Oni-chan hay rình mò

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lucy: Oni-chan dạo này hay cư xử lạ quá?
Lucy đi qua phòng của anh Lucy.
Lucy: anh ơi, dạo này anh có sao ko? sao anh ít nói và hay nhìn em vậy?
Koza: anh bận nên ít nói, anh nhìn em bởi vì em dễ thương.
Lucy: mà anh vừa đọc sách vừa nhìn em,  như vậy là bận hả? *nhìn chằm chằm*
Koza: cái đó cũng là bận đọc sách thôi, im đi và về phòng của em ngay!
Lucy: vậy thì em mặc kệ anh, chúc anh ngủ ngon.
Lucy về phòng và đóng cửa phòng. Lúc sau nghe có tiếng lạ ngoài cửa phòng, Lucy nghĩ không biết là ai nên đi khẽ tới cửa. Sau đó mở cửa, thấy Koza ngã phía sau.
Lucy: ANH LÀM GÌ ĐÓ? RÌNH MÒ EM HẢ? BIẾN THÁI!
Koza: đâu có, anh thấy nhện trên cửa dễ thương nên anh định bắt nó.

Lucy: anh nói xạo.
Lucy vào phòng dọn đồ.
Koza: em làm gì đó?
Lucy: em chuyển ra sống riêng!
Koza: *quỳ* anh xin lỗi, đừng đi mà. Anh có rình mò em.
Lucy: Và tại sao?
Koza: nghe em thấy nói chuyện với ai đó nên anh nghe lén.
Lucy: có vậy thôi mà có cần thiết làm vậy ko? em nói chuyện với bạn trong lớp, con trai!
Koza liền giật và nắm áo Lucy lắc tới lắc lui.
Koza: em có bạn trai hả? em hẹn hò hồi nào? nói cho anh nghe!
Lucy *chóng mặt*: dừng lắc em được không?
Koza dừng và buông ra.
Lucy: cảm ơn, oni-chan! *dọn đồ tiếp*
Koza: ha, *quỳ xuống tiếp* Anh xin lỗi, anh xin lỗi mà.
Lucy: *thở dài* chỉ là bạn học chung.
Koza: haha, bạn thì được chứ có bạn trai là không nên, em còn nhỏ, haha.
Lucy: *đá Koza ra khỏi phòng* nói chuyện đủ rồi, chúc ngủ ngon, bye! *đóng cửa*
Koza: hôn cái được không?
Lucy: *mở cửa và quăng con gấu ra* hôn nó thoải mái đi, mai trả em!
Koza *vừa giả bộ khóc vừa đi về phòng*.
Lucy: em biết anh giả bộ, em không dễ bị lừa đâu.
Koza: em ác quá, anh chỉ muốn chút tình yêu thôi mà.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net