Chương 39. Gặp lại...!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều hôm sau,

Hắn đợi nó dưới nhà, hôm nay trông hắn vô cùng bảnh bao trong bộ âu phục đơn giản không kèm khoác ngoài, chỉ áo sơ mi trắng phối với chiếc quần âu vừa vặn, không kèm thắt lưng, chân đi giày da, tổng thể nhìn thôi đã biết hắn là người của giới thượng lưu.

Đứng dựa người vào thành xe, tay đan trước ngực hắn ngước nhìn khung cửa sổ tầng hai ngay phòng nó. Nó trong phòng đã chuẩn bị xong, nhìn mình trong gương 1 lần nữa rồi bước đến cửa sổ nhìn xuống thấy hắn bên dưới vẫy tay tươi cười, nó cũng mỉm cười trong lòng cũng không khỏi hoa si (háo sắc) trước vẻ điển trai của hắn. Nhanh chóng xuống nhà, nói với ba mẹ 1 tiếng xong, nó mở cửa đi ra chỗ hắn.

Từ cửa bước ra, nó làm hắn thẫn thờ bởi vẻ đẹp tinh khôi của nó với lớp trang điểm nhẹ, gương mặt bầu bĩnh trông càng cuốn hút, khiến cho hắn thật chỉ muốn đem nó giấu đi.

Nó chọn cho mình bộ váy xòe bằng ren màu tím đậm, ngắn trên đầu gối, phần trên cúp ngực cộng với mái tóc xoăn gợn sóng xõa tự do vô cùng quyến rũ. Làn da trắng mịn màng càng làm nó nổi bật hơn, nhìn xuống chân là đôi hài cao gót hắn tặng dạo trước, thấy nó mang vừa chân và đẹp như vậy, hắn mỉm cười hài lòng.

Thấy hắn đứng ngẩn người nhìn mình chằm chằm, nó chút ngại ngùng nhìn hắn nói khẽ

- Gia Úy!...nhìn em...có gì đó không ổn đúng không?

Vì say mê ngắm nhìn nên khi nó hỏi làm hắn sựt tỉnh, có chút lúng túng:

- Hả!...ơ..à không! Nhìn em rất ổn, mình đi thôi.

Nói xong, hắn quay sang mở cửa xe cho nó lên, sau đó cẩn thận đóng lại rồi hắn đi vòng qua ghế lái. Ngồi vào xe, hắn trao nó cái nhìn âu yếm

- Hôm nay em đẹp lắm! - hắn nói ddoofnv thời bẹo nhẹ bên má nó

- ......... - nó cười e thẹn không đáp lại mà cúi mặt che đi gương mặt ửng đỏ của mình.

Hắn nhìn dáng vẻ thẹn thùng của nó vô cùng đáng yêu, cong môi khẽ cười hắn xoa đầu nó rồi quay lại nhấn ga lao vút đi.

Tại tiệc cưới,

Nó ôm lấy khuỷu tay hắn, cả 2 đi vào bữa tiệc được tổ chức tại 1 nhà hàng sang trọng, trước sảnh ra vào cô dâu chú rể nghênh đoán khách tham dự, hắn dẫn theo nó đi đến chỗ họ.

- Chúc mừng 2 người - hắn tươi cười chúc phúc, quay sang chú rể hắn vỗ vai - Khang Huy! Giờ cậu thì quang minh chính đại rước cô ấy về rồi nhé!

- Cảm ơn cậu đã đến! À mà đây là.... - Khang Huy nhìn sang nó rồi nhìn hắn hoài nghi

- Cô ấy là người tôi yêu! Quan Hiểu Đồng - ánh mắt hắn nhìn nó trìu mến làm nó có chút e thẹn nhưng trong lòng rất hạnh phúc.

Khang Huy nhìn thấy vẻ yêu chiều của hắn dành cho nó thì vô cùng sửng sốt, trong lòng tự hỏi "chẳng lẽ hắn đã quên Nhã Yến?", từ trước trong mắt mọi người đã luôn xem hắn và Nhã Yên là 1 đôi sinh ra là để dành cho nhau. Vì vậy, Khang Huy không mấy thiện cảm vs nó, không quen mắt khi nhìn hắn vs cô gái khác nhưng vẫn vui vẻ chào hỏi

- Xin chào, tôi là Ngô Khang Huy, bạn của Gia Úy. Cô dâu của tôi là Diệp Vân, cảm ơn em đã đến dự tiệc cưới của chúng tôi - Khang Huy chào hỏi rồi giới thiệu

- Chào! Tôi là Diệp Vân - vợ Khang Hy

- Vâng! Em là Hiểu Đồng, rất vui được gặp, chúc anh chị hạnh phúc bên nhau trọn đời. - nó cũng tươi cười chào hỏi

Từ ngoài Đình Hy vs Triệu Vỹ cùng 2 người nữa là vợ Đình Hy và Ánh Linh tay trong tay vs Triệu Vỹ, đi vào

- Hey! Chúng tôi tới rồi đây - Đình Hy nói to

Nó vs hắn nhìn Ánh Linh vs Triệu Vỹ đang tay trong tay thì không khỏi sửng sốt

- Hai....hai người.... - nó lắp bắp

- 2 người được lắm! Để xem sau khi tan tiệc, bọn tôi xử 2 người thế nào - hắn nửa thật nửa đùa

- Chuyện này, tớ nói vs cậu sau nhé Hiểu Đồng, nha nha! - Ánh Linh cười giảng hòa

- Ừm! Để chúng tôi nói sau, giờ thì chung vui vs Khang Huy nào - Triệu Vỹ tiếp lời.

Thấy Khang Huy không hiểu mô tê gì Đình Hy vội xen vào chuyển chủ đề

- Khang Huy! Chúc mừng cậu với cô ấy chính thức trở thành vợ chồng. 2 người nhất định là cặp vợ chồng đẹp nhất thế giới luôn đấy - Đình Hy buông lời khen ngợi

- Cảm ơn cậu quá khen! Chúng tôi biết nhan sắc và tài năng của mình mà! - Khang Huy ôm vợ mình vào lòng hất mặt nói vs bọn họ

- Òe....!

*Ha..ha...ha*
Cả đám lè lưỡi trước độ tự sướng bá đạo của chú rể rồi cả bật cười rôm rả, 1 lúc sau thì tất cả di chuyển vào phía bên trong để chuẩn bị chào đón cô dâu chú rể.

Kết thúc phần làm lễ và trao nhẫn của cô dâu - chú rể, tiếp đến là các quan khách nhập tiệc puper ngoài trời tại khuôn viên được bày trí lộng lẫy của nhà hàng.

6 người bọn họ đứng chung 1 bàn, tất nhiên là 1 màn tra tấn xảy ra với 2 kẻ tội đồ mông cổ "Triệu Vỹ - Ánh Linh". Sau 1 lúc tra khảo mới lòi mặt chuột nhà ta, 2 người đã hẹn hò được 1 tháng mà không ai hay biết gì!

Trong lúc vui chơi, Triệu Vỹ sơ ý làm đổ rượu lên áo mình nên vội đi vào vệ sinh. Xử lý xong vết rượu trên áo, Triệu Vỹ bước ra thì chợt sững người, nét mặt trở nên lạnh tanh, hàng lòng mày giật giật như không tin vào mắt mình khi nhìn thấy người con gái từ trong wc nữ bước ra chính là Nhã Yến.

Không thể nhìn lầm được, Triệu Vỹ thấy rất rõ gương mặt đó, cả dáng người không lầm vào đâu được. Có lẽ cô ta không thấy Triệu Vỹ, đứng đó hồi lâu Triệu Vỹ bừng tỉnh khỏi suy nghĩ, vội vã quay lại bàn tiệc.

Trở lại bàn, Triệu Vỹ khéo léo ám hiệu cho Đình Hy tìm cách để cả bọn ra về, Triệu Vỹ sợ hắn vs Nhã Yến chạm mặt nhau, hôm nay nó lại đi vs hắn, nếu chạm mặt e là hắn sẽ khó xử!

Dù không biết cụ thể lý do, nhưng Đình Hy vẫn hiểu ý và làm theo ý Triệu Vỹ trước đã vì cả 3 người họ trước giờ làm gì cũng đều có lý do chính đáng. Đảo mắt 1 lượt, trong đầu Đình Hy lóe lên 1 ý, ôm eo vợ mình ra ám hiệu cho cô hợp tác

- Giờ chúng ta cũng nên từ giã họ rồi về thôi, vợ tớ cũng mệt rồi với lại 2 cậu cũng không muốn bạn gái mình mệt đúng chứ! - Đình Hy tươi cười

- Chồng à! Anh lúc nào cũng hiểu ý em - vợ Đình Hy hiểu ý chồng mình nên không ngại phụ họa, tình tứ nói.

Nó vs Ánh Linh nhìn 2 người không khỏi ngưỡng mộ, Triệu Vỹ thì nén cười vì biết họ đang diễn nhưng vẫn thầm khâm phục độ hiểu nhau của bọn họ. Còn hắn chỉ nhàn nhạt không thể hiện ý gì, vì quá rõ cấp độ tình trường của Đình Hy.

- Đình Hy nói cũng phải! Vậy để tớ vs Ánh Linh thay mặt chào tạm biệt họ, các cậu ra xe về trước đi không cần đợi bọn tớ - Triệu Vỹ nói không đợi trả lời liền quay lưng cùng Ánh Linh rời đi

- Vậy chúng ta ra xe thôi! - hắn nói

- Ừm! - Đình Hy gật đầu rồi cũng rời bàn

Hắn cẩn thận dẫn nó ra ngoài vì buổi tiệc khá đông quan khách, ra đến bên ngoài sảnh lớn nhà hàng, trời đêm khá lạnh cộng thêm nó mặc đồ không ấm áp cho lắm nên vừa đến cửa hắn dừng lại nhìn nó căn dặn

- Em đứng đây đợi anh đi lấy xe, bên ngoài lạnh lắm em đừng ra!

- Không sao mà! Như vậy mắc công anh quay lại đây nữa, để em đi cùng anh luôn được mà - nó mỉm cười nhu tình

- Không được! Phải nghe lời anh ở đây đợi, không được bướng - hắn nghiêm giọng

- Em biết rồi! - nó xị mặt

- Ngoan! Anh sẽ quay lại nhanh thôi - hắn mỉm cười xoa đầu nó cưng chiều rồi bảo nhân viên phục vụ tìm chỗ cho nó ngồi xong hắn mới rời đi

Nó ngồi đó nhìn theo bóng lưng hắn chạy đi, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy vô cùng hạnh phúc, nếu không ở bên hắn thường xuyên, tiếp xúc vs hắn nhiều như thế này. Chắc hẳn, nó sẽ không bao giờ biết hắn thật ra là 1 người có trái tim vô cùng ấm áp và luôn âm thầm quan tâm, chăm sóc những người bên cạnh mình một cách chu đáo!

Hắn chạy nhanh đến bãi đỗ xe vì không muốn để nó đợi lâu, ngồi vào xe của mình, hắn định cho xe lui ra nhưng khoảng trống không đủ nên phải đợi xe phía trên ra trước.

Trong xe phía trên xe hắn, cô gái ngồi sau đang chỉnh lại lớp trang điểm, trông rất sang trọng và quyến rũ. Còn cô bé làm tài xế chật vật không thể cho xe lui ra, nếu là đỗ xe theo hàng ngang thì cô có thể lui dễ dàng nhưng vì xe đông, phải đỗ xe theo hàng dọc nối đuôi nhau, mà xe cô lại ở giữa hàng nên hơi khó khăn.

Hắn bên dưới này nhìn chiếc xe phía trên cứ nhích tới, nhích lui mà sốt ruột. Hắn xuống xe đi đến gõ vào kính xe phía trên, chỗ người ngồi lái

*Cốc...cốc...*

Đợi cô gái hạ kính xe xuống, hắn hơi khom người lạnh lùng nhưng vẫn lịch sự nói

- Xe tôi ở ngay phía sau và cần ra bây giờ, phiền cô nhanh 1 chút.

- À! Xin lỗi anh! Nhưng tôi có chút khó khăn, anh có thể giúp tôi lui xe không? Tôi không cho xe ra được - cô gái e ngại nói

- Ừm! Vậy cô xuống đi - hắn đồng ý

- Cảm ơn anh! Phiền anh rồi - cô gái mừng rỡ xuống xe

Hắn ngồi vào xe của họ, liếc sơ qua kính phản chiếu trong xe thấy người ngồi sau là nữ đang bận soi gương nên không thấy mặt, hắn cũng không quan tâm nhiều, tập trung vào điều khiển cho xe lùi ra.

Người con gái ngồi sau, sau khi xem xét lại lớp trang điểm xong, ngước nhìn vào kính phản chiếu, cô thấy người ngồi lái là hắn. Một thoáng trong cô là sự nghẹn ngào, hòa lẫn nỗi nhớ nhung kìm nén bấy lâu, nay bỗng chốc vỡ òa. Đã bao lâu rồi, cô không nhìn thấy gương mặt quen thuộc này? Dáng vẻ cuốn hút này?...cô đã nhớ hắn biết bao!

Lùi xe ra xong, hắn tắt máy định mở cửa xe bước ra, nhưng vừa chạm vào nắm cửa chưa kịp mở, giọng nói thân quen của ai đó làm hắn khựng lại, cả người không khỏi chấn động

- Gia Úy!...- giọng Nhã Yến run run gọi tên hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net