5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nagumo đưa Shin đến một rạp chiếu phim, Shin cũng cảm thấy bất ngờ khi thấy thằng Nagumo từng này tuổi rồi mà còn xem được mấy phim tình cảm,lãng mạn tuổi học trò. Em lỡ mồm cười khểnh nó nhưng bị nó nhìn thấy, Nagumo quay ra nhìn em cười :

- Ai khóc người ý thua nhé

- Được thôi, dù sao cũng chỉ là trò con nít

....

Trong khi xem phim Shin chú ý đặt hoàn toàn tâm trí vào bộ phim, còn Nagumo thì chỉ chăm chăm nhìn em.
Đến cuối phim có cảnh cặp đôi chính được chết cùng nhau trong hạnh phúc, Shin bật khóc ,nước mắt tuôn xối xả rồi dụi mặt vào áo hắn. Nagumo được nước lấn tới nhân cơ hội này mà ôm trọn Shin. Hai người ôm nhau cho đến khi mọi người trong rạp đã đi hết, hắn ôm chặt em rồi dịu giọng xuống ghé vào tai em thì thầm : " về thôi, Shin ". Em khẽ gật đầu rồi theo hắn vào trong xe, khi vừa cài được dây an toàn Nagumo quay ra cười toe toét: " haha Shin thua rồi nhé ", Shin đang buồn thì cảm xúc như bị Nagumo sỉ nhục mà lập tức nổi máu điên đánh nó vài cái cho bõ tức, Nagumo giữ chặt hai tay em, nó bắt đầu lên cơn :

- Người thua phải có hình phạt thích đáng chứ nhỉ

- Cút ra

- Hihi đùa thui mà

Nagumo đưa em về nhà mình ,mới đầu em còn hơi căng thẳng nhưng nghĩ đến cảnh hắn bị sếp hành quyết thì nghĩ lại cũng vui, Nagumo dẫn em vào nhà. Em như bị choáng ngợp trước căn biệt thự dài rộng của hắn đéo khác gì cái cung điện versailles. Cái nhà to như vậy mà có mình hắn ở, chả biết quét dọn như nào. Thấy ánh mắt thích thú của Shin, hắn ta hỏi:

- Em thích căn này à, tôi sang tên lại cho em nhé?

- H...hả? anh bị sốt à

- Mật khẩu cửa chính là 07060 , cửa phụ là 09070

- Mắc gì khai pass ra cho tôi

- Vẫn không nhận ra điều gì à? pass cửa chính là ngày sinh của em đó, chẳng qua tôi chỉ chèn thêm số 0 vô thui á

Shin im im một lúc rồi đỏ mặt quay sang một bên, giả bộ đánh nó mấy cái rồi đi vô bếp làm chút gì đó ăn. Nagumo ngồi kia chỉ mỉm cười không nói gì đi theo Shin vào phòng bếp. Shin mở tủ lạnh thì trơ mắt quay ra nhìn hắn..

- Này...đm tôi nói thật đấy, tủ lạnh nhà anh đéo còn gì ngoài mấy lon bia và rượu à?

- Ừm, em đoán đúng rồi á^ ^

Em bắt hắn đi cùng em ra tận sưu thị gần đó để làm đầy cái tủ lạnh nhà hắn bằng thực phẩm chứ không phải bia, rượu. Shin thấy cái gì ngon, cái gì vừa mắt là đưa cho hắn bỏ vào giỏ. Lần đầu mua đồ không cần nhìn giá nên em tận dụng cơ hội này làm hắn phí tiền thêm càng nhiều càng tốt. Đến khi ra thanh toán, Nagumo lôi cả đống thẻ ngân hàng ra rồi chọn bừa một cái đưa cho người nhân viên. Thấy Shin vui như thế hắn cũng không ngại chi tiền cho em, Shin đơ mặt nhìn vào đống thẻ trên tay hắn hoàn toàn sụp đổ mong ước làm hắn phí tiền. Cả hai đi về lại nhà Nagumo và quyết định làm món gì đó ăn nhẹ, Shin bày đồ lên bếp bắt đầu với công việc nghịch ngu của mình : " má, cái bếp to như vậy phải để ông đây thể hiện tài năng thiên bẩm của mình cho thằng Nagumo khen thưởng mình luôn.."

Nagumo đi vào bếp, ngồi lên bàn bếp đung đưa chân như nữ sinh trung học tay còn cầm con dao gọt hoa quả vung lên vung xuống, Shin nấu ăn mà áp lực nhân đôi, em lúng túng không cẩn thận lỡ cắt phải tay thì kêu " ah " một tiếng. Hắn vứt con dao đi rồi tiến tới chỗ em, chậm rãi liếm vết máu trên vết thương, Shin giật mình nắm tóc hắn rồi đẩy ra. Vì dùng lực mạnh, nên em lỡ ngã ra đất. Nagumo với vẻ mặt không mấy lương thiện hắn xoa xoa đầu mình mấy cái rồi vuốt ngược tóc lên, mặt vẫn giữ nụ cười bỉ ổi nhìn em.

- Nè, tôi đau rồi đó
...haizz,muốn bảo toàn tính mạng thì ngoan chút đi? tôi có nhiều cách để hủy hoại em lắm đấy

Shin chân tay như cứng đờ, nỗi sợ bao trùm toàn bộ tâm trí em. Vội lấy con dao bếp đằng sau lưng, em chĩa thẳng vào hắn..

- Tr...tránh xa tôi ra, đừng trách tôi chặt c* anh làm ba đấy thằng khốn

Nagumo tự tin giữ vững nụ cười:

-Thử xem?

Hắn tiến lại gần em với vẻ mặt gợn đòn, đương nhiên em không thể bắt kịp với tốc độ của hắn, và con dao bếp trên tay em giờ nằm gọn trong tay hắn.
Bị dồn vào chân tường, Shin ngồi sụp xuống sợ hãi như con thỏ sa vào bẫy sói. Hắn bắt đầu ép Shin vào tường, tay nắm trọn quanh chiếc cổ trắng nõn của em như 1 lời đe doạ rồi thì thầm với em : làm nhanh nào, tôi không muốn nhắc lại đâu?
Shin nắm chặt tay áo Nagumo, mắt nhìn thẳng vào hắn giọng run rẩy nói

- Nh...nhưng anh đã hứa...sẽ không làm gì tôi mà?

- Thì sao?

Nagumo bế Shin bất thình lình đứng dậy, từ mấy lời đe doạ kia Shin không vùng vẫy mà chọn ngoan ngoãn để hắn bế, hắn đặt em lên bàn bếp rồi vươn ra sau lấy 1 cái băng cá nhân dán vào chỗ vết thương hồi nãy. Shin thấy vậy thì tiện tay đấm hắn mấy cái..
- Đm , anh bị điên à? mắc gì doạ tôi nãy giờ làm tôi tưởng anh định làm chuyện xấu với tôi.

- Đùa thôi mà Shin cũng sợ sắp khóc rồi kìa (⁠人⁠*⁠'⁠∀⁠`⁠)⁠。⁠*゚

- S...sợ cái gì chứ, cút ra nước sôi rồi




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net