01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hiếu! Sao anh dám ăn bánh của em hả!?"

"Sao? Sao anh mày lại không dám" Dt gần như hét lên, tại sao cái tên đáng ghét kia lại dám ăn bánh của cậu khi chưa có sự cho phép của cậu cơ chứ.

Đáng ghét thật.

Dt's pov

Đúng vậy, Dt ghét Huỳnh Công Hiếu lắm mà lý do cậu ghét anh là vì Hiếu hay phũ với cậu còn thường xuyên đánh cậu nữa. Hỏi sao mà cậu lại không ghét Hiếu cho được. Ví dụ điển hình là mỗi khi cậu comment video hoặc bài đăng của anh là y như rằng cậu sẽ suốt ngày nhận được một câu trả lời bằng một chữ phắn, hôm nay còn to gan dám lấy bánh mà Umie tặng cậu ăn khi chưa có sự cho phép của cậu nữa chứ. Đúng là đồ thằng già mập địt.

"Hai người có thôi đi không, có cái bánh mà cũng cãi nhau suốt"

Captain's pov

Captain mệt mỏi lắm. Dt và Hiếu như mèo với chó gặp nhau, cãi nhau suốt có khi còn đánh nhau nữa. Haizz, giá như anh người yêu (Rhyder) của cậu có thể tới và giải cứu cậu khỏi cái tình huống này. Nhưng mà có gì đó sai sai, Hiếu với Dt như là mèo với chó mà thỉnh thoảng Captain lại bắp gặp ánh mắt chứa đầy sự si mê của Hiếu dành cho Dt. Có khi lại chứa đầy sự chiếm hữu hoặc có thể gọi là ghen? Khi thấy Dt gần gũi với mấy bạn ekip nữ, Umie chẳng hạn, có khi nào Huỳnh Công Hiếu team Bray thích Dt mà ngại nên dùng bạo lực với Dt để che đậy sự thật không ta? Nếu mà thật thì Captain chắc xỉu sáu ngày sáu đêm luôn quá! Nhưng thôi, chuyện đó để sau đi, bây giờ cậu chỉ muốn thoát khỏi hai con người này mà trở về nhà với Rhyder yêu dấu của cậu thôi.

Huỳnh Công Hiếu's pov

Sau một lúc cãi nhau Hiếu đành phải chịu thua trước sự đòi dai như đỉa của Dt và anh phải đành đi mua một hộp bánh khác để đền cho Dt. Nhưng chắc là điều Captain đoán là đúng. Một điều mà Hiếu luôn cố gắng không để mọi người phát hiện là anh đang có tình cảm với một người mà anh luôn luôn muốn gây lộn với, chỉ để nghe giọng chửi của người đó, người mà anh luôn muốn tác động vật lý cũng chỉ để đụng chạm hoặc tiếp xúc da thịt mịn màng của người đó. Không ai khác ngoài Dt. Huỳnh Công Hiếu cũng không rõ tình cảm đó là gì, nhưng anh chỉ biết mỗi khi anh thấy Dt nói nhiều một chút hoặc có hành động thân thiết với anh em trong team là anh sẽ cảm thấy khó chịu, ngứa mắt, nói thẳng ra là ghen.

Đôi khi chỉ thấy Dt cười thôi là cả ngày hôm đó dù có buồn bao nhiêu thì Hiếu cũng xem nó là những ngày hạnh phúc nhất đối với anh. Nhưng đôi lúc anh lại cảm thấy ganh tị với những người mà Dt lại dùng ánh mắt dịu dàng để nhìn họ, khác biệt hoàn toàn so với ánh mắt cậu dành cho anh. Thôi kệ, miễn là anh vẫn còn được chửi, đánh, gây lộn với cậu, là Huỳnh Công Hiếu sẽ có thể biến mình thành chàng trai hạnh phúc nhất thế giới. Mới đầu anh còn thường phủ nhận điều đó và cho rằng anh bị điên khi có tình cảm với cậu nhưng dần dần anh nhận ra rằng tình cảm anh dành cho Dt không còn là thích nữa mà là yêu, anh thích nhìn thấy cậu cười lắm và anh ghét khi cậu cứ tỏ ra quá thân thiết với anh em trong team nhất là thằng Captain.

Dại trai quá ha? Nhưng Huỳnh Công Hiếu đây đéo quan tâm.

"Bánh nè! Có cái bánh mà mày cũng không nhường anh, đồ Dt tồi!"

"Ngu sao nhường đồ ăn của em mắc gì phải nhường cho anh? Bị hâm à"

"Mày! Hôm nay tao không xử mày là tao không phải là con người"

"Ngon thì anh nhào vô, chắc tui sợ... Aaaah jfcfyftvsptsjkja"

" Cap cap, cứu tao cứu tao"

"Muahahahah, đã sợ tao chưa?"

Thế là Hiếu và DT lại có lý do đánh nhau nhưng người mệt lại là Captain, Captain mệt mà Captain không nói được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net