CHAP 7 Diệp Cún

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Về đến nhà, Trang Pháp ôm gấu bông, cảm thấy lòng nhẹ nhõm và hạnh phúc hơn. Em biết rằng, dù kỳ thi có kết quả ra sao, em vẫn có một người chị, một người mẹ nuôi đầy tình thương và sự quan tâm. Và điều đó đã giúp em tự tin hơn trong cuộc sống này.

Về đến nhà, Trang Pháp ôm con gấu bông nâu, có chút luyến tiếc và do dự. Em nhìn con gấu bông, rồi nhìn Diệp Anh. Cuối cùng, em hạ quyết tâm, đem nó tặng cho Diệp Anh, còn em sẽ giữ lại bạn gấu bông cún.

“Chị em tặng chị con gấu bông nâu này nhé”

“Tại sao em lại tặng chị con gấu bông này? Em thích nó hơn mà, sao không giữ lại?”

“Em muốn chị nhìn nó nhớ đến em”

Diệp Anh nhìn con gấu bông cún trong tay Trang Pháp, rồi cau mày.

“Ý em là em nhìn con gấu bông cún đó giống tôi nên cũng muốn nhìn nó rồi nhớ đến tôi?”

“Hông... hông phải đâu!”

“Em còn chối”

Trang Pháp  không thể giấu được nụ cười khúc khích. Ngay lúc đó, cuộc đuổi bắt giữa Diệp Anh và Trang Pháp bắt đầu. Diệp Anh đuổi theo Trang Pháp khắp nơi trong nhà.

“Chị Diệp Anh, em đùa mà! Đừng bắt em!”

“Em là người đầu tiên dám trêu? Đợi đấy!”

Cả hai dí nhau, chạy từ phòng khách đến bếp, rồi lại ra vườn. Cuối cùng, Trang Pháp cũng chịu đầu hàng trước Diệp Anh.

“Em đầu hàng, chị thắng rồi!”

Diệp Anh không bỏ lỡ cơ hội, bắt đầu cù lét Trang Pháp. Em cười đến chảy cả nước mắt.

“Chị Diệp Anh, dừng lại đi! Em chịu thua mà!”

“Lần sau không được trêu Tôi nữa nhé!”

“Em hứa! Em hứa mà!”

Diệp Anh cuối cùng cũng dừng lại, để Trang Pháp thở. Cả hai cùng ngồi xuống sàn nhà, thở phào nhẹ nhõm.

“Em làm Tôi vui quá, Trang. Em biết không, em mang đến niềm vui cho chị rất nhiều”

“Em cũng vậy, chị Diệp Anh. Cảm ơn chị đã luôn ở bên em”

Diệp Anh nhìn con gấu bông nâu trong tay, rồi nhìn Trang Pháp.

“Chị sẽ giữ con gấu bông này, và mỗi khi nhìn nó, chị sẽ nhớ đến em”

“Và em sẽ giữ con gấu bông cún, để nhớ đến chị”

Hai người ngồi bên nhau, tận hưởng khoảnh khắc yên bình và hạnh phúc. Từ ngày Diệp Anh bước vào cuộc đời mình, Trang Pháp không còn cảm thấy cô đơn nữa.














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net