Chương 2: Người mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng căn tiệm cũng hoàn thành, Hoạn Di nhìn xung quanh căn tiệm. Một màu xanh dương nổi bật làm bắt mắt người qua đường, căn tiệm có 3 tầng, tầng thứ nhất được sơn màu kem nhẹ nhàng, bàn gỗ vừa cổ điển vừa hiện đại, trang trí nhiều bức tranh chân dung, cuối phòng là một kệ sách gỗ chất nhiều sách văn học thích hợp cho nhiều người trầm tĩnh. Tầng thứ hai thì khá độc đáo, bốn phía được sơn một cách công phu rất giống gỗ, chiếc bàn vuông nhỏ được làm bằng tre, mỗi bàn đặt một bình hoa khô toả hương, ghế là những chiếc đệm bệt êm ái, treo nhiều bức tranh, cuối dãy cũng là một kệ sách dài thích hợp cho người thích cái lạ. Và tầng thứ ba, tầng mà Di thích nhất, bốn bức tường là một màu trắng thanh khiết điểm thêm nhiều hình chibi xinh xắn, bàn gỗ hình vuông, ghế không chân thêm chiếc đệm êm ái, đặc biệt bốn phía mỗi chiếc bàn là kệ manga bao quanh, giữ riêng tư cho khách hàng thích hợp cho fan anime a ~ Gật đầu hài lòng, à quên còn cái bảng hiệu nữa. " Cute Caffe ", mà...hình như thiếu nhân sự. Mồ, đã đăng tin mà chẳng thấy móng nào cả. Đồng phục cũng đã làm xong rồi, nữ là một cái đầm xoè tay phồng màu đen, đeo thêm một chiếc tạp dề trắng, phụ kiện là chiếc vòng cổ lục lạc, đôi tai mèo dễ thương, nam thì là áo sơmi trắng, quần tây đen, chính giữa cổ áo thắt chiếc nơ đen, bên hông là tạp dề đen nốt. Chán nản nhìn tờ tuyển nhân viên

Tiệm Cute Coffe tuyển nhân viên

Phải đảm bảo ba vòng 96, 69, 96, gương mặt bình thường thôi phải đẹp như Tây Thi, Điêu Thuyền, Dương Quý Phi hay Vương Chiêu Quân. Tệ nhất phải cao 3m

Kí tên

Thành đẹp trai ngất ngây

Cái ĐM, bản tuyển nhân viên thiệt là ảo diệu, vò nát cái tờ giấy A4

- Em gái yêu...- Thành chưa kịp dứt câu đã ăn trọn cục giấy vào họng. Thiện tai, thiện tai...

Cuối cùng, đích thân bà chủ thùy mị, nết na, xinh đẹp, nhiều trai theo làm tờ tuyển nhân viên

Tiệm Cute Coffe tuyển 4 nhân viên

Có đạo đức, phải chuyên nghiệp tiếp khách hàng, nam hay nữ hay lưỡng tính đều nhận nốt, lương 1 triệu 1 tháng

Kí tên

Hoạn Di

Vài ngày sau đó đã có rất nhiều người tới phỏng vấn quá mức quy định. Vì thế cần phải sàn lọc, lựa chọn kĩ càng

- Tên ?

- Lê Thị Bưởi - Vâng, cái tên nói lên tất cả

- Nhiêu tuổi ?

- 20 tuổi ạ

- 🎵 Hỡi cô em dễ thương hãy cho biết tên cô em là chi ? Nhà em ở đâu, em bao nhiêu tuổi, có bạn trai chưa oh yeah 🎵

- Câm mồm - cô liếc xéo Thành sau đó từ tốn nói

- Loại

- Sao lại loại - Bưởi bất mãn

- Ai biểu "bự" hơn tôi, người tiếp theo - nhận xét của chị Di

Và sau đó là nhiều, nhiều, nhiều lời nhận xét của chị Di

- Cao hơn tôi. Loại

- Đẹp hơn tôi. Loại

- Tóc mượt hơn tôi. Loại

- Sexy hơn tôi. Loại

- Mắt to hơn tôi. Loại

- Loại

- Loại

- Loại

- Di ơi là Di - Thành than vãn nhìn cô em họ

- Tiếp theo

- Tên tôi là...là Diệp Ti - một cô gái dáng người nhỏ con, hai bờ vai run run chỉ biết cúi đầu

- Tuổi ? - Cô nhíu mày nhìn từ trên xuống dưới, sau đó liến thoáng đến cặp kính tròn

- Năm nay...chỉ..chỉ mới 21 tuổi - Ti lắp bắp không dám nhìn cô, theo như tình hình thì cô chủ rất khó tính, bởi nhiều người đã bị loại rồi, có người còn khóc vì lời nhận xét cay độc của cô

- Đừng sợ, cô được nhận - Di mỉm cười đánh dấu check vào hồ sơ

- Hả ? - Ti ngơ ngác

- Ngày mai hãy đến làm việc nhé !

- Vâng ạ, cám ơn, cám ơn - Ti vui mừng cúi đầu lia lịa, cô bé nhảy nhót đi ra khỏi phòng. Cuối cùng cô cũng đã có công việc kiếm tiền chăm sóc gia đình rồi

- Tiếp theo

- Tôi tên là Lâm Nghi - một cô gái với bộ đồ trên đen dưới đen, nhai kẹo cao su

- Bao nhiêu tuổi ? - Di thích thú

- 21

- Nhận

- Cám ơn - Nghi vẻ mặt thờ ơ, đút tay vào áo khoác bước đi

- Tiếp theo

- Tôi là Hán Sa - một chàng trai ỏng ẹo nhìn Thành làm Thành nổi da gà

- Tuổi ?

- Vừa tròn 18

- Thôi đi chế, nhìn cũng biết 21, nhận

- Ơ...sao cô biết

- Đoán...còn không mau chuẩn bị cho ngày mai. Next

Sa nhìn cô nghi hoặc, sau đó cũng lắc đích đi ra

- Xin chào, tôi tên là Cao Viễn, tôi biết tôi rất đẹp trai nên hai người đừng nhìn tôi như vậy a~ mới vào thì anh chàng đẹp trai kia nói nguyên một lèo

- Tự tin vãi - Thành cười khẩy, anh không có cảm tình với hắn

- Nhận

- Cái gì ? - Thành không tin vào mắt mình, em họ rất ghét người khoát lác mà

- Nhận - cô nhấn mạnh, Thành cũng đành bấm bụng cho qua

•°•°•

Áng nắng đầu ngày soi rọi cái thân hình nhỏ nhắn đang cuộn tròn trong góc đằng kia. Có lẽ vì quá háo hức nên cô đã qua đêm ở cửa tiệm. Nhẹ nhàng nâng cánh tay dụi dụi hai con mắt thâm quầm, xoay người sang bên trái một chút thì thấy một phụ nữ trung niên đang ngồi chễm chệ ngay trước mặt cô, từ tốn húp một hớp caffe

- Mẹ a~ cô cười cười nhắm mắt lại

1s

2s

3s

What the heo ????

Tại sao mẹ lại ở đây ????

Ti hí mắt, quả là không nhìn nhầm rồi

- Con gái yêu quý, đã tỉnh ?

- Vâng...

Nhìn bộ dạng sợ muốn tè ra quần của con gái làm cho bà vơi đi phần nào nỗi tức giận. Từ trước đến nay, bà rất cưng chiều đứa con hư hỏng này, muốn ra tay cũng không được.

- Caffe ngon đấy ! - bà nhìn chiếc tách bằng sứ không khỏi thán phục

- Ba ở nhà sao rồi mẹ...- ba cô là một người nóng nảy, chắc chắn phải đem cô phanh thây mới hả dạ

- Vẫn khoẻ như trâu, con yên tâm, đã có mẹ ở đây, thách ổng luôn đấy

- Yêu mẹ nhất - cô chạy vụt đến ôm mẹ. Ba cô không sợ trời không sợ đất chỉ sợ vợ thôi

- Thôi đi cô nương, đã ăn uống gì chưa ? - mẹ Di bật cười thành tiếng

- Chưa ạ - cô xoa xoa cái bụng phẳng lì của mình nũng nịu

- Đi, hai mẹ con mình đi ăn

- Yes sơ

•°•°•

Dường như là chủ nhật nên quán ăn rất đông khách, cô lựa một cái bàn gần cửa sổ ngồi xuống cùng với mẹ. Chưa kịp nóng đích thì ông chủ quán đã bước ra, trán và lưng đầm đìa mồ hôi

- Dạ, xin lỗi, bàn này có người đặt trước rồi ạ

- Xí, tôi trả gấp ba, thế nào, mẹ tôi rất thích xem cảnh đường phố, duy chỉ ở đây có cửa sổ thôi - cô nhíu mày nhìn ông chủ quán

- Cảm phiền, đã có người đặt trước rồi...- ông chủ khó xử

- Nhà nào mà ông chủ đây nể mặt thế ? - cô đập bàn nhìn ông chủ, ai cũng biết đời đời nhà họ Hoạn cô đều làm trùm xã hội đen, ai cũng kính nể mấy trượng, mới đi có mấy năm, mà đã quên họ Hoạn rồi hay sao

- Là nhà họ Khả tôi - một ông chú đầu hói bước ra từ trong đám đông, cười lịch sử. Cô nhếch lông mày. Họ Khả...

Quen quen à

Đóng dấu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net