Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chạy được xa xa ,  tôi ra hiệu nó thả tôi xuống ,  sau đó cả hai cùng đi bộ về. Bầu không khí dần mất tự nhiên khi tôi và nó không nói với nhau lời nào ,  bỗng nó quay sang

-"Thích ai đó , là như thế nào vậy? "

-"Thật ra tao cũng không biết ,  chắc là khi cảm thấy ai đó là người quan trọng nhất đối với mình ,  là nguồn sống ,  lẽ sống của bản thân chăng? "

-"Vậy có lẽ,  tôi cũng thích Ngọc ,  tôi sống chỉ vì Ngọc , chủ nhân là quan trọng nhất "

-"Đó chưa hẳn là thích ,  đôi khi là quan hệ bạn bè ,  hay có thể chỉ vì tao là chủ nhân ,  thích ai đó ,  trái tim phải rung động "

Nói vừa dứt thì cũng về đến nhà , chúng tôi bắt đầu sinh hoạt như thường lệ ,  câu chuyện được gác sang hẳn.

______1 năm sau_____

Thằng Minh đang làm thư kí đặc biệt 520 của thằng Tinh ,  mỗi ngày có nhiệm vụ phải cùng chủ tịch show ân ái cho nhân viên công ti .

Trách ai được ,  người nhà cả hai bọn nó ủng hộ kịch liệt thiếu điều cho cưới ngay không ngần ngại nên bọn nó chả việc gì phải che giấu ai ,  chỉ rõ khổ bọn nhân viên đã làm trong tập đoàn lớn bận rộn dẫn đến Fa lại bị show ân ái trong chính nơi làm việc .

Hiện tại ,  tôi đang là một nhà báo về mảng hiện thực ,  chuyên vạch trần những tổ chức tội phạm khét tiếng ,  tuy nguy hiểm thế nhưng tôi luôn rất vui vẻ ,  mỗi ngày đều luôn mong chờ những bài báo của mình có thể vạch trần tội ác của bọn xấu ,  như các siêu anh hùng của vũ trụ Marvel vậy ,  hahahahahaha.

Nhờ sự trợ giúp của Kiên mà tôi nhiều lần thoát chết khi lấy tin ,  hôm nay lại là một ca khó nhằn đây ,  tôi phải lấy tin ở một tổ chức lạm dụng sức lao động của trẻ em .

Như kế hoạch ,  tôi sẽ giả giúp đỡ đối tượng , theo sát và tóm gọn bọn chúng ,  cứ ngỡ đến đây sẽ thành công. Nhưng tôi đã tính sai ,  lúc bám đuôi bọn chúng đã phát hiện ra từ lâu , thuận thế mà dụ tôi vào hang ổ mà tôi không hề hay biết .

Ngay lúc chụp ảnh làm bằng chứng rồi tẩu thoát , bọn chúng đã bao vây hết tất cả lối ra , dễ dàng chế ngự tôi ,    dùng khăn tẩm thuốc nhằm làm tôi bất tỉnh. Trước đó ,  tôi đã ấn ngay nút trên đồng hồ .

Đây là đồng hồ do Kiên chế tạo ,  khi nguy cấp thì ấn nút ,  nó sẽ tự báo về cho máy chủ của Kiên ,  đồng thời định vị nơi phòng trường hợp như hôm nay.

Dù cố nín nhịn song phần nào thuốc cũng đã phát huy tác dụng ,  tôi chìm vào hôn mê.

Trong cơn mê tôi nghe lờ mờ tiếng ẩu đả,  cuối cùng nó cũng đến ,  may quá ,  tôi cố gượng dậy ,  nhéo bản thân để tìm chút tỉnh táo ,  tôi thấy Kiên.

Thật lạ , bộ dạng đó trước đây tôi chưa bao giờ thấy ,  sự giận dữ in sâu trên khuôn mặt đó ,  từng cú đánh ,  cú đá như thác trút hết vào tên trùm. Không được ,  cứ đánh nữa sẽ chết người mất .

-"Kiên ,  dừng lại"

Mặc mệnh lệnh của tôi ,  những cú đánh chưa hề giảm đi. Dựa vào chút sức lực cuối cùng ,  tôi chạy lại ôm Kiên,  nhẹ giọng nỉ non

-"Đủ rồi ,  dừng lại đi ,  mình về nhà ,  nhé! "

Kiên nhẹ lại ,  dừng hẳn tay ,  cậu ấy quay sang ôm tôi ,  cứ ôm như vậy. Tôi cảm nhận rõ rệt ,  cậu ấy đang run rẩy ,  hai tay cậu lạnh ngắt ,  đôi mắt vô hồn ,  hầu như hiện tại chỉ biết ôm tôi. Nơi đâu đó trong trái tim của tôi ,  rung động .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngontinh