Ngoại truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hello mn!
Theo yêu cầu của mn,Ren sẽ viết phần ngoại truyện,về cặp Rinto × Lenka nha.
Phần này sẽ viết theo lời của Rinto
Nào,bắt đầu vào truyện
**************
Chán quá là chán!Chẳng có việc gì làm!Ba mẹ đi dự tiệc với đồng nghiệp,Rin thì đi chơi với Len rồi.Càng nghĩ càng tủi cho bản thân.Oe oe...why?Con em mới 15 mà đã có bạn trai,còn tôi cả 20 tuổi mà vẫn FA.Nhiều lúc thấy Rin quấn quýt,cười đùa bên Len mà đau lòng quá!Rảnh rỗi sinh nông nổi,tôi quyết định bám theo hai đứa nó để...phá.Dù biết thế nào em gái cũng cho một trận tơi bời nhưng chịu thôi,chán quá rồi.

Nghĩ là làm,tôi mặc nhanh chiếc áo thun yêu thích rồi cẩn thận khóa cửa.Hôm qua nghe lỏm được Rin sẽ hẹn với Len ở đâu,tôi cười ma mãnh rồi chạy đến chỗ ấy.Được chừng 10 phút,tôi nhanh chóng dừng lại rồi vội vã nấp sau tấm bảng quảng cáo.May quá!Suýt nữa là bị phát hiện.Tôi không tin vào mắt mình nữa,Rin nó mặc váy kìa.Chiếc váy xanh biển viền trắng thật đáng yêu mà Len mua cho nó.Lạy trời,có mơ tôi cũng không dám nghĩ đến hình ảnh một Rin rất ư là nữ tính như thế.Bởi vì bình thường nó cực kỳ đanh đá và rất quậy phá.Rõ ràng Len đã thay đổi nó,không sai được.

"Khá lắm em rể" -Tôi cười đắc ý

Hai đứa nó nói cười vui vẻ,thỉnh thoảng Rin lại đỏ mặt.Len thì liên tục nhéo má nó làm tôi phát ghen (tị).Ước gì tôi cũng có thể béo má Lenka y như thế.Nghĩ đến đây,tôi chợt chạnh lòng,nhớ đến quá khứ.Lenka từ chối tình cảm của tôi mà,mơ mộng gì ở đây nữa.Không thể để chuyện xưa làm tôi buồn được.Tôi lắc đầu,rồi tiếp tục nhìn.Ơ kìa! Hai đứa nó đâu?Tôi dáo dác nhìn quanh nhưng không thấy,tôi chạy lanh quanh đi tìm.À kia rồi!Tụi nó đang ăn kem,nhìn vui chưa kìa!Em rể cười rồi lau những vệt kem dính trên mặt em gái.Ôi trời ơi!!!Sao mà dễ thương dữ vậy nè!!!Hai đứa bây đáng tội lắm,vì dám làm anh gato.Tôi cúi xuống nhặt một hòn đá định ném xuống chỗ Rin với Len,nhưng lại chẳng làm được.Lenka vô tình lọt vào tầm mắt của tôi.Cô ấy đứng trước cửa hàng sách,đang loay hoay cái gì đó.Hình như đang gặp phải vấn đề gì.Tôi im lặng quan sát.Chiếc áo cô ấy mặc bị rách một đường ở sau lưng và Lenka đang tìm cách che nó lại,mặt lộ rõ vẻ bối rối.Mặc dù rất ngại,tôi luôn tìm cách tránh mặt cô ấy,nhưng có một cái gì đó thôi thúc tôi phải xuất hiện để giúp Lenka.Và thế là tôi bước ra khỏi chỗ nấp.

-Lenka này,cậu sao thế? -Tôi cố nói thật tự nhiên

Lenka giật mình nhìn tôi,mặt hơi đỏ,lắp bắp nói

-À..ờ..tớ gặp chút rắc rối.Khi nãy đi ngang chiếc xe chở vật liệu xây dựng,một cây sắt nhọn bị lệch ra khỏi xe,nhô ra.Và thế là chiếc áo tớ mắc vào cái cây đó...

Tôi mỉm cười,cởi chiếc áo khoác ra đưa cho Lenka,hiền lành nói

-Lenka cứ cầm lấy mà mặc đi!

Cô ấy lí nhí cảm ơn.Tôi chào rồi cắm đầu chạy thẳng về nhà,không màng đến việc theo dõi hai đứa em nữa.Thiệt tình,tôi vừa làm gì vậy?Mặt tôi nóng ran,trái tim đập loạn xạ như muốn rớt ra khỏi lồng ngực.Cảm giác khi gần cô ấy,khi nói chuyện với cô ấy,không hề thay đổi dù tôi đã cố quên.Có gì đó hạnh phúc,bồi hồi nhưng cũng thật đau.Tôi leo lên giường nằm nhớ lại chuyện vừa nãy rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào chẳng hay.

Xế chiều,con em đi chơi về.Sự ồn ào của nó đã làm tôi tỉnh giấc.Nó chạy ào vào phòng ôm chặt lấy tôi.Tôi cười,xoa đầu nó

-Rin bé nhỏ đi chơi có vui không?

Nó cười tít mắt

-Vui ạ!

Nếu Lenka không xuất hiện thì bây giờ có lẽ tôi đã nằm một đống trên sàn,người đầy thương tích. (Rin đánh :v)

Tôi thở dài rồi đi vào bếp làm đồ ăn tối,sau đó anh em tôi ngồi vào bàn và ăn.Buổi tối nhanh chóng trôi qua.

Sáng hôm sau là một buổi sáng đẹp trời.Có tiếng gõ cửa,con em nhanh chóng chạy xuống.Ra là Len đến chơi.Hai đứa nó tíu tít gì đó rồi dắt nhau vào phòng.

Mãi một lúc sau,lại có tiếng gõ cửa.Tôi chán nản đứng dậy mở cửa.Lenka dịu dàng đứng đó.Vừa thấy tôi,cô ấy mỉm cười chào.Tôi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của cô ấy.Mái tóc vàng dài buộc cao,đôi mắt tinh anh,thân hình nhỏ bé trong bộ váy hồng nhạt dài đến đầu gối.Lenka rất giống Rin,nhưng dễ thương,hiền thục hơn nhiều (Rin:em cũng dễ thương mà onii-chan).Tôi thắc mắc vì sao Lenka lại đến,cô ấy cười,bảo rằng sang chơi rồi trả cái áo cho tôi lúc này đã được giặt và gấp kĩ càng.Mùi hương nhẹ từ chiếc áo làm tôi cảm thấy dễ chịu.

-Rinto này,nhà cậu nấu cơm chưa? -Lenka sau một hồi ấp úng hỏi

-Chưa! -Tôi lắc đầu - Sao thế?

-Tớ muốn nấu ăn cho cậu để cảm ơn.

-Ưm!Rất sẵn lòng! -Tôi mừng rỡ trả lời.

Hai đứa em của tôi ở trong phòng nghe tiếng khách bèn đi ra xem.Len nhìn Lenka một hồi rồi la lên

-Chị Lenka!!!

Lenka ngạc nhiên,ngẩng đầu lên nhìn cậu em rể của tôi (chả biết từ khi nào mà nhận Len làm em rể :v)

-Len!Em đi đâu đây? -Cô ấy lên tiếng

-Hai người quen nhau sao? -Tôi ngạc nhiên

-Đó là em họ của tớ!

Trời đất!Tôi mới biết luôn đấy!Không ngờ luôn.Rin thì thầm gì đó vào tai Len,tôi không nghe được.Chỉ thấy thỉnh thoảng Len gật đầu rồi hai đứa nó cười.Chắc lại bàn kế gì đây!

Tôi nhanh chóng lấy lại phong độ.Chỉ tay vào Rin,tôi tươi cười

-Đây là em gái tớ,Kagamine Rin!

-Em chào chị ạ! -Nó cúi đầu ngoan ngoãn

Cả 4 đứa đầu vàng chúng tôi nói chuyện rôm rả một hồi lâu rồi Lenka xắn tay áo bước vào bếp,Rin cũng lon ton chạy theo.Chỉ còn tôi và Len trên phòng khách.Thi thoảng Len nhìn tôi cười cười làm tôi ớn lạnh sống lưng.Ý gì đây,nhóc con?

Sau một hồi,đồ ăn đã được nấu xong và bày ra bàn.Tiếng em gái trong bếp vọng ra

-Onii,Len,vào ăn!!

Hai đứa con trai bước vào và ngay lập tức bị cuốn hút bởi mùi đồ ăn thơm phức.Len đẩy tôi ngồi xuống cạnh Lenka rồi nhanh chóng ngồi xuống cạnh Rin.Bữa cơm của chúng tôi diễn ra vui vẻ.Chưa bao giờ tôi được ăn bữa cơm ngon như thế này.Lenka nấu đúng là có khác.Ăn xong,hai đứa em lăng xăng dọn dẹp rồi kéo nhau chạy vào phòng,không quên nhìn tôi với Lenka rồi cười ma mãnh.Mặc dù nói là vào phòng nhưng tôi thừa biết chúng đang nấp đâu đó theo dõi bọn tôi.Tôi cũng chẳng buồn quan tâm.Một lúc sau,Lenka kéo tôi ra bờ biển.Tôi nghe tiếng lịch bịch như té ngã,tiếng đồ đạc vỡ cùng cái giọng tru tréo của Rin và dỗ dành của Len

Bịch

.

Rầm

.

Xoảng

-Á!!!Anh Len,em ngã rồi!!!

-Từ từ mà chạy!!Họ phát hiện bây giờ.

Tôi thở dài,ngồi xuống cạnh Lenka,dưới bóng dừa râm mát.Không gian im lặng,chỉ có tiếng sóng vỗ rì rào.Lenka bỗng lên tiếng phá tan bầu không khí im đến đáng sợ

-Rinto này!

-Chuyện gì? -Tôi trả lời

-Chuyện lần trước...tớ từ chối lời tỏ tình của cậu ấy... -Lenka ngập ngừng nói

Tôi thấy tim mình đập mặt,mặt đỏ không kém gì Lenka

-Không...Không sao đâu Lenka!

-Tớ sợ tớ sẽ tổn thương như lần trước,khi tớ yêu cậu ta.Hơn nữa,tớ sắp đi du học rồi.Đến mấy năm lận,nên tớ mới từ chối.Thật sự thì....tớ yêu cậu! Xin lỗi vì đã làm cậu buồn!-Lenka nhắm chặt mắt

Trái tim tôi quậy tưng bừng trong ngực,mặt nóng ran,tâm trạng ngời ngời hạnh phúc xen lẫn bất ngờ

-Lenka,thật chứ?

-Thật!Cậu sẽ chờ tớ quay về chứ? -Lenka cười

-Tất nhiên!

Sau đó tôi không nhớ bọn tôi đã nói gì với nhau.Tôi chỉ nhớ rằng tôi đã "thơm" vào má Lenka.Khuôn mặt đỏ hồng của cô ấy thật đáng yêu.Tôi đã trải qua khoảnh khắc đẹp nhất đời mình,tình yêu đầu tiên của tôi,mang tên Lenka.Xa xa đâu đó,tôi nghe loáng thoáng tiếng reo hò của Rin và Len.Chắc bọn nó cũng vui lắm!

Nói rồi mà,hôm nay là một ngày đẹp trời!Và tôi đã thoát kiếp FA!!!

***********
End ngoại truyện
Tặng mn bài hát này nè,không biết mn nghe chưa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net