Chương 7:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi sáng như thường lệ, nó nằm trên giường suy nghĩ về nụ hôn ngày hôm qua. Dù gì đó cũng nụ hôn đầu, nó cũng nhớ rất rõ từng chi tiết,hành động kể cả câu nói của anh nữa. Nhưng nó lâu lâu cũng phải mặt dày thì mới cua được anh mà.Nó nhìn ra cửa sổ, trời chuyển cơn mưa.

"Còn vài hôm nữa đến Noel mà chưa nghĩ ra gì để tặng anh đấy. "

Nó ngẫm nghĩ hồi lâu, quyết định sẽ tặng 1 món quà mang lại chít ấm ấp cho căn phòng của anh. Dù gì phòng mọi thứ xung quanh mang một cái vẻ trầm buồn và hơi tối. Nó siết chặt cái ôm trong lòng ngực, mặt hớ hở vui vẻ nghĩ về anh Tuấn.

- Mày định tặng hắn cái này hả? Trời ..
Còn bạn tròn to mắt nhìn Nhật Hạ.

- Thì sao, dù gì cũng đẹp mà

Con bạn thở dài, vỗ vai nó đồng thời nhìn chăm chăm vào sâu vào mắt nó:

- Mày yêu hắn à?

Bỗng nhiên nó nghĩ về nụ hôn giữa anh và nó khiến mặt nó đỏ tía tai. Chỉ bẽn lẽn đáp lại câu 'ừ'

- Này nhé, tao nói không ý gì hết nhá. Mày và hắn quá khác nhau nhất là độ tuổi. Hắn 22t rất đẹp trai nữa, còn mày mới 17t khá bình thường so với những cô gái lớn tuổi xung quanh hắn. Hắn ta trưởng thành và sành điệu còn mày trẻ con hơn cái tuổi 17.

Nó chau mày lại hai hàng mi, xua tay ý ra hiệu cho nhỏ bạn ngừng nói lại:

- Rồi rồi, dù gì tao cũng đơn phương thôi mất mác gì đâu.

- Tùy mày mà, mày đúng là đồ ngốc hết thuốc chữa rồi.









Có ai còn nhớ Bo không ta 😍😍😍😍
juyeon_đề cập đến một người dùng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net