Chương 8: Thầy Giáo Kỳ Lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ÁNH SÁNG VĨNH CỬU

Chap 8: Thầy giáo kì lạ

Trấn Vũ rút vũ khí của mình ra để chuẩn bị chiến đấu với Triệu Thanh- "em trai" của hắn. Hắn lôi từ trong túi mình ra một cây kiếm thật sắc bén, được chạm trổ bởi nhiều nét rồng bay phượng múa và một viên ngọc đỏ được khắc trên cây kiếm. Hắn giương kiếm lên mà nói:
-Thần lửa hãy mau thức tỉnh, để lắng nghe mệnh lệnh của tôi mà chuẩn bị chiến đấu! Hây da!
Tức thì sau câu nói, từ thân cây kiếm xuất hiện một tia lửa đỏ rực bắn ra ngoài và đốt cháy mất cành cây thông đang chuẩn bị phóng kim độc của Triệu Thanh. Hắn ta bật cười lên mà nói:
-Rồi cậu cũng phải thua tôi thôi!
Triệu Thanh sau khi thấy sức mạnh tiến bộ vượt trội của anh mình, anh bình tĩnh suy nghĩ ra cách đối phó với ngọn lửa dữ dội của anh mình. Xem nào, đúng là nguyên tố Mộc sẽ bị Hỏa đốt cháy nhưng khi cây bị đốt cháy thì có thể bổ sung dinh dưỡng cho đất, phải rồi, mình thử sử dụng chiêu thức thuộc nguyên tố Đất xem sao? Anh liền vươn cây Mộc Kiếm hướng lên bầu trời và hô to:
-Hỡi sức mạnh phi thường của thiên nhiên, xin hãy cho tôi mượn sức mạnh, cầu xin Người! Bão cát!
Từ câu thần chú đó của anh, trên bầu trời xuất hiện một cơn bão cát mạnh quét qua ngọn lửa màu đỏ rực đang cháy dữ dội của Trấn Vũ. Mọi người đều ngạc nhiên trước chiêu thức đó của anh.
-Anh chàng pháp sư đó có thể triệu hồi bão cát được sao?-Vũ Hà trầm trồ
-Chiêu bão cát của cậu ta cũng khá mạnh ấy, nhưng không mạnh bằng bão cát của tôi đâu!-Triệu Phi mỉm cười lướt nhìn Triệu Thanh
-Chà! Hai người nọ cũng khá mạnh...!-Cậu ngạc nhiên trước sức mạnh của hai người
-Hai con của ta, các con đều đã trưởng thành rồi!-Ông Vương xúc động mà nói

Trong khi đó ở tiệm bánh bao, Linh Linh đang chờ xếp hàng trước cửa tiệm bánh để mua được bánh bao chuộc lỗi cho anh cô tha thứ. Cuối cùng cũng đến lượt mua bánh của cô, Linh Linh liền nói chuyện với chủ quán:
-Lấy cho tôi 8 cái bánh bao nha ông chủ!
Chủ tiệm bánh bao lấy 8 cái bánh bỏ vào túi giấy đưa cho cô rồi ra giá:
-Tám cái bánh lấy cô 15 gi!
(Gi là đơn vị tiền tệ ở đây đó các bạn, 1 gi= 12.000 đồng ở Việt Nam mình nhé các bạn!)
-Cái gì, tôi nhớ 1 cái bánh bao giá có 1 gi thôi mà, anh lấy gì mà cắt cổ khách hàng thế!!!-Cô la lên
-Thưa cô, cửa hàng chúng tôi lấy nguyên liệu ngoại nhập quý hiếm để làm bánh bao ấy, nên bánh bao của chúng tôi sẽ mắc hơn ở tiệm khác, mong cô thông cảm!-Chủ tiệm giải thích cho cô hiểu
-Thông cảm cái gì hả, đúng là định ăn tiền của khách mà!-Linh Linh la lên
-Xin cô thông cảm!-Chủ tiệm cố gắng bình tĩnh đáp lại tiếng la hét của cô
-Thông cảm hả, nhìn anh đẹp trai sáng sủa thế này mà lại gian thương cắt cổ thế này!-Linh Linh không chịu nổi nữa, cô hét lên giữa quán
-Này cô, cô không mua bánh thì thôi để chúng tôi còn mua bánh nữa chứ!-Một vài người mua bánh đang chờ đợi đứng sau lưng cô mà nói
-Liên quan gì đến mấy người hả, mấy người bị anh ta lừa tiền rồi đó! Đúng là đồ gian manh mà!-Linh Linh hét lên làm ai cũng sợ hãi
-Cô nói ai gian manh hả, nãy giờ tôi đã giải thích với cô rồi mà, cô nghe không hiểu tiếng người hả!-Anh chủ quán trẻ tuổi từ nãy giờ nghe Linh Linh hét lên mà không chịu nổi nữa nên cũng hét lên nổi giận với cô
-Cái gì, anh dám nói tôi vậy hả!-Linh Linh vừa nói vừa túm lấy cổ áo của anh chủ quán
-Mau buông ra cái cô kia!-Anh chủ quán giằng tay cô ra
-Tôi không buông đó, anh làm gì tôi!-Linh Linh hét lên
-Này Linh Linh, cậu làm gì thế!-Tiếng của cậu cất lên
Linh Linh nghe thấy tiếng cậu, bất ngờ cô liền xoay người lại và nhìn thấy cậu đang đi vào trong quán. Cậu hỏi Linh Linh:
-Nãy giờ cậu đi mua bánh chưa xong hả?
Linh Linh chạy lại và tức giận nói với cậu:

-Cậu xem tên chủ quán này bán bánh cho khách hàng cắt cổ chưa kìa!
-Này cô kia, tôi đã giải thích lí do bán bánh mắc hơn mấy tiệm bánh khác rồi mà, sao cô còn không...
Anh chủ quán trẻ tuổi đang cố gắng giải thích lại lí do cho Linh Linh hiểu ra, bỗng dưng anh ta nhìn thấy cậu và đứng bất động tại chỗ mà không nói được lời nào.
-Còn không cái gì hả, anh hết đường nói rồi đúng không?-Linh Linh la lên
-Này có chuyện gì vậy mọi người?-Triệu Thanh chạy tới và nói
-Này anh xem anh ta quá đáng chưa kìa, dám lừa tiền khách mua bánh kìa!-Linh Linh hét lên
-Hả, cô đang nói ai vậy?-Triệu Thanh ngạc nhiên
-Tôi đang nói anh ta đó!-Linh Linh chỉ tay về phía anh chủ quán
-Hả, cô đang nói bạn tôi hả?-Triệu Thanh bất ngờ khi thấy Linh Linh chỉ về phía bạn anh
-Cái gì, anh ta là bạn anh hả?-Linh Linh la lên
-Cậu ấy là Hải Luân, bạn thân của tôi từ thuở nhỏ mà!-Anh lên tiếng khẳng định
-Sao cơ?-Linh Linh khá bất ngờ khi thấy anh nói tên chủ quán đó là bạn thân của anh
-Này Hải Luân, cậu làm gì mà người ta la lên dữ vậy?-Anh xoay qua hỏi bạn mình
-Hải Luân!-Anh gào lên
-Hả... cái gì?-Anh chủ quán giật mình trở về hiện thực, từ nãy đến giờ anh ta chỉ chăm chú nhìn vào cậu mà không để tâm gì đến mọi thứ xung quanh
Cho đến khi Triệu Thanh quát lớn lên làm anh ta thôi không chăm chú nhìn vào cậu nữa mà quay sang nói với bạn thân của mình:
-Này tớ có bị điếc đâu mà cậu hét lên thế?
-Hừ, cậu đang nghĩ gì vậy hả, nãy giờ mình kêu mà cậu không nghe!-Anh đáp lời lại với bạn mình
-Xin lỗi cậu, mà cho tớ hỏi người kia là ai vậy?-Nói rồi Hải Luân chỉ tay về phía cậu
Triệu Thanh nhìn về phía cậu và trả lời khéo với Hải Luân:
-À, đó là em họ bà con họ hàng của tớ, tới nhà tớ để chơi ấy mà!
-Vậy còn cô gái đáng ghét kia là ai vậy?-Hải Luân nói rồi quay mặt qua cô
-Ha, cô gái đó hả, cô bé tóc nâu là bạn của em họ tớ đó, ha ha!-Anh vừa cười vừa nói khéo với bạn mình
Hải Luân sau khi nghe bạn mình giới thiệu về hai người nọ liền bất ngờ mà nói:
-Thôi nể tình cậu và em họ cậu, tớ sẽ tặng miễn phí bánh bao cho hai người!
Cậu và anh cùng reo lên:
-Thật sao, cảm ơn anh/cậu!
Linh Linh nghe thấy thế mà tức giận, hừ, chẳng qua là mê vẻ đẹp tinh khiết như thiên thần của bạn mình nên mới ga lăng tặng miễn phí như vậy thôi chứ tốt bụng gì, hừ, tôi ghét anh, Linh Linh túc giận trong đầu, nhưng thôi cô không muốn làm căng vấn đề hồi nãy với anh ta nữa, thôi như bỏ qua cho anh ta để cầu xin phước lành vậy, haizz, cô thở dài!
-Thôi bọn tớ về đây!-Triệu Thanh sau khi lấy bánh mà bạn mình vừa tặng liền vẫy tay tạm biệt Hải Luân
-Anh chủ quán tốt bụng, em về nha!-Cậu cúi đầu chào tạm biệt anh, điều này làm anh sau khi nghe câu nói mà cậu vừa nói thì mặt anh đỏ lên hết và rồi anh lấy tay xoa đầu cậu một cách thân thiết làm cậu cảm thấy thật ngại
-Về thôi, Quang Lộc!-Linh Linh sau khi thấy cảnh Hải Luân xoa đầu cậu liền giậm chân bịch bịch và kéo tay cậu ra khỏi quán mà kèm theo một cái liếc mắt như dao giăm đến anh với ngụ ý, "coi chừng tôi đấy, dám cướp anh dâu tương lai của tôi hả?".
Hải Luân thấy thế cũng liếc mắt lại Linh Linh kèm theo một ngụ ý, "cứ chờ đấy". Linh Linh tức quá mà kéo tay cậu bỏ về, miệng vẫn không ngừng nói suốt dọc đường về ngôi đền:
-Đồ đáng ghét, tôi ghét anh!
Mãi lúc sau cô mới chợt nhớ ra trận đấu hồi nãy giữa anh và Trấn Vũ nên cô quay sang hỏi anh:
-À mà trận đấu thế nào rồi, anh có thắng không vậy?
Triệu Thanh sau khi nghe cô hỏi mình về trận đấu liền mặt mày buồn xo và nói:
-Tôi thua rồi!
-Hả, anh thua rồi sao, vậy tên biến thái kia thắng rồi hả?-Linh Linh hốt hoảng hỏi anh
-À, cô đang nói anh tôi hả, anh ấy cũng thua rồi! Trận đấu của chúng tôi hòa nhau mà!-Anh cười phá lên mà nói
-Cái gì, hai người thua hết rồi sao, vậy thì may quá!-Linh Linh thở phào nhẹ nhõm bởi anh cô vẫn còn có cơ hội đến với cậu
-May mắn gì vậy?-Anh quay sang hỏi cô
-À, không có gì đâu mà, ha ha!-Cô ấp úng trả lời
Cuối cùng cũng về đến trước cổng ngôi đền rồi, Linh Linh vui vẻ ca hát mà không biết ông anh mình đang đứng trước đó và thế là cô đụng trúng anh trai mình.
-Ui da, sao anh lại chắn đường em vậy, anh hai?-Linh Linh nói sau khi đứng dậy
-Con bé ngốc này, anh phải hỏi em với đúng đó, bộ bị mù hay sao mà không thấy anh đứng trước chỗ này hả!-Vũ Hà bực bội nói với em mình sau vụ va chạm hồi nãy
-Hi hi, cho em xin lỗi anh tại em vui quá, với lại em có mua bánh bao cho anh nè!-Linh Linh lấy tay chỉ bịch bánh bao đang được cậu xách
-Vui gì mà vui, mau theo anh về nhà đi học nào, hết kì nghỉ hè rồi đó!-Vũ Hà hét lên
-Cái gì, hết kì nghỉ hè rồi hả, hu hu em không muốn về đâu!-Linh Linh la lên
-Không được, mau đi về thôi!-Thế là vừa nói Vũ Hà vừa nắm tay em gái mình để đi về nhà!
Anh quay sang nói với mọi người:
-Tạm biệt mọi người, chúng tôi đi đây!
Nãy giờ cậu, anh, Triệu Phi, Tiến Anh và Trấn Vũ nghe hai anh em nọ cãi nhau mà không khỏi mắc cười, vậy là bây giờ phải tạm biệt họ rồi sao?!Cậu và Tiến Anh liền quay sang Linh Linh và nói:
-Tạm biệt cậu nha Linh Linh! Hẹn ngày gặp lại!
Linh Linh trông thấy cậu và Tiến Anh chạy tới chào tạm biệt mình thì không khỏi xúc động, cô khóc nấc lên:
-Hic, những người bạn tốt của mình, nhất định mình sẽ quay lại đây thăm các cậu mà!-Vừa nói cô vừa ôm chầm lấy cậu và Tiến Anh mà khóc
Ba người họ ôm nhau tạm biệt mà làm những người còn lại không khỏi xúc động trước tình cảm bạn bè mà họ dành cho nhau. Cuối cùng cũng đã đến lúc phải đi rồi, Linh Linh và Hà Vũ vẫy tay chào tạm biệt mọi người lần nữa. Trước khi đi, hai anh em cô không quên làm một việc là nhắn nhủ đến người mà mình thương nhất. Vũ Hà chạy tới ôm chằm cậu và nói:
-Anh đi nha bé yêu của anh, nhất định anh sẽ quay lại đây mà!
Còn về phía Linh Linh, cô chạy đến chỗ Triệu Phi mà nắm tay anh ấy, không như các bạn nghĩ đâu nha, Linh Linh chạy tới chỉ để nắm tay của Triệu Phi mà nói:
-Anh cho tôi ôm bé cáo tuyết này lần cuối nha!
Triệu Phi vui vẻ đưa cho cô bé cáo tuyết, cô liền đón lấy bé cáo tuyết mà ôm vào lòng của mình thật chặt, cô nói nhỏ vào tai bé cáo tuyết:
-Chị đi nha bé cưng, nhất định chị sẽ trở lại đây thăm bé cưng mà, ngoan nha!
Rồi cô ôm chầm bé cáo tuyết lần nữa và rồi trao lại cho Triệu Phi mà dặn dò anh ấy:
-Anh nhớ chăm sóc tốt cho bé cáo tuyết đó nha, nếu em ấy mà bị gì là tôi sẽ "xử anh" đó!-Linh Linh đe dọa
-Được rồi, tôi hứa với cô là sẽ chăm sóc tốt cho bé cáo tuyết, được chưa?-Anh từ tốn trả lời mà thầm nghĩ không biết anh hay cô mới là chủ nhân thật sự của bé cáo con này nữa, haizz!
-Anh hứa đó!-Linh Linh vẫn còn lo lắng cho bé cáo
-Tôi hứa!-Anh gật đầu khẳng định
-Vậy thì được, thôi tôi đi đây!-Cô đã an tâm hơn cho bé cáo trước hành động chắc nịch của anh
Rồi mọi người tạm biệt hai người nọ, ai cũng thầm nghĩ trong đầu đến bao giờ mới được gặp lại họ đây, chắc cũng sẽ sớm gặp lại mà thôi!

Sau hôm chia tay hai anh em Linh Linh, cuộc sống hằng ngày của những người còn lại vẫn diễn ra một cách bình thường không có gì phải lo lắng nhưng không lại có một biến cố mới xảy ra...
Đó là vào một buổi sáng, khi đang quét dọn đền thờ, cậu bỗng nghe tiếng kêu của một người đàn ông lạ mặt, cậu liền chạy ra hỏi người đàn ông lạ mặt muốn tìm ai. Lúc này cậu mới nhìn rõ người đàn ông lạ mặt đó, anh ta cỡ 30 tuổi, mặc một đồ vest màu đen trông rất lịch sự, khuôn mặt rất chững chạc với mái tóc đen lãng tử. Anh ta nói:
-Em có biết Mộc Triệu Thanh không, em ấy có ở nhà không vậy?
Cậu nghe ông ta hỏi về anh và còn nói anh ấy là học trò mình nên đoán người này chắc là thầy giáo của Mộc Triệu Thanh đây mà. Cậu liền lễ phép trả lời:
-Vâng, em biết anh ấy nhưng anh ấy không có ở nhà đâu thưa thầy!
-Vậy à, vậy em có thể dẫn thầy đến phòng khách để chờ em ấy về không?-Anh thầy nhẹ nhàng hỏi cậu
Cậu thấy anh ấy cũng khá lịch sự nên đã dẫn anh ấy đến phòng khách của khu nhà phía sau đền thờ để anh ấy chờ học trò mình về. Cậu mở cửa cho anh ta bước vào, vừa đi vào cậu không để ý anh ta đang cười một cách đáng sợ ở đằng sau lưng cậu. Bỗng nhiên cậu xoay lưng lại và bị anh ta ôm chầm lấy còn bịt miệng cậu nữa! Cậu hoảng hốt:
-Anh muốn làm gì hả, mau buông tôi ra đi!-Cậu nói với hắn ta
Hắn ta vừa nhìn vào khuôn mặt cậu vừa sờ vào làn da trắng nõn của cậu mà nhe răng cười một cách bệnh hoạn:
-Ha ha, cưng lọt bẫy của anh rồi, ngoan ngoãn nằm im để anh hưởng thụ chút nào!
-Mau buông tôi ra, có ai không cứu tôi với!-Cậu gào lên kêu cứu mọi người xung quanh
Vừa lúc đó Triệu Thanh vừa đi đốn củi xong về, anh đang vác củi trên lưng, bỗng nhiên nghe thấy tiếng la hét của cậu từ phía phòng khách mà anh liền để bó củi xuống đất để chạy tới cứu cậu. Bước vào phòng khách, anh thấy cậu đang bị một tên đàn ông lạ mặt bịt miệng và ôm eo cậu, anh nhìn thấy thế mà rất tức giận rít lên:
-Ai cho mày đụng chạm đến em ấy hả!
Anh chạy tới dịnh đánh tên đó một trận để cứu cậu và không để ý rằng hắn đã rút con dao găm từ xa và đâm vào bụng anh. Do không tránh kịp nên anh đã bị tên đó đâm trúng và ngã xuống.
-Không, Triệu Thanh!-Cậu hét lên
Hết chap 8!

Thông tin nhân vật:
Hải Luân
-Cao 1m70 và nặng 50kg
-Màu yêu thích: màu hồng và màu vàng
-Món ăn ưa thích: phô mai và mật ong
-Phép thuật: không có năng lực phép thuật
-Gia đình: Anh là bạn thân từ thuở nhỏ của Triệu Thanh, hiện nay ba mẹ anh đã đi sang nước ngoài sống rồi nên anh quyết định mở một tiệm bánh bao để kiếm thêm tiền phục vụ cho việc cưới vợ sau này, tiệm bánh bao của anh có tên là Mèo Ú.

Giới thiệu chap sau:
Mọi người vội đưa Triệu Thanh đến bệnh viện trên thành phố để cấp cứu, ai ấy đều rất lo lắng rằng không biết có cứu được anh không... Một hồi sau, bác sĩ phẫu thuật cho anh bước ra và nói:
-Xin lỗi mọi người, chúng tôi đã cố gắng hết sức!
-Sao cơ!-Mọi người hét lên
Đón xem chap 9- Em trai của Trịnh Hạo!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net