôi nghe một người bạn kể về đám cưới của cậu năm đó. Lần trước gặp nhau trong bệnh viện, vết thương trên đầu là do Cố Ngôn Sanh gây ra có phải không?"

Ôn Niệm Nam nắm chặt tay, cảm giác được đau mới lắc đầu nói: "Không phải... tôi tự mình ngã ở bậc thang, tôi từng nói qua rồi"

Bàn tay trên bàn được nắm lấy, Đường Sóc phớt lờ sự vùng vẫy của Ôn Niệm Nam, tiếp tục nắm tay cậu nói: "Đừng nói thay cho hắn, hắn không xứng đáng với Niệm Nam cậu. Hãy cho tôi một cơ hội được không? Cho dù biết tôi không có cơ hội, cậu chỉ cần cho phép tôi được ở bên cạnh cậu thôi có được không?"

"Cậu trước tiên buông tay đã Đường Sóc, buông tay, tôi không thích như vậy"

Ôn Niệm Nam chật vật muốn rút tay về, thân thể run lên.

Nhưng nhìn thấy Đường Sóc ánh mắt đỏ hoe nhìn về phía mình, cậu không khỏi khẽ thở dài, nhưng vẫn không thể làm gì với hắn.

Ôn Niệm Nam bất đắc dĩ nói: "Tôi đáp ứng cậu còn không được sao? Cậu buông tay tôi ra trước đi, tôi không thoải mái, cậu lại..."

"Sao tôi không biết Ôn Niệm Nam cậu từ lúc nào thì trở nên thu hút nam nhân thích như vậy rồi? Ở nơi này cùng tình nhân cũ ôn chuyện yêu đương vụng trộm?"

Một giọng nói lạnh lùng và tức giận từ phía sau truyền đến, Ôn Niệm Nam kinh ngạc sững sờ tại chổ, thân thể đông cứng xoay người, bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Cố Ngôn Sanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net