Chương 27: Bánh Bao Đấu Với Mì Sợi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ÁNH SÁNG VĨNH CỬU

Chap 27: Bánh bao đấu với mì sợi!

-Em có phải là Quang Lộc không?-Giọng nói quen thuộc ấy cất lên
Cậu như không kìm nén được cảm xúc của mình mà vội đi tới và ôm chằm người đó, cậu xúc động nói:
-Anh là Triệu Thanh đúng không, lâu lắm rồi em mới được gặp lại anh đó!
Triệu Thanh cũng đang thấy rất vui và xúc động khi tìm được tới ngôi nhà cậu đang sống hiện nay và gặp được cậu, anh vội xoa đầu cậu thật âu yếm rồi nói:
-Là anh đây, chắc em nhớ anh lắm hả!
-Nhớ chứ, em nhớ rất là cái bản mặt đáng ghét của anh khi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên, anh nhớ chứ!?-Cậu vừa khóc vừa nói, vốn dĩ từ sau cái lần anh bị thương vì cậu, cậu cũng có cảm tình với anh rồi nhưng mà cậu vẫn thích Trịnh Hạo hơn!
-Hừm, anh nhớ chứ, lúc đó trông em dữ tợn như "khủng long bạo chúa" vậy đó!-Triệu Thanh cũng bùi ngùi xúc động khi nhớ lại lần đầu tiên mà anh gặp cậu ở trong khu rừng phía Nam của thành phố Thường Xuân
-Vậy bữa nay anh đến thăm em sao?-Cậu vội buông người anh ra rồi hỏi
-À, đúng vậy, mà thực ra cũng còn một chuyện nữa!-Triệu Thanh ấp úng
-Chuyện gì mà khó nói vậy anh, nói cho em biết đi mà!-Cậu đang thấy rất thắc mắc trước vẻ mặt ấp úng đó của anh
-Thôi được, để anh nói, chờ anh chút nha, cậu mau vào đây đi!-Triệu Thanh vẫy tay gọi người đang đứng lấp ló ngoài cửa trước nhà cậu
Người đó nghe thấy tiếng của anh gọi mà vội chạy tới, cậu nhìn thấy người đó đang đi vào mà cậu chợt nhận ra người này rất quen thuộc, cậu la lên:
-Có phải anh là bạn của anh Triệu Thanh, tên là Hải Luân đúng không?
Đúng là như vậy, người đang đi vào sân  trước mặt cậu không ai khác chính là anh chàng chủ tiệm bánh bao tên là Hải Luân, anh ấy chính là bạn thân từ thuở nhỏ của Triệu Thanh. Biết là cậu đã nhận ra mình, Hải Luân vội mỉm cười trả lời:
-Ừ, em nói đúng rồi, là anh đây!
Cậu vội chạy tới mà ôm chằm Hải Luân, cậu mỉm cười nói:
-Ôi, anh có biết là em nhớ những cái bánh bao ngon lành mà anh đã làm ra không, thật tiếc vì em không còn ở đó để mua những cái bánh bao ngon tuyệt ấy nữa rồi!
-Hi hi, cảm ơn em vì lời khen trên, nhưng mà từ bây giờ em có thể đến để mua những cái bánh bao ngon lành đó của anh làm ra rồi!-Hải Luân mỉm cười trước lời khen mà cậu vừa nói ra
-Hả, là sao vậy anh, em không hiểu lắm!?-Cậu hơi thắc mắc khi nghe anh ấy nói vậy
-Hi hi, là vậy nè, thực ra anh sắp mở một tiệm bánh bao ở thành phố mà em đang sống đó, nhớ mua ủng hộ anh đó!-Hải Luân nói lên tin bất ngờ này cho cậu biết
-Vậy sao, em vui quá, hi hi!-Cậu vui mừng mà mỉm cười trước cái tin bất ngờ mà Hải Luân vừa nói ra
-Có chuyện gì vậy Quang Lộc, có ai đến sao?-Linh Linh thấy cậu nãy giờ đi mở cửa lâu quá nên vội chạy ra tìm cậu xem thế nào
-Hi hi, Linh Linh, cậu nhìn xem ai đến thăm mình nè!-Cậu reo lên
-Đâu, để tớ xem nào!-Linh Linh vội nhìn hai người đằng sau cậu và hét lên bất ngờ
-Là tên pháp sư đáng ghét đó sao và tên bán bánh bao cắt cổ!-Linh Linh hét lên
-Trời ạ Linh Linh, em không thể dùng biệt danh nào nhẹ nhàng hơn với bọn anh được sao, với lại Hải Luân bạn anh cũng đã giải thích tại sao cậu ấy lại bán bánh bao mắc hơn những tiệm khác mà, em đừng có nói cậu ấy như vậy chứ!
Cậu thấy tình hình căng thẳng quá nên bèn quay sang nói với mọi người:
-Hay là em mời hai anh vào nhà chơi chút nha, đi vô nhà thôi Linh Linh!

-Được rồi, đi thôi!-Anh, Hải Luân và Linh Linh gật đầu đồng ý với ý kiến của cậu rồi đi theo cậu vào trong nhà
Cậu dẫn mọi người đi tới phòng ăn vì các thành viên trong gia đình cậu đang tập trung ở đây, cậu dẫn mọi người đi vào và giới thiệu họ với người nhà mình:
-Thưa mẹ, anh hai và anh ba, đây là hai người mà con đã kể cho mọi người nghe về cuộc sống trước đây của con ở thành phố Thường Xuân đó mọi người!
Mẹ cậu là bà Diệp Châu Nga nhìn hai chàng trai đang đứng trước mặt mình và họ còn gật đầu cúi chào mình, bà bèn cười mỉm chi rồi nói:
-Vậy sao, thì ra hai người đã giúp đỡ con trai cô lúc nó còn sống ở thành phố Thường Xuân, cho cô cảm ơn hai cháu nhé!
-Dạ, không có gì đâu mà bác!-Anh và Hải Luân gật đầu lần nữa để nhận lời cảm ơn từ mẹ cậu
-Hi hi, hai cháu lễ phép quá, ước gì một trong hai đứa là chồng tương lai của Quang Lộc thì hay biết mấy!-Mẹ cậu mỉm cười
-Mẹ à, đừng chọc hai anh ấy nữa mà!-Mặt cậu đỏ lên hết khi nghe thấy câu nói đó của mẹ mình
-Hi hi, mẹ đùa chút thôi mà!-Mẹ cậu mỉm cười mà nói, chuyện cậu có cảm xúc kỳ lạ với những chàng trai thì bà đã biết ngay từ lúc cậu mới đến sống cùng bà rồi và mọi người trong nhà cũng biết   mà vui vẻ chấp nhận chuyện này như một điều hiển nhiên vốn có
-Ring ring ring!-Tiếng chuông cửa lại một lần nữa vang lên
-Lại có ai đến vậy kìa, để con ra mở cửa giùm cho!-Hạ My nói với cậu rồi nhanh chân chạy ra mở cửa xem ai đến
-Cho hỏi ai đến vậy?-Hạ My từ từ mở cánh cửa ra và hỏi
Khi mở cửa ra, cô nhìn thấy một người đang đứng trước cửa nhà mình và người đó còn đang nhấn chuông, cô vội hỏi:
-Anh đến đây tìm ai vậy?
Người trước mặt đó nhìn thấy có người mở cửa ra nên anh bèn nói:
-Đây có phải là nhà của Quang Lộc không?
-À, đúng rồi, mời anh vào nhà!-Hạ My nghe thấy cái anh này đang muốn tìm chú út của mình là cậu nên vội dẫn người đó đi vào nhà
Hạ My reo lên khi đi vào trong phòng ăn:
-Có người tìm chú kìa, chú Quang Lộc!
Cậu đang hỏi thăm về gia đình của anh xem có ổn không kể từ khi cậu rời đi khỏi đó, cậu hỏi anh:
-Bác trai và bác gái ở nhà vẫn khỏe chứ anh!-Cậu mỉm cười và hỏi thăm gia đình của Triệu Thanh
-Ừm, họ vẫn khỏe, cảm ơn em đã hỏi thăm về ba mẹ anh!-Anh nhìn cậu mà trả lời
Cậu đang định hỏi thêm về cuộc sống dạo này của anh để xem thế nào, bỗng nhiên nghe thấy tiếng kêu của Hạ My là cháu gái cậu nói có người muốn tìm cậu, không biết là ai nhỉ, cậu cảm thấy rất là thắc mắc!Cậu vội quay qua nhìn đằng sau lưng và từ từ nhận ra được người quen đó của cậu, cậu reo lên:
-A, anh có phải là Thiếu Kì, anh chủ quán tiệm mì Độc Cô đúng không?
-Đúng rồi, ba năm trước có một lần em đến quán anh ăn đấy, chắc em còn nhớ!-Thiếu Kì mỉm cười trước sự nhận ra của cậu
-Em nhớ mà, hôm đó anh còn lầm em là chị Như Quỳnh mà ôm em nữa!-Cậu nhớ lại kí ức đó
-Ha ha, cho anh xin lỗi nha, bây giờ anh đã hoàn toàn tỉnh táo lại rồi!-Thiếu Kì trả lời
-Vậy hôm nay anh đến tìm em có chuyện gì không?-Cậu hỏi anh
-À, thực ra...!-Thiếu Kì đang muốn nói với cậu chuyện gì đó bỗng nhiên anh nhìn sang và thấy Hải Luân đang ở trước mặt mình
-Cái tên bán bánh bao kia, sao cậu lại ở đây!?-Thiếu Kì hét lên
Hải Luân đang ngồi uống nước thì anh nghe thấy tiếng la của người đằng trước mình nên vội ngước lên nhìn và rồi anh cũng hét lên khi nhìn thấy Thiếu Kì đang ở nay:
-Oái cái tên bán mì kia, sao anh cũng ở đây hả?
-Bộ hai người biết nhau sao?-Cậu ngạc nhiên khi thấy hai người đó phản ứng như vậy khi bất ngờ gặp nhau
-Còn hơn cả quen biết nữa đấy, anh ta/cậu ta là đối thủ cạnh tranh buôn bán của anh đó!-Hải Luân và Thiếu Kì cùng nhau đồng thanh hét lên
-Đối thủ cạnh tranh sao?-Cậu cảm thấy thắc mắc hơn về vụ này rồi đấy
Thấy cậu đang phân vân không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Triệu Thanh bèn nắm lấy tay cậu rồi ra dấu kêu cậu ra ngoài vườn để anh giải thích cho cậu nghe chuyện kì lạ này, Linh Linh thấy vậy cũng đi theo hai người xem có chuyện gì xảy ra trong thời gian ba năm trước vậy, tại vì ba năm trước khi cậu rời đi khỏi thành phố Thường Xuân, cô và anh cô buồn quá khi cậu đã rời đi nên hai em họ quyết định quay về thiên đường để phụ giúp công việc cho ba mẹ họ ở trên đó, một tháng trước cô vô tình nghe ngóng được từ một người quen nói về nơi cậu sống hiện nay nên bấy hôm nay cô quyết định đi tới thành phố Thượng Hằng và cuối cùng đã tìm ra được cậu, anh cô là Vũ Hà do bận quá nên sẽ tạm thời đến gặp cậu sau, do vậy nên cô không biết chuyện gì đã xảy ra giữa hai người họ trong ba năm nay cả, nên cô liền đi theo cậu và Triệu Thanh ra ngoài vườn để xem có chuyện gì xảy ra vậy. Cậu dẫn Triệu Thanh đi ra ngoài vườn nhà mình, cậu bèn nói:
-Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì giữa hai người họ khi em đi vậy?
Triệu Thanh liền nói:
-Thực ra là vậy, ba năm trước, tiệm bánh bao của Hải Luân được cậu ấy dời lên trung tâm thành phố với mục đích kiếm nhiều tiền hơn, nhưng mà vô tình nó lại làm cho tiệm mì Độc Cô của anh Thiếu Kì bị ế do một phần lớn khách đã đến mua bánh bao của Hải Luân làm và họ còn nói bánh bao của Hải Luân làm còn ngon hơn mì của tiệm Độc Cô làm ra, thế là anh Thiếu Kì tức lắm nên bèn suy nghĩ và làm ra một loại mì mới và thế là tiệm mì Độc Cô lại đông khách trở lại nhưng lại làm tiệm bánh bao của Hải Luân bị ế, thế là Hải Luân cũng suy nghĩ và làm ra một loại bánh bao mới và thế là từ đó hai người quyết đấu với nhau và không chịu thua nhau để kéo khách đến quán hai người họ ăn, bây giờ em và Linh Linh hiểu ra mọi chuyện rồi chứ!
-Thì ra là vậy!-Cậu và Linh Linh gật gù như đã hiểu ra mọi chuyện
-A, vậy có phải hồi nãy Hải Luân đi cùng anh đến đây thăm em là muốn nhờ em chuyện gì đúng không?-Cậu vội nhớ ra chuyện hồi nãy
-Đúng vậy, thực ra hai người họ quyết định lấy tiền vốn của mình ra để mở cái tiệm ăn ở thành phố Thượng Hằng này và họ đều quyết định đi tìm em để nhờ em ăn thử món họ nấu bởi họ biết em ở đây nên muốn tham khảo ý kiến của em trước rồi mới mở quán phục vụ mọi người ở đây!-Anh bèn nói với cậu
-Thì ra là vậy sao, em hiểu rồi, vậy chúng ta phải mau vào trong nói với hai người đó thôi!-Cậu bèn nói với anh và Linh Linh rồi bước vào trong nhà và trở lại phòng ăn
Trong khi đó, tại phòng ăn của gia đình cậu, đang xảy ra một cuộc giao chiến bằng miệng ác liệt:
-Món bánh bao tôi làm ngon hơn món mì sợi của anh rất là nhiều đấy!-Hải Luân hét lên
-Món mì mà tôi làm ngon hơn món bánh bao mà cậu làm ra đấy nhé!-Thiếu Kì cũng hét lên
-Cái gì, bánh bao tôi làm ngon hơn!-Hải Luân hét lên
-Còn lâu mới có chuyện đó, mì sợi tôi làm mới ngon hơn đấy nhé!-Thiếu Kì hét lên
-Dừng lại đi, hai người cãi nhau đủ rồi đấy nhé, đây là nhà của chúng tôi mà!-Hạ My hét lên
Sau tiếng hét đó của Hạ My, hai người vội bình tĩnh lại và cúi đầu xin lỗi mọi người trong gia đình cậu, anh hai cậu Vương Tuấn lên tiếng nói:
-Nếu hai cậu đã muốn xem món ăn người nào làm ngon hơn thì sao không thử thi đấu với nhau đi chứ!
-Hay là chúng ta tổ chức một cuộc thi tranh tài nấu ăn nhân dịp bạn của cậu út đến chơi nhà mình đi, mọi người nghĩ sao?-Hạ My lóe ra một ý tưởng rất hay trong đầu rồi vội reo lên nói với mọi người
-Ừm, bà thấy ý kiến này của con được đó Hạ My!-Bà Diệp Châu Nga mỉm cười đồng ý với ý kiến của cháu gái mình
-Yeah, cảm ơn bà đã ủng hộ ý kiến này của con!-Hạ My reo lên vui mừng
-Em gái ngốc của anh nói cũng đúng đấy chứ!-Hạo Đông cũng ủng hộ ý kiến này của em mình
-Hừm, cháu nói cũng được đấy!-Quang Huy cũng gật đầu đồng ý với ý kiến đó của Hạ My
-Vậy thì để cho hai người tâm phục khẩu phục, chúng ta hãy thi đấu với nhau ở trên đài truyền hình đi!-Vương Tuấn lạnh lùng nói
-Tổ chức cuộc thi nấu ăn ở đài truyền hình sao, được rồi, chúng tôi đồng ý!-Hải Luân và Thiếu Kì đồng ý trước lời đề nghị này của Vương Tuấn đưa ra
-Được rồi, để tôi gọi cho bạn tôi ở đài truyền hình sắp xếp xem sao!-Vương Tuấn lấy cái điện thoại của mình ra và gọi cho bạn mình
-Alô, là cậu phải không Trần Minh, cậu có thể sắp xếp cho mình một chương trình về tranh tài nấu ăn được không?-Vương Tuấn nói với bạn mình
-Được chứ, để cậu bạn tài giỏi này coi thử cho cậu xem nào!-Tiếng nói trong điện thoại phát ra
-À, có rồi, hôm nay tổ chức được đấy, cậu thấy sao hả Vương Tuấn?-Trần Minh đáp lại
-Được chứ, cảm ơn cậu nhé, vậy chương trình sẽ được tổ chức mấy giờ vậy?-Vương Tuấn hỏi bạn mình
-À, là 12h00 trưa nay, bây giờ cậu bắt đầu đi đến chỗ tớ được rồi đấy!-Trần Minh đáp lại
-Được rồi, cảm ơn cậu nhiều lắm, tôi sẽ đến ngay đây!-Vương Tuấn đáp lại rồi cúp máy
-Nghe thấy rồi chứ, bây giờ chúng ta đi đến đài truyền hình thôi mọi người!-Vương Tuấn thông báo cho mọi người trong nhà mình biết về cuộc thi nấu ăn này
-Đi đâu vậy anh hai?-Cậu đi vào trong phòng ăn và nghe thấy tiếng anh hai mình nói nên vội vào trong và hỏi anh
-Bây giờ cả nhà chúng ta sẽ đi đến đài truyền hình để quay một chương trình nấu ăn để coi hai cậu kia ai là người nấu ngon hơn!-Vương Tuấn đáp lại
Cậu nghe anh mình nói vậy liền hiểu ra và gât đầu đáp lại:
-Vậy thì cả nhà mình mau đi thôi, đến đài truyền hình nào!
Hết chap 27!

THÔNG TIN NHÂN VẬT: 
  Trần Minh
-Cao 1m81 và nặng 60kg.
-Tuổi: 30
-Màu yêu thích: màu cam và màu xanh nước biển
-Món ăn ưa thích: gỏi cuốn và sushi
-Phép thuật: Không có năng lực phép thuật
-Gia đình:
+Ba anh là Trần Thu Phong, ông hiện đang là chủ tịch của đài truyền hình lớn nhất ở thành phố Thượng Hằng.
+Mẹ anh là Xuân Vũ, bà hiện đang làm một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng tại thành phố Thượng Hằng.
+Em trai anh là Trần Chí Phương, hiện đang làm việc tại một công ti chuyên thiết kế nội thất trong gia đình.
+Em gái anh là Trần Cẩm Nhung (Lisa), hiện đang làm diễn viên trẻ tại đài truyền hình của nhà mình!

Giới thiệu chap sau: 
-Ôi,người đó không phải là anh Hải Duy đẹp trai của chúng ta ấy sao?-Các cô gái hét lên vui mừng
-Không biết bọn họ bị gì vậy, đúng là fan nữ ghiền phim truyền hình nặng đây mà!-Quang Lộc lắc đầu chán ngản
Đón xem chap 28- Hoàng Tử Ban Mai!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net