Hà Nội những mùa nhớ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hà Nội những mùa nhớ!

Hà Nội lại trở gió, đón những cơn mưa cuối hạ, nắng cũng đã vơi đi. Anh tự hỏi, đến khi mùa mưa kết thúc, liệu chúng ta có thể gặp nhau?

Em là những vệt nắng len lỏi qua những tán cây cao, để bắt được em, anh chỉ có thể chen qua từng khẽ lá, luồn qua những hàng cây, em dịu dàng, ấm áp nhưng lại vô tình. Mưa sẽ kéo em đi, đi mất, kéo theo đó là bụi mờ, là những dòng xe tấp nập, anh sẽ lại cô đơn, đứng giữa lòng Hà Nội, chờ em. Nhưng khi mưa tan, em sẽ trở về đúng không? Sao em lại dày vò con tim anh đến thế?

Những gì anh có, Hà Nội biết, riêng em thì không.

Anh đã mơ về nơi ta trò chuyện, nơi ta hẹn hò, nơi ta trao nhau nụ hôn làm ngưng động mạch máu. Anh yêu Hà Nội, anh yêu em. Hà Nội đang ốm, em không về. Anh thì nhớ em nhưng liệu rằng Hà Nội có nhớ?

-Kiku

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net