Chương 31: Quang Lộc Mất Tích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ÁNH SÁNG VĨNH CỬU

Chap 31: Quang Lộc mất tích

Cô gái lạ mặt mà Triệu Vỹ nhìn thấy trong công viên cũng đang bước đi về phía anh, hình như cô ấy cũng có chuyện gì muốn nói với anh thì phải, liệu đó là chuyện gì?Triệu Vỹ đã đi tới chỗ cô gái đó và hình như cô gái đó cũng đang đứng yên mà chờ đợi anh tới, giống như là cô gái này đang chờ đợi một điều gì đó thì phải, cô ấy thấy anh đã bước tới nên cô bèn cất giọng mình lên hỏi anh về một chuyện gì đó trông có vẻ khá quan trọng, cô hỏi anh:
-Chào anh, đây là lần đầu chúng ta gặp mặt nên tôi đành thất lễ mà hỏi anh một chuyện này, mong anh chịu nói hết ra!
Triệu Vỹ đang định lên tiếng hỏi cô gái ấy về tên của quyển sách mà cô đang cầm trên tay bởi anh cũng là một người rất thích đọc sách, bỗng dưng anh định lên tiếng hỏi cô về chuyện này thì cô lại bất ngờ đi tới và đứng trước mặt anh mà nói ra những lời kì lạ như vậy, anh đang cảm thấy rất thắc mắc trong đầu không biết cô ấy muốn hỏi anh chuyện gì đây, nghĩ như thế trong đầu nên anh bèn nói:
-A, được chứ, cô muốn hỏi tôi chuyện gì sao?
-À, thực ra cũng không có chuyện gì to tát hết, cho tôi hỏi anh một câu nhé, có phải anh đang giữ một viên đá có màu hồng trong túi anh đúng không?-Cô gái lạ mặt này thấy anh đã chịu đồng ý hợp tác nên cô vội hỏi anh chuyện này
-Viên đá có màu hồng sao, đúng rồi, tôi đang giữ nó trong người đây, nhưng sao mà cô biết được hay vậy?-Triệu Vỹ thật thà mà mỉm cười trả lời
-Vậy thì anh mau đưa viên đá kì lạ mà anh đang giữ trong người mà đưa ra cho tôi mau lên!-Cô gái lạ mặt ấy nghe anh nói đang giữ viên đá màu hồng ấy trong người mà cô ta khẽ nhếch môi mỉm cười rồi hét lên
-Khoan đã, tôi thấy cô hình như không phải là chủ nhân của viên đá này đúng không?-Triệu Vỹ cảm thấy vẻ mặt mỉm cười đó của cô gái này hình như có chút gì đó khá là nham hiểm thì phải
-Không cần anh phải biết điều đó, mau đưa viên đá đó cho tôi mau lên!-Cô gái lạ mặt đó hét lên
-Vậy là tôi đoán đúng rồi, cô không phải là chủ nhân của viên đá này, thực ra cô là ai hả!?-Triệu Vỹ la lên
-Ha ha, bị mày phát hiện ra rồi, nếu vậy đành phải tiêu diệt mày mà lấy lại viên đá đó mà đem về cho chủ nhân tao mới được!-Cô gái ấy lộ rõ bộ mặt thật gian ác của mình ra mà đe dọa Triệu Vỹ và ép anh phải đưa viên đá đó ra,liệu thân phận thật của cô ả này là gì đây?!

Trở lại với đài truyền hình Sakura-Fly, lúc này đây tại chỗ này đây đang xảy ra một chuyện hết sức khó nói, Quang Lộc của chúng ta đang định đi tới chỗ Trần Minh để xin lỗi anh ta, ai ngờ đang đi rất bình thường thì cậu đã bị té ngã do vấp phải sợi dây của máy quay phim đài truyền hình và cậu đã đụng trúng vào một người nào đó, người xấu số bị cậu đụng trúng là ai đây?Tiến Khang đang đứng yên ở góc kia mà vừa nhìn mọi người trong căn phòng này và anh còn chợt nhớ ra câu chuyện ngày xưa đau buồn của mình nữa, rồi anh tạm quên đi những kí ức không nên nhớ lại đó mà định ra ngoài pha cà phê đãi khách thì thấy Quang Lộc sắp té anh đành vội lao tới giữ cậu lại để giữ thăng bằng cho cậu không bị ngã, nào ngờ, cậu đè lên người anh do bị mất đà thế là họ ôm nhau ngã xuống luôn. Cảnh tượng trớ trêu này đã bị ba người trong phòng kia nhìn thấy hết, lúc này đây, cậu đang nằm mà đè lên trên người của Tiến Khang, môi hai người cũng gần chạm vào nhau, cậu đỏ mặt lên hết khi lần đầu tiên cậu lại cận kề mà tiếp xúc gần với một người con trai ở khoảng cách ngắn như vậy, còn về Tiến Khang, anh ấy đang bị cậu đè lên mà cảm thấy thật khó chịu nhưng khi thấy môi mình và đôi môi đỏ mộng kia của cậu sắp chạm vào nhau, tự nhiên anh thấy chuyện này có vẻ như là duyên số trời định vậy nên anh đành tự nhiên mà để như vậy luôn, ôi trời, đây là loại duyên kiếp gì đây, hồi hộp thật! Linh Chi trông thấy cảnh tượng trớ trêu trên mà không khỏi vui sướng trong lòng, cô còn tính hét lên nữa cho đỡ thèm cơn vui sướng lúc này nhưng sợ khi cô cười mọi người lại nói cô bị điên nên cô đành phải cắn răng nhịn cười mà còn chảy nước miếng nữa chứ, vẻ mặt của cô lúc này đang vui sướng cực độ nữa chứ! Trái ngược với sự vui vẻ ngất ngây của Linh Chi lúc này, Trần Minh và Ngô Kiến Mặc đang cảm thấy rất tức giận khi nhìn thấy cảnh tượng hay ho này mà nghiến răng ken két, bàn tay của hai người thì nắm chặt lại thành hình nấm đấm, mà nếu như để ý kĩ một chút thì có hỏa khí hừng hực xung quang luôn, phen này sẽ có một cuộc đại chiến tranh giành tiểu thụ sao!?Hi hi, không có chuyện ấy xảy ra đâu, cậu cảm thấy hơi ngại khi tiếp xúc gần với người con trai này nên vội buông người anh ta ra và đứng dậy xin lỗi về cú ngã hồi nãy:
-Hi hi, cho em xin lỗi anh nha, em không cố ý đâu mà!
Tiến Khang đang tính định nhân cơ hội bất ngờ này mà chạm môi cậu, ai ngờ bị cậu buông ra, anh cảm thấy có hơi hụt hẩn một chút, mà thôi kệ vậy, anh đang tính tự mình đứng dậy thì nhìn thấy bàn tay cậu giơ ra và cậu còn nói:
-Đưa tay của anh nắm lấy tay của tôi để tôi đỡ anh đứng dậy, dù sao anh bị ngã cũng là lỗi của tôi mà!-Cậu khẽ nói
Tiến Khang đang cảm thấy rất vui khi nghe cậu nói như vậy, anh đang định nắm lấy tay cậu mà đứng dậy, ai ngờ có một bàn tay to khỏe rắn chắc vươn ra và nói:
-Không cần đâu, để anh đỡ cậu ấy đứng dậy cũng được, em ngồi nghỉ chút đi!-Vương Tuấn nhìn thấy em trai mình đang định đỡ Tiến Khang đứng dậy, anh nhìn mà cảm thấy thật khó chịu trong lòng, không hiểu là vì sao nữa, anh bèn đưa tay mình ra mà trừng mắt nhìn Tiến Khang, ý nói nếu cậu muốn làm gì em trai tôi thì đừng hòng yên với tôi! Cảm nhận được ánh mắt nguy hiểm chết người đó của Vương Tuấn nên đành phải thất vọng mà nắm tay anh trai của cậu mà vội đứng dậy. Linh Chi nhìn thấy được tình tiết hấp dẫn trên mà không khỏi vui sướng cực độ, cô tự nhủ trong lòng:

"Tình yêu huynh đệ sao, ha ha, cũng hay đấy!!"
Linh Chi cười trong lòng và cô cảm thấy hết sức thú vị về chuyện này, có vẻ mình phải kết thân với cậu bé dễ thương này để xem tiếp chuyện tình hấp dẫn này mới được. Còn về phía Trần Minh và Ngô Kiến Mặc, hai người cảm thấy để có cơ hội làm quen được với cậu phải thông qua được anh hai cậu mới được, nhưng có vẻ hơi khó khăn đây!

-Ping pong!Ping pong!-Đây chính là tiếng chuông cửa nhà cậu, hình như có hai người nào đó đang đứng trước nhà cậu mà tìm cậu thì phải
Hai người đó không ai khác là Trịnh Hạo và Triệu Phi, họ đang định đi tới nhà cậu để rủ cậu đi thăm nhà mới của mình, nãy giờ họ cứ bấm chuông cửa nhà cậu nhưng không thấy có ai ra mở cửa, họ cảm thấy kì lạ không hiểu vì sao mà lại không có ai ra mở cửa vậy. Cũng may vào lúc này đây, có một người hàng xóm ở gần nhà cậu đi ngang qua và nhìn thấy có người đang bấm chuông tìm gia đình cậu nên người hàng xóm tốt bụng này bèn nói lớn với hai người kia:
-Hai cậu đang tìm người nhà này hả, hình như là họ đang đi đến trường quay phim của đài Sakura-Fly đó!-Nói xong người đó liền mỉm cười mà cất bước đi mất hút
-Vậy ra họ đến đài truyền hình Sakura-Fly rồi sao, được rồi, chúng ta mau đi đến đó thôi!-Trịnh Hạo và Triệu Phi nghe thấy câu nói vừa nãy của người hàng xóm tốt bụng kia mà hai người vội lái xe đi đến đài truyền hình
Sau khi đỡ Tiến Khang đứng dậy xong, Vương Tuấn liền quay qua nói với bạn mình là Trần Minh về chuyện quay chương trình:
-Được rồi, bây giờ bắt đầu quay chương trình được chưa, bạn thân!?
-A được rồi, vậy bây giờ chúng ta bắt đầu quay thôi!-Trần Minh đáp lại
-Nghe thấy rồi chứ, hai người mau đi vào trong đây đi!-Tiếng của anh hai cậu gọi hai người đang đứng ở ngoài cửa kia đi vào trong quay chương trình, hai người đó không ai khác chính là Hải Luân và Thiếu Kì
-Chúng tôi biết rồi!-Hải Luân và Thiếu Kì bước vào trong
-Đây là hai người mà tôi đã nói cho cậu nghe đó!-Vương Tuấn vỗ vai Trần Minh mà nói
-Xin chào anh!-Hải Luân và Thiếu Kì vội gật đầu chào mọi người
-Được rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu quay chương trình thôi!-Trần Minh hô to
-Oái, mọi người cứ quay phim trước đi, em cảm thấy đau bụng quá, ở đây có nhà vệ sinh không vậy?!-Cậu hét lên
-Vậy à, này Trần Minh, nhà vệ sinh ở đâu vậy?-Vương Tuấn đang cảm thấy rất lo lắng cho cậu nên vội quay sang hỏi Trần Minh chuyện này
-À, nhà vệ sinh ở góc cuối cầu thang của tầng này nè, em cứ đi tới đó mà giải quyết!-Trần Minh cũng cảm thấy rất lo lắng cho cậu nên vội nói với cậu

-Vậy sao, cảm ơn anh nhé, thôi em đi đây, mọi người cứ quay chương trình trước đi, đừng đợi em!-Vừa nói xong câu đó với mọi người mà cậu vội chạy đi đến nhà vệ sinh ở cuối góc cầu thang kia để giải quyết cái bụng đau này của cậu
Cậu mừng rỡ khi tìm thấy nhà vệ sinh ở góc đó, nên cậu liền vội vàng vào trong mà giải quyết cái bụng đau đớn này của cậu lúc này, khi đã đi xong rồi, cậu vội xả nước trong nhà vệ sinh rồi mở cửa bước ra ngoài, nhưng khi vừa mở cửa và định quay về căn phòng quay phim kia, cậu cảm giác thấy có ai đó đang theo dõi mình nên bèn vội vàng đi thật nhanh để thoát khỏi tên đó, nhưng ai ngờ hắn ta lại đuổi kịp cậu và lấy một cái khăn có chứa thuốc mê mà bịt miệng cậu lại, cậu ngất xỉu mà ngã xuống dưới nền đất, tên kia thấy cậu như vậy mà cười đắc chí rồi hắn vội lấy điện thoại ra rồi bấm số gọi điện cho ai đó, hắn nói:
-Thưa bà, chuyện bà giờ tôi làm đã xong xuôi hết rồi, bây giờ khử thằng nhóc này luôn hả bà!?
Đầu dây bên kia trả lời:
-Ha ha, làm tốt lắm, bây giờ mau đưa thằng nhóc đó đến tầng hầm của nhà máy cũ mà trói nó lại rồi làm theo những lời tôi nói, làm xong việc này mà tôi giao cho, cậu sẽ được một khoản tiền kha khá, nghe rõ rồi chứ!
-Dạ vâng, tôi biết rồi, thưa phu nhân Trần tổng, tôi sẽ làm ngay đây!-Hắn nhoẽn môi cười đắc ý rồi vội đưa cậu đi khỏi đây
Lúc này "Hoàng tử ban mai" nổi tiếng hiện nay của những bộ phim ngôn tình là Hải Duy đang tính đi tìm cậu để tỏ tình với cậu sau lần gặp đầu tiên với cậu ở trên hành lang lúc nãy của anh, bỗng dưng anh thấy có một tên lạ mặt nào đó đang ẵm cậu trên tay, anh cảm thấy thật khó chịu khi trông thấy cảnh đó nên vội vàng đuổi theo hắn ta, cái tên đó là ai vậy chứ, dám đưa bé cưng của mình đi sao, phải đi theo hắn mới được! Anh định đi theo hắn nào ngờ bị một người ở đằng sau lưng không rõ lai lịch dùng kìm chích điện xẹt điện vào gáy khiến anh bất tỉnh trên hành lang!
Hết chap 31!

THÔNG TIN NHÂN VẬT:
Trần Hải Duy
-Cao 1m80 và nặng 64kg.
-Tuổi: 27
-Màu yêu thích: màu vàng và màu đen
-Món ăn ưa thích: kim chi và bánh đậu đỏ
-Phép thuật: Không có năng lực phép thuật!
-Gia đình:
Vì Hải Duy và Duy Hòa là hai anh em ruột của nhau nên các bạn vui lòng coi lại phần thông tin này của hai anh em ở chap 23 nhé!

Giới thiệu chap sau:
-Thì ra nhóc là con của bà ta sao?!-Nhật Vương mỉm cười trên môi rồi nói
-Anh là ai, xin anh giúp tôi trốn ra khỏi đây đi mà, tôi xin anh đó!-Cậu vội nắm chặt tay anh ta mà cầu xin anh ta
Mọi người nhớ đón xem chap 32-Kí ức ngày xưa nhé!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net