Chương 6: Cơn Tức Giận Khó Kiểm Soát Của Trấn Vũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ÁNH SÁNG VĨNH CỬU

Chap 6: Cơn tức giận khó kiểm soát của Trấn Vũ

Mọi người đang ngồi tập trung ở phòng ăn ngoại trừ một người chưa xuống là ông Vương- chủ ngôi đền này, cậu ngồi thừ ra và nhớ lại cảnh tượng hồi nãy, ôi trời, thật không dám tưởng tượng nổi, sao anh ta lại dám nhìn vào ngực mình chứ hu hu, mà anh ta là ai vậy nhỉ, sao anh ta lại đến ngôi đền này vậy ta? Cậu băn khoăn nghĩ ngợi mà không biết đằng sau lưng cậu có người vừa bước vào, vâng không ai khác đó chính là kẻ đã nhìn vào ngực cậu- tên hắn ta là Trấn Vũ các bạn nhé! Anh ta ngồi xuống kế bên cậu lúc nào mà cậu không biết, mãi đến lúc sau cậu mới biết có người đang chăm chú nhìn cậu, kẻ đó không ai khác chính là Trấn Vũ, cậu quay sang nhìn anh ta và la lên:
-Á á á, tên biến thái kia cút đi!-Cậu hét lên làm ai cũng giật mình
Linh Linh thấy cậu từ lúc bước vào phòng ăn tới giờ cứ suy tư đăm chiêu nghĩ ngợi mãi, cô định hỏi thăm cậu nhưng nãy giờ cứ bị Triệu Phi- chồng tương lai của cậu hỏi tới hỏi lui đủ thứ, nào là gia đình cô ở đâu, gia cảnh thế nào, hai anh em cô gặp Quang Lộc trong hoàn cảnh nào vậy, nói chung là đủ thứ chuyện trên trời dưới đất mà chỉ xoay quanh mỗi một vấn đề là gặp cậu ở đâu vậy làm cô không biết trả lời thế nào, may sao có anh trai cô là Vũ Hà trả lời khéo với Triệu Phi giùm em gái mình những câu hỏi này (các bạn thấy Triệu Phi có đa nghi quá không?), sau tiếng hét của Quang Lộc, cô mới biết nguyên nhân mà nãy giờ cậu lại im lặng trầm ngâm như vậy, cô liền giận dữ lên và nói lớn tiếng với hắn:
-Hừ, sao anh lại dám nhìn ngực bạn tôi vậy hả!?
Trấn Vũ thấy cô gái tóc nâu này dữ quá nên anh ta vội nói:
-Xin lỗi cô nha, tôi không cố ý nhìn vào ngực bạn cô đâu, chỉ tại cậu ấy không chịu mặc áo vào nên tôi mới thấy cái đó của bạn cô mà thôi! Mong cô và cậu bỏ qua nhé!-Vừa nói anh liền quay sang cậu cất tiếng xin lỗi
-Hừ, anh nói vậy mà nghe được hả!-Linh Linh la lên
Lúc này cậu thấy tình hình căng thẳng quá bèn quay sang nói với Linh Linh:
-Thôi không sao đâu mà, cậu mau bỏ qua cho anh ấy đi nha!-Cậu vừa nói vừa chớp mắt với Linh Linh ra dấu rằng hãy bỏ qua cho anh ta đi, đừng làm rùng ben lên nữa mà!
Linh Linh thấy cậu ra dấu như vậy mới mở miệng bỏ qua cho anh ta dù trong lòng cô còn tức lắm! Sau đó, Trấn Vũ bèn quay sang cảm ơn cậu và Linh Linh vì đã tha thứ cho hắn ta. Một hồi sau khi chờ đợi, cuối cùng ông Vương đã đi xuống phòng ăn và kêu mọi người hãy dùng bữa tối đi. Trong lúc ăn ông cất tiếng hỏi:
-Ta có chuyện này muốn nói với cháu!-Rồi ông Vương chỉ tay về phía cậu
Cậu đang ăn ngon lành bỗng nhiên nghe ông Vương nói có chuyện muốn nói với cậu, trông mặt ông rất căng thẳng, cậu hoảng sợ chẳng lẽ ông ấy định làm lễ siêu thoát cho cậu sao, ủa mà khoan đã, mình biến thành người thật rồi, hồi sinh lại rồi, làm sao mà ông ấy cầu siêu cho mình được chứ, cậu cười mỉm vì cái đầu ngốc nghếch của mình chẳng ra làm sao hết. Rồi cậu nhìn thẳng vào ông Vương mà nói:
-Bác muốn nói chuyện gì với con vậy?
Ông Vương đáp lại:
-Ta muốn cháu làm "con dâu" của ta!

Ông Vương vừa nói xong mà mọi người ai ai cũng sửng sốt:
-Sao cơ?
Triệu Thanh vừa nghe câu nói của ba mình xong mà anh ngồi bất động trong đầu anh đang nghĩ "cái gì ba muốn cậu ta làm vợ mình ư, ôi vui quá, nhưng mà khoan đã mình đâu có thích cậu ta đâu mà sao trong lòng mình lại thấy vui như vậy chứ! Có ai giải thích cho tôi biết rằng tôi đang bị gì đi!". Đó là toàn bộ những gì mà anh đang nghĩ trong lòng mình nãy giờ. Anh tự nhủ "Mình đang bị gì vậy nhỉ!?". Không chỉ có anh ngồi bất động mà ở bên trái kia cũng có người đang ngồi thừ ra sau câu nói đó của ông Vương. Trấn Vũ nãy giờ ngồi thừ ra mà nhớ lại cảnh tượng hắn nhìn vào khuôn ngực hồng hào của cậu mà nhìn qua phía bên kia bắn một tia lửa xẹt dành cho anh Triệu Thanh của chúng ta!
"Không được! Không thể để em ấy làm vợ Triệu Thanh được", hắn suy nghĩ rồi quay sang nhìn cậu một cách trìu mến. Hắn ta quyết định sẽ thách đấu với Triệu Thanh để giành quyền kết hôn với cậu. Anh quay sang nói với sư phụ mình chính là ông Vương:
-Con muốn thách đấu với cậu ta, Triệu Thanh!-Nói rồi hắn chỉ tay qua anh
Hắn ta tiếp tục nói:
-Nếu như con đánh thắng được cậu ta thì xin cha hãy cho con được làm chồng của em ấy!-Nói rồi quay sang nhìn cậu
Ông Vương nghe hắn nói xong thì trầm ngâm suy nghĩ, dù sao chính ông cũng đã cưu mang và nuôi dậy hắn từ khi hắn còn nhỏ cho tới giờ, ông coi hắn như con trai ruột của mình vậy nên nếu bây giờ mà ông từ chối thì chẳng phải ông đang cấm đoán ý kiến của con mình sao? Ông đành phải thở dài mà gật đầu đồng ý lời đề nghị của anh.
-Khoan đã, tôi cũng muốn tham gia cuộc thi này nữa!
Ông Vương quay qua và nghe thấy giọng nói phát ra của hai người nam nhân, không ai khác chính là Vũ Hà và Triệu Phi!
-Dù sao tôi cũng thích em ấy như cậu ta mà!-Vũ Hà nói
-Tôi là chồng tương lai của em ấy nên ông phải cho tôi tham gia cuộc thi này!-Triệu Phi nói, thì ra anh cũng biết chút phép thuật
Ông Vương gật đầu đồng ý mặc dù trong lòng không muốn chút nào, ông thở dài chán ngản, phen này mình mất "con dâu" rồi, ông tự nhủ trong lòng như vậy. Thế là sau khi ăn xong, mọi người tụ tập ở sân sau của ngôi đền mà chuẩn bị giao đấu, trông ai ấy đều tràn đầy quyết tâm. Linh Linh nhìn mọi người mà cười thầm: "Phen này sắp có kịch hay rồi! Hi hi!". Hiện giờ mọi người đang bốc thăm để sắp xếp cặp thi đấu và rồi...
-Ai là người đang giữ tờ giấy màu xanh?-Ông Vương hô to
-Là chúng tôi!-Vũ Hà và Triệu Phi trả lời
-Vậy là cặp đấu còn lại sẽ là hai con nhé!-Ông quay sang nói với Triệu Thanh và Trấn Vũ
-Được rồi, bắt đầu trận đấu đầu tiên thôi!-Ông Vương dõng dạc hô lên
Ông quay sang phía cậu và Linh Linh và nói:
-Ta sẽ giao cho hai cháu làm khách mời cũng như trọng tài của cuộc thi này!
-Sao cơ, nhưng làm trọng tài có khó không bác?-Cậu và Linh Linh cùng nói
-Không sao hết, các cháu chỉ cần xem họ thi đấu và nêu kết quả trận đấu mà thôi!-Ông Vương mỉm cười và nói
-Vậy thì được, thưa bác!-Linh Linh và cậu cùng nhau hô to đồng ý
-Được rồi, trận đấu bắt đầu!-Ông Vương hô to
Sau khi nghe tiếng hô to của ông, cả hai người là Vũ Hà và Triệu Phi liền nhìn nhau một cách quyết liệt, họ cùng nhau nói:
-Tôi sẽ không nhường đâu, em ấy là của tôi!
Nói rồi cả hai người cùng nhau rút vũ khí của mình nha, như các bạn đã biết ở chap 3, vũ khí của Vũ Hà- tổng chỉ huy đội binh Thiên Thần là Thủy Ngư kiếm với sức mạnh của nước, vậy còn vũ khí của Triệu Phi là gì? Các bạn thử đoán xem! Vâng, không dài dòng nữa, Triệu Phi rút vũ khí của mình ra và đó chính là một cái hồ lô màu nâu đất, ở giữa có hình xoắn ốc, vậy nó mạnh đến cỡ nào, chúng ta sẽ biết ngay thôi!
-Hỡi sức mạnh của biển cả đại dương, hãy nghe lệnh của ta mà quyết chiến nào! KOKOGU!-Vũ Hà hô to câu thần chú của mình và triệu hồi một con cá mập to lớn màu xám xanh!
Còn về phía Triệu Phi thì sao, anh mỉm cười trước sức mạnh của Vũ Hà và rồi anh cũng hô to câu thần chú của mình:
- Úm ba la, úm ba la, hỡi mẹ thiên nhiên vĩ đại xin hãy cho con sức sống vĩ đại của người, con xin người! ASAKURO!
Anh vừa cầm hồ lô vừa nhắm đôi mắt đọc to câu thần chú và rồi con cá mập hung dữ mà Vũ Hà gọi ra đang lao tới Triệu Phi, nhưng anh không sợ mà còn mỉm cười đắc chí! Và rồi một luồng sáng của chiếc hồ lô chiếu ra ngoài và nó biến thành một cơn bão cát cực mạnh, thì ra sức mạnh của anh là sức mạnh của đất! Trong khi đó, Linh Linh đang cùng cậu xem trận giao đấu giữa hai người mà cô thấy lo lắng cho anh trai cô, không biết anh ấy có thua không đây!? Bỗng cô nhìn xuống dưới người mình thì không thấy bé cáo tuyết đâu cả? Cô bèn nói cậu ở lại tiếp tục xem trận đấu, sau khi dặn dò cậu xong cô liền chạy ra ngoài để tìm kiếm bé cáo tuyết. Cô chạy tới trước sân trước của ngôi đền thì thấy bé cáo trắng đang nằm ngủ bên cạnh vườn hoa mẫu đơn trong đền, cô liền nhấc bé cáo và ôm vào lòng, vừa ôm cô vừa nói nhỏ với bé cáo:
-Hừ, em hư quá, sau này nhớ không được đi lung tung đâu đấy!
Bé cáo tuyết ngủ trông thật đáng iu! Cô vừa mắng yêu nó vừa bước chân đi vào nhà tiếp tục coi trận đấu của anh trai mình. Đang định đi vào nhà thì bất chợt có một giọng nói vang lên.
-Này bạn gì đó ơi, có thể cho mình hỏi thăm chút không?
Cô quay sang và thấy giọng nói đó phát ra từ một người con trai cũng cỡ tuổi cô và cậu, bạn ấy có một mái tóc vàng rực rỡ giữa đêm tối và một thân hình vừa vặn.
Hết chap 6!

Thông tin nhân vật: Trấn Vũ
-Cao 1m80 và nặng 65kg
-Màu yêu thích: màu đỏ
-Món ăn ưa thích: Sushi và cơm lươn
-Phép thuật: Bí mật, các bạn thử đoán đi nào
-Gia đình: Hắn là đứa trẻ mồ côi cha mẹ từ nhỏ nhưng may mắn được ông Mộc Vương- là cha của Triệu Thanh nhận nuôi và coi hắn như con trai mình vậy. Ông Vương thật là tốt bụng phải không các bạn!

Giới thiệu chap sau: 
-Trời ơi, Tiến Anh là cậu phải không?-Cậu vui mừng reo lên
-Ừ, là mình đây!-Tiến Anh đáp lại
-Ôi, tớ vui quá!-Cậu hét lên vui mừng khi gặp lại bạn của mình
-Mình có chuyện này muốn nói với cậu, mình thích cậu!-Tiến Anh bèn hét lên thật to
-Hả, cậu đang nói gì vậy?-Cậu la lên

Đón đọc chap 7- Mình thích cậu!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net