chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bệnh viện

" ông chủ , phu nhân " Bs

" được rồi nói tình trạng con trai tôi đi " bama khải

" cậu ấy bị tai nạn chấn thương về não có thể có 1 số sự việc cậu ấy không thể nhớ lại được " Bs

" vậy khi nào thì con tôi nhớ lại được " bama khải

" vẫn còn tùy thuộc , có thể 1 tháng 2tháng hoặc 1 năm 2 năm cũng có khi cả đời ạ " bs

" cả đời sao " bama khải

" đúng vậy nhưng nếu khơi gợi được kí ức xưa thì sẽ giúp cậu ấy nhớ lại " bs

" vậy được rồi , ông lui đi " bama

" vậy tôi đi trước thưa ngài " bs

" à khi nào tôi có thể thăm nó " bama

" ngàu mai hai người có thể gặp được " bs

" được rồi , cảm ơn " bama khải

Thật ra ông bà cũng không muốn nó nhớ lại những kí ức buồn trước đây . Nhưng từ khi có cậu Roy thì con ông nả lại cười trở lại không đáng sợ như trước nữa nên nếu ông bà không giúp anh nhớ lại đến lúc anh nhớ lại , lại trách ông bà thì khổ . Mà cậu Roy kia cũng hay gọi thì không được , hay là đến lúc con bà tai nạn không muốn chăm sóc . Uổng công nghĩ cậu là người tốt ( au : bà là người xấu "
😠😠😠😠😠 )

Còn cậu sau khi được đưa vào bệnh viện người ta đã liên lạc với erric vì trong danh bạ điện thoại của cậu ta có vài số mà gọi đều không nghe máy được . Nhìn cậu trong phòng phỗ thuật mà mãi không ra lònh nó lo lắng vô cùng

3 tiếng sau thì đèn của phòng phỗ thuật tắt . Bác sĩ bảo " hiện giờ tình trạng cậu ấy không được tốt lắm . Tôi sẽ chuyển cậu ấy nên phòng hồi sức tiếp túc theo dõi "

" vâng được ạ " erric

Sau khi làm thủ tục xong cậu về nhà lấy quần aó cho Roy à không là vương nguyên mới đúng . Về vấn đề này có trách thì trách thật trách tại sao cậu ấy không nói với minh nhưng nghĩ lại kĩ thì cậu ấy không nói chắc cũng có lỗi khổ riêng không thể trách cậu ấy được mai sau cậu ấy tỉnh tính sổ sau . Lúc đi qua phòng thiên tỉ thì cậu nghe thấy

" Hmm... em sắp không chịu được rồi " bnk

" thoải mái không " thiên tỉ

" ưmmm... thoải mái " bnk

Bịt chặt lỗ tai mình lại cậu nghe lầm đúng không , không phải đâu hăn với cô ta đã chia tay rồi cơ mà nhưng như thế này là sao . Vẫn còn đang ngỡ ngàng thì giọng nữ bất chợt vang nên

" anh à bao giờ em mới được quay lai đây " là cô ta anh lừa cậu sao

" không lâu nữa đâu em yêu đợi anh dùa giỡn cậu ta chán thì thôi . Em không cần quan tâm đến đâu . Nào chúng ta lại tiếp túc " thật ra hắn không biết lí do gì mà mình vẫn luôn giữ nó cả hắn luôn nghĩ rằng chưa chán thì để lại thôi lúc nào vứt thì vứt

" anh à em ghen đó " bnk

" vậy hả để anh thưởng cho em nào " thiên tỉ

Đang định làm tiếp thì cánh cửa bật mở không để ý đến hai con người trần truồng trên giường nó bước vào nói vời hắn

" như này là như nào " erric

" biết rồi à , nhìn mà không biết " hắn nói vớ bộ dạng dửng dưng

" thì ra bấy lâu nay anh chỉ coi tôi là trò đùa sao " erric

" đúng rồi sao " thiên tỉ

" TẠI SAO ANH LẠI CHÀ ĐẠO NÊN TÌNH CẢM CỦA TÔI VẬY . TÔI ĐÃ LÀM GÌ SAI HẢ " nói đến đây hai hàng nước mắt nó không tự chủ mà rơi xuống

Hắn ngỡ ngàng nó đang hét lại hắn sao . Hắn cũng nói

" tôi thích được chưa có vẻ cậu lằng nhằng bơn tôi nghĩ đấy " thiên tỉ

" Câu nên chả tự do cho tôi đi " thiên tỉ

" tự do ha ha ha ha ha ha ha ha ha vậy anh có thể trả lại trái tim cho tôi không trái tim đã bị anh làm mất rồi " erric

" thứ như cậu không có cũng chẳng sao " thiên tỉ

" DỊCH DƯƠNG THIÊN TỈ TÔI NÓI CHO ANH BIẾT ANH LÀ ĐỒ TỒI HẤY TÔI TỪNG BIẾT . ĐẾN CHẾT TÔI VẪN HẬN ANH " erric

NÓI song cậu xoay người bỏ chạy . Nó đã yêu hắn 1 cách chân thành còn hắn thì sao cơ chứ , ngồi thụp xuống lề đường tiếp tục khóc cậu phải làm gì đây cậu đau khổ quá . Cậu cứ vừa đi vừa khóc cho đến lúc có 1 ánh đèn chiếu vào cậu và " Rầm " . Tiếp đó là tiếng " pí po pí po pí po "

" bác sĩ benh nhân này bị tai nạn giao thông " y tá

" được rồi cậu liên lạc bới người nhà bện nhân đi " bs

" vâng ạ " y tá







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net