Chương 29: Vùng Đất Của Rồng Thần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ÁNH SÁNG VĨNH CỬU

Chap 29: Vùng đất của rồng thần

Thị trấn Cốc Vũ, thuộc thành phố Diễm Châu
Lúc này thị trấn đang bị bao phủ bởi nhiều đống tuyết đang rơi xung quanh cả một vùng đất rộng lớn, tất cả mọi vật như đang vắng lặng ở nơi này. Giữa không gian yên tĩnh lạ lùng đó, bỗng nhiên xuất hiện một tiếng nói vang lên của một người nào đó dưới cơn mưa tuyết lạnh giá này.
-Không biết chỗ này có phải là thị trấn Cốc Vũ thuộc thành phố Diễm Châu hay không ta, hay là chúng ta đi lạc đường rồi!-Tiếng nói quen thuộc này là của Trấn Vũ người anh trai bất đắc dĩ của Triệu Thanh
-Hmm, để tôi xem lại bản đồ coi sao?-Trịnh Văn nhìn bản đồ trên điện thoại của mình mà dò đường
-Hic, không lẽ chúng ta bị lạc rồi sao, ở đây còn có tuyết nữa chứ, haizz!-Trịnh Như Mỹ nghe thấy thế mà hoảng hồn hét lên
-Đừng lo mà Như Mỹ, chúng ta sẽ không bị lạc đâu!-Trấn Vũ quay sang nói
-Hả, bộ anh tìm thấy đường đi đến đó rồi sao?-Như Mỹ mừng rỡ khi nghe Trấn Vũ nói như vậy với cô
-Thì cô nhìn về phía trước mặt kìa, có người đang đi tới đúng không?-Trấn Vũ chỉ tay về phía trước mặt mình
Như Mỹ nghe thấy anh ta nói vậy mà cô vội nhìn lên phía trước mặt mình, đúng là có người đang đi tới gần chỗ họ rồi, chúng ta phải qua đó nhờ người đó chỉ đường giùm thôi. Thế là ba người vội đi tới chỗ người kia đang đứng mà nhờ anh ta chỉ đường giùm, nơi họ đang cần đi đến là gia tộc rồng ở thị trấn Cốc Vũ thuộc thành phố Diễm Châu, ba người họ đi đến đó để hoàn thành nhiệm vụ mà ngài pháp sư Mộc Vương- tức là cha của Triệu Thanh nhờ họ làm giúp một chuyện là đưa hòn đá phép thuật bí ẩn này cho gia tộc sống lâu đời ở trên núi Long Thần, gia tộc này đã từng gặp được loài rồng trong truyền thuyết và còn được thần rồng ban cho sức mạnh phép thuật đặc biệt, hình như phép thuật đặc biệt mà thần rồng ban cho họ hình như là thuật quyền long thì phải, đây là một câu chuyện có thật cách đây hơn 500 năm mà Như Mỹ, Trịnh Văn và Trấn Vũ nghe được qua lời kể của ông Vương- pháp sư giỏi nhất của thành phố Thường Xuân kể lại cho ba người họ nghe.
Quay lại câu chuyện của nhân vật chính chúng ta, lúc này cậu đang ở đài truyền hình Sakura-Fly để quay một chương trình nấu ăn đặc biệt tại đây và bây giờ cậu đang cúi đầu xin lỗi Trần Minh vì một lí do chính đáng là gia đình cậu đã đến trễ thời gian quay chương trình của đài truyền hình, còn về phía Trần Minh, sau khi nghe cậu xin lỗi vì lí do đến trễ đó, anh ta đang đứng bất động một chỗ không nói được lời nào sau khi nhìn vào khuôn mặt dễ thương này của cậu, anh bị cậu mê hoặc rồi chăng!Linh Chi nhìn thấy cảnh hay ho đó mà không thể nhịn cười được, cô vội lấy tay che miệng mình lại để không phát ra tiếng cười hí hí của mình, đúng là sếp của cô đang bị sét đánh trúng đây mà, là tiếng sét ái tình đó không vừa gì đâu nha!Cô đang tưởng tượng ra cảnh hai người họ ôm nhau trong tay và trao cho nhau nụ hôn, ôi đúng là hạnh phúc quá đi!Tiến Khang đứng bên cạnh cô mà không khỏi rùng mình ớn lạnh khi thấy cô đang vừa tưởng tượng ra cảnh thân mật đó mà còn chảy nước miếng nữa chứ, đúng là một hủ nữ siêu thiên hạ đây mà, đây là cảm nhận của Tiến Khang lúc này khi nhìn vào khuôn mặt không biết nên nói ra sao lúc này của Linh Chi nữa. Tiến Khang vội quay sang chỗ khác và anh nhìn thấy nhìn thấy phó giám đốc của mình là Ngô Kiến Mặc, anh ấy cũng đang mải mê nhìn khuôn mặt dễ thương như thiên thần của cậu mà đứng ngất ngay bất động ở đó luôn, đúng là sức cuốn hút tuyệt diệu của tình yêu mà!Anh cũng vội nhìn sang phía cậu mà cảm thấy cậu cũng thật xinh đẹp đáng yêu lắm, nhưng mà đối với anh bây giờ sức cuốn hút của cậu không ảnh hưởng gì tới anh, anh không muốn mình dính dáng gì đến thứ tình yêu làm con người ta điên dại mà bất chấp mọi thứ để có được người mình yêu, bởi chính con tim anh đã chết trong lòng từ lâu rồi, trái tim anh đã bất động kể từ ngày anh phát hiện ra người yêu của mình bấy lâu nay đã lừa dối anh, biến anh thành một kẻ ngu ngốc chỉ biết làm việc cật lực để đưa tiền cho người yêu của mình đi lén lút với một tên đàn ông khác, anh rất tức giận khi biết được chuyện đó, nhưng anh rất yêu người đó, anh quyết định sẽ nhắm mắt làm ngơ coi như chưa từng thấy cảnh đó nhưng rồi cuối cùng anh cũng phải chấp nhận sự thật đắng cay ấy!
-Hàn Hàn à, em đừng đi theo anh ta mà, ở lại đây với anh đi!-Tiến Khang vừa khóc lóc vừa nắm tay người yêu của mình mà cầu xin người đó ở lại với mình
-Hừ, buông tay tôi ra đi, anh kêu tôi ở lại sao, vậy anh có tiền bạc hay tài sản kếch xù gì để lo cho cuộc sống sau này của tôi không hả, nếu không có thì bỏ tay tôi ra đi, đồ nghèo kiết xác!
-Anh...anh không có mấy thứ đó, nhưng mà anh yêu em chân thành mà Hàn Hàn, chẳng lẽ trái tim của anh không đủ để giữ em lại bên anh sao?!-Tiến Khang nắm tay Hàn Hàn thật chặt mà cầu xin người ấy đừng bỏ rơi anh
-Bộ anh bị điếc hả, tôi nói mà anh nghe không hiểu sao, anh nhìn chiếc nhẫn kim cương trên tay tôi đi, anh thấy có đẹp không anh ấy vừa mua tặng tôi đó, anh thì có thể mua được chiếc nhẫn kim cương này cho tôi như anh ấy không hả, nằm mơ đi, tôi nghĩ chắc cả đời anh cũng không mua nổi nó đâu, đúng là nghèo kiết xác mà!-Hàn Hàn vừa nói vừa bỉu môi khinh thường Tiến Khang rồi quay sang nắm tay tên kia mà leo lên xe hơi
-Hàn Hàn, em đừng bỏ anh đi mà, Hàn Hàn!-Anh vừa hét lên kêu tên người yêu mình vừa chạy theo chiếc xe hơi đó dưới trời mưa lạnh lẽo

Và rồi anh trượt chân ngã xuống mặt đường, anh đã cố gắng đứng dậy mà nhìn thấy chiếc xe hơi đó đã đi mất hút rồi, anh ngồi lặng xuống giữa mặt đường mà hét lên thảm thiết:
-Ông trời ơi, con đã làm gì người mà người lại làm cho con rơi vào hoàn cảnh nghiệt ngã này chứ, hu hu!
Nói rồi anh bật khóc thảm thiết dưới cơn mưa đêm lạnh giá không một bóng người nào xuất hiện ở đây, có vẻ như ông trời cũng đang buồn thay cho anh mà làm ra cơn mưa lớn giữa bầu trời đêm tĩnh lặng này!
Tiến Khang suy nghĩ lại về những kí ức đau khổ ngày xưa của mình mà không khỏi rơi nước mắt, nhưng anh không muốn khóc nữa, nếu anh khóc thì chẳng phải anh lại là một người con trai nhút nhát nghèo khổ như ngày xưa đó sao, không được, anh phải mạnh mẽ hơn mới được! Bên ngoài trường quay mà cậu vừa bước vào bên trong kia, Linh Linh đang tính đi vào trong cùng cậu nhưng cô lại phát hiện ra cái tên bám đuôi từ nãy giờ kia cứ đi theo gia đình cậu, cô không khỏi thắc mắc không biết mục đích theo dõi của hắn là gì đây?
Cô bèn hét lên:
-Này cái anh kia, anh làm gì mà cứ đi theo chúng tôi hoài vậy, rốt cuộc anh đang muốn làm gì hả?
Người mặc bộ đồ vest màu đen trên người kia từ nãy giờ anh ta đang bám đuôi theo dõi gia đình cậu, anh ta mỉm cười khi biết có người đã nhận ra hành động lén lút đó của anh, anh bèn đi tới và hạ giọng nói:
-Ha ha, bị cô gái này nhìn thấy rồi, thôi thì tôi cũng nên hạ màn thôi, xin tự giới thiệu với mọi người tôi tên là Vĩnh Cơ, là thư kí riêng của phu nhân Cố Oánh, tôi theo lệnh của bà ấy mà đến đây thương lượng với mọi người một chuyện!
-Cố Oánh kêu cậu đến đây sao?!-Bà Diệp Châu Nga mẹ cậu sau khi nghe cái tên mà anh ta vừa nói ra mà người bà run lên bần bật
-Bà ta tìm chúng tôi có chuyện gì sao?-Vương Tuấn hừ lạnh
-Đúng vậy, bà ấy kêu tôi đến để mời mọi người tới nhà ăn một bữa cơm chung vui!-Vĩnh Cơ khẽ mỉm môi cười rồi nói
-Hừ, người đàn bà ấy muốn chung vui chuyện gì chứ!-Quang Huy hét lên
-Rốt cuộc người tên Cố Oánh là ai mà sao gia đình cậu lại tức giận như vậy chứ?-Linh Linh cảm thấy rất thắc mắc về cái người tên Cố Oánh đó và cả biểu hiện kì lạ của mẹ cậu, anh hai và anh ba cậu nên cô vội quay sang hỏi Hạ My để biết nguyên nhân vì sao nhà cậu phản ứng lạ như vậy khi nghe thấy tên người đó
-Cố Oánh, bà ta là vợ sau của ba cậu Quang Lộc nhà mình đó, Linh Linh à!-Hạ My khẽ trả lời
-Sao cơ!-Linh Linh hét lên khi nghe được lời mà Hạ My vừa nói, hóa ra bà ta là mẹ kế của Quang Lộc sao và còn là cái kẻ đã hủy hoại gia đình của cậu 23 năm trước sao!?!

Trở lại với không gian lạnh lẽo tuyết rơi trên mặt đường của thị trấn Cốc Vũ, Như Mỹ đã nhìn thấy có người đang đi dạo ở phía trước nên cô vội chạy tới để hỏi người đó đường đi đến tộc rồng Long Quyền, cô vội nói:

-Xin lỗi anh, làm ơn cho tôi hỏi, anh có biết gia tộc Long Quyền ở đâu không vậy, nếu anh biết thì hãy chỉ đường đến đó giúp chúng tôi với!
Người đang đi dạo đó nghe Như Mỹ hỏi vậy mà anh khẽ mĩm cười trên môi rồi nói:
-Cô hỏi gia tộc Long Quyền ở đâu sao, ha ha, tôi là người nhà của gia tộc Long Quyền đó nè!
-Ôi, anh nói thiệt sao, vậy anh làm ơn dẫn đường cho chúng tôi theo với!-Như Mỹ mỉm cười hân hoan khi nghe thấy anh ta nói anh ta là người trong gia tộc Long Quyền mà cô và hai người kia đang đi tìm
-Cũng được, nhưng mà có một điều kiện!-Anh chàng lạ mặt này khẽ nói
-Điều kiện gì vậy?-Như Mỹ, Trịnh Văn và Trấn Vũ cùng đồng thanh hỏi
Hết chap 29!

THÔNG TIN NHÂN VẬT:
Tiến Khang
-Cao 1m78 và nặng 64kg.
-Tuổi: 24
-Màu yêu thích: màu xanh da trời
-Món ăn ưa thích: há cảo và mật ong
-Phép thuật: Chưa có thông tin
-Gia đình: Không rõ

Giới thiệu chap sau:
-Đúng là người đàn bà xấu xa mà, chắc chắn là bà ta đang có âm mưu gì đây!-Quang Huy tức giận hét lên
-Vậy chúng ta tính sao đây mọi người, có nên đi không đây!?-Hạ My ấp úng nói
-Thôi được, nhưng mà không nên cho Quang Lộc đi theo, lỡ bà ta hại em ấy thì sao?!-Vương Tuấn nói
Các bạn nhớ đón xem chap 30-Thử thách của tộc rồng nhé!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net