*Chap 14*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng hôm sau.

Ngân Tuyệt vừa ổn định tinh  thần chưa được bao lâu thì bất chợt nổi lo lắng lại kéo đến. Nhắm mắt nằm trên giường nhưng tâm không tĩnh, trong đầu cô cứ nhớ đến câu nói của cô gái đó.

Cô ta bảo ấu trùng đang dần ký sinh trên người mình ! Vậy không bao lâu nữa cô sẽ biến thành quái vật rồi chết trong đau khổ sao ? Còn đứa bé nữa nó vô tội mà ?

Vuốt nhẹ bụng than thở, Ngân Tuyệt quyết định đi tìm Thần Hình hỏi rõ vấn đề này.

Rời giường vệ sinh cá nhân chỉ mất mười phút đã hoàn thành. Ngân Tuyệt mở cửa bước xuống tầng, đi thẳng đến chỗ Thần Hình đang ngồi. Cô lại gần ngồi xuống sofa nhận lấy ly sữa được chuẩn bị sẵn. Anh thấy cô liền mỉm cười ân cần hỏi.

" Bảo bối đói bụng rồi đúng không ? Em muốn ăn gì để anh cho người chuẩn bị ? "

Dứt lời, cả người của anh đã gần sát người cô. Ngân Tuyệt khẽ lắc đầu sau đó nhìn thẳng anh nghiêm túc hỏi.

" Thần Hình, tôi nghe nói phàm là người địa cầu nếu bị ấu trùng ký sinh sẽ chết đúng không ? "

Anh nghe cô hỏi xong, mày kiếm nhíu chặt có chút bất an hỏi lại.

" Bảo bối, sao em lại hỏi chuyện này. Có phải người phụ nữ kia đã hù dọa em điều gì phải không ? "

Trầm mặc vài giây sau đó cô tiếp tục nói.

" Ngày hôm qua, lúc tôi bị nhốt trong phòng tối hình như có thứ gì đó muốn bám vào người tôi. Chúng rất nhiều trời lại tối tôi không thấy được gì cả, thật đáng sợ."

Vừa nhớ lại cảnh tượng kinh khủng kia, Ngân Tuyệt không khỏi rùng mình. Thần Hình vội ôm chặt lấy cô dỗ dành.

" Ngoan, đừng sợ. Có anh ở đây em sẽ bình an vượt qua tất cả. "

Ngân Tuyệt cảm nhận được sự dịu dàng ân cần từ trong lời nói của anh, theo bản năng cô nhẹ vùi mặt vào lồng ngực vững chải ấy để tìm điểm tựa an toàn. Âm thanh mỏng manh khẽ thì thầm.

" Vì sao anh lại đối xử tốt với tôi ? Bởi vì đứa bé hay là vì muốn chịu trách nhiệm do mình gây ra ? "

Thần Hình giây trước đang bay lên thiên đường thì giây sau đã rơi xuống địa ngục. Anh dở khóc dở cười âm thầm rơi lệ, cố nén bi thương ra sức giải thích.

" Bảo bối, em có tin cái gọi là 'Nhất kiến chung tình' không ! Nhất định sau này em sẽ hiểu, anh nguyện ý dùng cả kiếp này để chứng minh những lời anh nói. "

Ngân Tuyệt cảm thấy mắt khóe cay cay, đáy lòng chua xót không nói nên lời. Sự việc một lần nữa tái hiện trước mặt mình, quá khứ đau thương dần thức tỉnh. Ngu ngốc đặt niềm tin vào người khác quá nhiều cuối cùng nhận lại cũng chỉ là sự lừa dối.

Lời hứa của anh mỏng manh như bồ công anh trước gió.

Cô bây giờ không dám tin tưởng vào bất kì ai nữa bởi vì cô rất sợ mình sẽ lặp lại sai lầm lúc trước. Sợ mình sẽ đánh mất tất cả cảm xúc và trở thành một cổ máy không tim không phổi luôn nghi ngờ mọi thứ xung quanh.

Đợi mãi mà chẳng có âm thanh nào vang lên, Thần Hình muốn nói tiếp thì thanh âm nghẹn ngào truyền đến.

" Thần Hình, hãy để định mệnh quyết định có được không ? "

Đúng ! Hãy để số phận an bài mọi chuyện. 'Vạn sự tùy duyên', xin đừng hứa mà hãy thực hiện nó. Nếu như trước kia cô không gặp Phương Nguyên Đằng thì có lẽ bây giờ cô sẽ cho anh một cơ hội.

Thần Hình không vì câu nói này mà buồn bã, anh chỉnh cô ngồi thẳng dậy đối diện mình rồi nhìn thẳng vào mắt cô khẳng định.

" Bảo bối, anh sẽ đợi em đợi đến khi nào em chấp nhận anh thì mới thôi. "

Nói xong anh đặt nhẹ một nụ hôn lên trán cô chứng minh lời hẹn ước.

Hắn biết chuyện giữa hai người có chút hoang đường nhưng nó đều là sự thật. Lần đầu gặp mặt hắn đã làm theo trái tim mình mách bảo. Hắn yêu cô gái nhỏ đa nhân cách từ ánh nhìn đầu tiên ( p/s : Khẩu vị nặng thiệt nha !! ) nên hắn tuyệt đối không hối hận về những gì mình đã làm.

Nhân gian thường nói ' Theo tình tình chạy, chạy tình tình theo '. Quả nhiên không sai chút nào ! Nhưng anh chấp nhận đơn phương người mình yêu.

Sau đó Thần Hình tiếp tục vấn đề cũ.

" Bảo bối đừng nghĩ linh tinh nữa, trước hết em nên ăn một ít để tránh cho cục cưng không bị đói rồi chúng ta đi kiểm tra xem trên người em có ấu trùng hay không ? "

Ngân Tuyệt ngoan ngoãn gật đầu dùng bữa sáng.

Ba mươi phút sau.

Cả hai đến trung tâm bộ vị kiểm tra, Thần Hình tự mình kiểm tra giúp cô. Sau một hồi dò xét và kiểm nghiệm thì kết quả vô cùng khả quan khi kết luận rằng không có gì bất ổn. Anh mỉm cười thở phào nhẹ nhỏm tiếp đó thông báo tin vui với cô.

" Bảo bối, kết quả rất tốt không thấy ấu trùng xuất hiện trong người em. Tháng sau chúng ta lại kiểm tra tiếp, mỗi tháng đều sẽ kiểm tra định kỳ. "

Ngân Tuyệt yên lòng hơn đôi chút, cô theo thói quen nói một tiếng cảm ơn.

" Cảm ơn anh, Thần Hình. "

" Bảo bối, em lại khách sáo rồi! Đến đây anh đưa em đi tham quan nơi đây một vòng sẵn tiện giới thiệu với mọi người trong quân khu luôn. "

Thần Hình cười hề hề nắm lấy tay cô sau đó dẫn cô đi theo mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net