Chap 7:Phải giúp onii-chan thôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó lại tiếp tục tròn mắt:

-Thất tình?

Anh gật đầu lia lịa:

-Ưm ưm!

-Nhưng mà..thất tình là gì?

Anh té ngửa bởi câu hỏi ngây ngô của nó:

-Trời ơi là trời!Thất tình mà cũng không biết nữa hả?

Nó cười cười,vẻ ngây thơ:

-Tôi không biết.Anh giải thích đi!

-Ừm...nói đơn giản thì thất tình là thích một người mà họ lại không thích mình.Đại loại thế. -Anh gãi đầu cố tìm câu trả lời thật đơn giản cho nó hiểu.

Nó gật gật:

-Ra là vậy!Chẳng có gì ghê gớm lắm.

Anh nghĩ thầm:

-Cô thì biết cái gì chứ.

-Nhưng mà,tôi phải giúp onii-chan vui vẻ trở lại.

-Tôi cũng không chắc là vậy.Cô phải tìm hiểu lý do anh cô buồn chứ.

Trời đã khuya lắm rồi,nhưng hai người họ vẫn ngồi bàn bạc về kế hoạch giúp Rinto vui vẻ trở lại.Ngoài cửa sổ,những vì tinh tú đang dịu dàng tỏa ra thứ ánh sáng đẹp đẽ,mờ ảo,điểm tô cho bầu trời đêm tối tăm.Sóng biển vẫn vỗ một cách đều đặn.

Nó vươn vai,ngáp một cái rồi đứng lên mở cửa.Trước khi về,nó không quên chúc anh ngủ ngon.Anh nhìn nó mỉm cười.Nó nhớ như in những lời anh dặn.Phải cố gắng tìm hiểu cô gái ấy là ai,rồi báo cho anh,anh sẽ chuẩn bị chiến lược (Mặc dù không đảm bảo lý do Rinto buồn là gì nhưng vẫn kĩ lưỡng suy tính,đúng là chỉ có Rin với Len).Khi nó về nhà,Rinto vẫn chưa ngủ.Anh hai nó ngồi bên cửa sổ,ngắm những vì sao mà khuôn mặt mang mác buồn.Nó đi lại,cố gắng hỏi anh hai một cách hết sức nhẹ nhàng và ít đụng chạm nhất mà nó có thể.Nó nói xong thì tự cảm thấy những lời nói đó rất lạ,chẳng bù cho mấy ngày thường nó không hề biết giữ mồm giữ miệng.Anh hai nó không thấy lạ,cũng không trả lời.Nó hỏi miết mà kết quả cũng như một.Nó bắt đầu nổi máu sung lên (bỏ công như vậy mà bị bơ,tội nghiệp).Mặc dù rất bực nhưng nó cố nén lại,lẳng lặng đi ra khỏi phòng.

Nó nằm phịch xuống giường,suy nghĩ cách để moi thông tin từ anh hai nó.Lăn lộn một hồi,nát bét luôn cái giường.Tự nhiên,nó 'a' lên một tiếng làm mấy con ma kế bên chạy mất dép (đùa thôi).Nó bật dậy,cười ma mãnh.

-Ahihi.Onii-chan,em có cách rồi nha.

Đợi cho anh hai ngủ,nó rón rén đi vào phòng Rinto,chôm cái điện thoại rồi chạy vù về phòng.Nó mò mật khẩu một cách khổ sở.Thử đi thử lại,nó nhấn ngày sinh của anh hai,ba mẹ,thần tượng,...cũng không được.Nó ngẫm nghĩ một lúc rồi nhập vào ngày sinh của nó.Bất ngờ thay,điện thoại mở.Nó ngơ ngác và thấy vui vui.Lạ lùng thật,Rinto lấy sinh nhật nó làm mật khẩu máy,điều đó chưa bao giờ nó dám nghĩ đến.Vui vì nó đã lập được chiến tích oai hùng 'đột nhật điện thoại'.Vui thì vui thật,nhưng nó không quên mục đích của mình.Mở danh bạ lên,nó lướt qua một lượt rồi dừng xuống ở cái tên 'Kaito - hội thiên văn'.Không chần chừ,nó ấn nút gọi.Gọi cho người ta lúc một giờ sáng,có ma nào bắt máy không trời.Dĩ nhiên,nó chọn cái tên này là có lý do.Thành viên của hội thiên văn học thì chắc hẳn phải thường thức khuya để ngắm sao trăng gì chứ nhỉ?Đúng như nó nghĩ,đầu dây bên kia vẫn còn thức,một giọng nam vang lên:

-Rinto?Gọi chi giờ này vậy?Có gì không?Tớ đang bận làm bài nghiên cứu.

Nó hấp tấp trả lời:
-Em là em gái của Rinto-nii.

Chàng trai bên kia có vẻ khó hiểu:

-Em gái?

-Dạ.

-Em gọi có chuyện gì không hay là gọi chơi?

-Dạ có ạ.Để em kể.

Nó kể hết chuyện anh trai nó như thế nào,bị từ bao giờ,mong anh chàng Kaito kia có thể cho nó chút thông tin.Nó kể bằng giọng trầm trầm,lúc cao lúc thấp như kể chuyện ma.Nó kể cả việc nó nghi ngờ anh hai bị thất tình nữa.Đầu dây bên kia trả lời:

-Đúng rồi đó.Anh em bị thất tình!

Nó mừng rỡ:

-Ai làm anh em thất tình vậy?

-Hmm...Hình như cô bạn tên Lenka lớp bên.Anh không rõ nữa.Rinto không chịu kể cho anh nghe.Anh chỉ biết thế thôi.

-Dạ!Làm phiền anh rồi.Cảm ơn anh nhé,Kaito-san!Ngủ ngon ạ!

-Ưm..Em ngủ ngon.

Vậy là biết tên người mà anh hai thích rồi nha.Nó tắt máy cái tút.Nhẹ nhàng bước qua phòng Rinto,đặt chiếc điện thoại trở lại như cũ.Xong,nó hí hửng trèo lên giường,lăn lộn,vui vì chiến tích nó đã làm được.Thành công một nửa rồi!Nó định bụng mai sẽ thuật lại cho Len nghe chiến công hiển hách của nó.Và thế là,nó thiếp đi lúc ba giờ sáng.Chỉ tội Kaito,vì nó mà anh không làm kịp bài.Haiz^^

Sáng sớm,nó qua nhà anh rủ anh đi học.Trên đường,nó kể cho anh nghe về chuyện đêm qua.Anh nghe xong liền há hốc mồm:

-Lenka?Không phải chứ?

Nó ngơ ngác:

-Ừ thì Lenka.Sao thế?

-Lenka đại học abc phải không?

-Ừ,chung trường với anh hai.

Anh gãi đầu,vẻ gượng gạo:

-Nhưng đó là chị họ tôi mà.

Bây giờ đến lượt nó há hốc mồm:

-Cái gì???
****************
End chap 7
Chap 7 đã ra lò,mong mn ủng hộ
^^
P/s: Cơ mà tặng mn đọc truyện món quà nhỏ.Bài hát đáng yêu của Rin,Len và Rinto^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net