Chương 13: Nên không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 14 rồi cũng đến, ông nó còn bệnh nên ba mẹ sẽ về trễ 1 vài ngày. Nó tự tay làm cho anh 1 hộp chocolate trắng ngon tuyệt ( dù gì thì nó cũng khéo nấu ăn lắm đấy nhé ).

Nhật Hạ muốn vào chính ngày này nó sẽ nói cho anh nghe điều mà nó ấp ủ trong lòng. Đứa bạn thở dài qua điện thoại khi nghe nó kể về kế hoạch của mình. Dù sao, con bạn vẫn chúc nó thành công

- Saoanh không có ở nhà.

Nó bất an nhưng tự nói với mình rằng
          " Chắc chắn rồi anh sẽ về !"

Đợi anh, từng từ chiều cho tới khi trời bắt đầu tối. Đợi mãi từ tối đến khuya đến khi nó mỏi mệt chìm dần vào giấc ngủ khi nào không hay.

– Hạ, sao lại ngủ ở đây.
Hơi ấm từ bàn tay của anh lan ra trên gương mặt nó, bất giác nó giật mình tỉnh giấc. Còn anh thì mở cửa nhà, bảo nó:
– Vào nhà đi rồi nói.

Bây giờ người trước mặt nó là anh,  đôi mắt màu hạt dẻ cộng thêm áo vest đen như lần đầu nó thấy. Tim nó bắt đầu run lên từng hồi nhịp xúc cảm. Hộp chocolate trên tay nó bắt đầu run run đưa về phía anh, nó nói :

– Có điều này em muốn nói với anh, dù nó rất ngốc nghếch và rất trẻ con nhưng với em nó thật sự vô cùng quan trọng.. Em yêu anh !



Dạo này bận quá :)) đừng bơ Bo__Bo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net