ANH TRONG MẮT TÔI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh trong mắt người đời ... Là ai ?

Tất nhiên là một chàng trai hoàn hảo , đẹp người đẹp nết lại có học vấn . 

Có rất nhiều người theo đuổi anh , bày tỏ tình cảm với anh ... Nhưng anh đều từ chối ...

Anh chỉ suốt ngày quanh quẩn bên nữ hoàng là mẹ , công chúa là tôi ...

Phải , trong mắt tôi ... tôi không ví anh như một bạch mã hoàng tử , mặc bộ texudo sang trọng và cưỡi một con ngựa trắng đến đón công chúa đi ... Tôi chỉ ví anh như một người hầu cận thân thiết của nữ hoàng và công chúa ... Được chứ ? ...

Vì nếu anh là hoàng tử ... Không biết đâu , ngoài kia sẽ có nhiều người khao khát anh lắm ... Và nhỡ đâu sẽ có một nàng công chúa khác không phải tôi chinh phục được trái tim ngọc ngà của anh thì sao ?

Mà nếu nói anh như một người bảo mẫu của tôi cũng không tồi . Một ngày ba bữa đều được anh chuẩn bị , sáng ra thì anh đưa tới trường , anh dạy học ; chiều về anh cũng đưa đón ; đi chơi về muộn vẫn có anh chờ cơm ... Hạnh phúc ghê lắm ...

___

Anh hai , cho em xin lỗi vì những lần làm anh khóc , làm anh Naruto phải dỗ dành anh nhé ! Cho em xin luôn cả những lần làm anh ngủ gục bên bàn ăn vì chờ em về ! Rồi cả những lần mặc những bộ đồ " táo bạo " để đi chơi nữa nhé ! Em xin lỗi !

Dù nghĩ như vậy nhưng tôi lại chưa lần nào mở miệng nói câu " Xin lỗi " một lần . Phải chăng tôi đã quá vô tâm , cứ cho rằng anh ấy sẽ ổn ?

___

Có thể nay hoặc mai anh sẽ ra đi ... Bất cứ lúc nào ... Anh mong manh như bong bóng xà phòng , tưởng chừng như chạm vào thôi cũng làm anh nổ tung rồi biến mất ... Ấy vậy mà anh vẫn nguyện cả đời này bảo vệ tôi ... Bằng cách nào chứ ? 

Bằng tất cả tình thương ... Chắc chắn rồi ... Như một người mẹ ...

___

Tôi đã làm anh tổn thương rất nhiều đấy . Anh có giận tôi không ? Ghét tôi không ? Hận tôi không?

Mỗi lần như thế , anh chỉ nở một nụ cười đẹp đến bi thảm rồi nói vài câu như " Tùy em thôi " để đặt dấu chấm cho cuộc cãi vã giữa hai chúng tôi . Trong một lần tương tự , sau khi xong xuôi , tôi thấy anh im lặng khóc nhưng miệng vẫn cười ...

Tại sao ...

Ngược lại với yêu không phải là ghét .

Ngược lại với yêu là sự vô cảm .

Vì trong " ghét " vẫn còn cảm xúc của " yêu " .

Anh đã " yêu " tôi để rồi nhận lại là " sự vô cảm " từ tôi .

____

Chap sau tiếp tục thế này chứ ??? :v



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net