Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anos ? Cậu....cũng ở đây ?"

"Dịp này hiếm có mà, tớ cũng muốn tham gia cùng mọi người. cậu mới tham gia nhỉ ?"

"Chuyện này...."

Kanon đảo mắt về phía Anosh đang nhìn những tạo hình đang dần xuất hiện trên bệ đá từ ma lực của mọi người, cộng thêm trên miệng cậu nhóc còn có những dấu vết còn sót lại trên miệng, anh đoán ngay là cậu ấy đãi cho Anosh mấy món ngon rồi.

Bây giờ không phải là lúc đánh đập và dạy dỗ, anh phải chiều cậu như thể trứng mỏng trong tay.

"Cũng đã cất công tới đây rồi, tại sao cậu lại không thử sức một lần ?"

"Tớ còn không thể vận dụng được ma lực của mình, vả lại cũng không chuyên về nó lắm....."

"Vậy cứ đứng cạnh tớ đi, tớ sẽ chỉ cho cậu."

"Thế có....làm phiền cậu không ?"

Anos không trả lời câu hỏi này, thay vào đó lại ân cần xoa tóc cậu. Nó thật mềm mại, luôn làm anh cảm thấy bình yên như muốn nhào vào bảo vệ không màng tất cả.

"Không làm phiền, dẫu sao tớ cũng chán đi một mình."

"Vậy thì, tớ đành nhờ cậu."

Kanon khẽ khàng nắm lấy cổ áo anh, cậu cũng chậm rãi tựa vào tấm lưng vững chắc ấy, dần trút bỏ sự tự ti và tin tưởng vào anh.

Anosh hoàn toàn không để ý tới tình hình phía sau, nhanh chóng chạy lên tới chỗ bệ đá ngay khi người trước mặt làm xong tạo tác của mình.

Misha thấy cậu nhóc cũng rất vui, tiếp đón một cách tử tế.

"Anosh, em cũng muốn tham gia nhỉ ?"

"Tranh thủ ma lực của em chưa bị khoá lại, chứ không mấy dịp như vậy em không thể nổi..."

"Vậy thì em tới chỗ bệ đá đi, Sasha sẽ giám sát em đấy."

Anosh nhanh chân tới phía sau thực hiện tạo tác, Misha tiếp tục kiểm tra tạo tác của những người tham gia, Anos thấy cô làm việc rất cẩn thận và không lơ đãng cũng rất hài lòng.

Nhưng có điều, Sasha giám sát rất gay gắt nên Anosh hoàn toàn không thể tập trung nổi, bị gián đoạn liên tục trong việc tích tụ ma lực truyền vào ma trận, thành ra kiệt tác của nhóc trở thành những thứ vô cùng dễ thương, ai nấy chứng kiến cũng đều bật cười.

"Anosh Polticoal, mấy cái này đúng là hợp với em đấy...."

"Chị Sasha đừng nói vậy mà !"

Anosh vứt bỏ hình tượng mà bật khóc chạy ra ngoài, ai nấy cũng không nhịn được mà cười to, Kanon cũng chỉ là che miệng lại cười thủ thỉ.

"Dễ thương thật đấy chứ, tạo tác của em ấy."

"Tính nó ngược lại với tạo vật đấy, đừng nên đùa vào những lúc không hay."

Một lúc sau đó, tiếp theo là tới lượt Anos, Sasha  bỗng chốc cảm thấy rùng mình vì cô luôn dùng Ma Nhãn Huỷ Diệt để giám định triệt để.

Nhưng người ta có Ma Nhãn áp đảo hơn cả cô, cô sợ là bản thân chỉ có thể giám định theo cách bình thường thôi.

"Sasha, nếu không phiền thì lát nữa tớ làm xong nán lại đây chút được không ?"

"Chỉ cần không can thiệp vào quá trình tạo tác thì cũng được, cậu muốn làm gì ?"

"Có người không biết vận dụng được ma lực, nên tớ muốn chỉ dạy một lần."

"...... Ổn thôi, miễn là do chính người phát động ma lực làm ra đều hợp lệ cả."

Anos chỉ đứng trước bệ đá 10 giây, trí triển ma lực rất nhanh chóng và đúc kết nó lại thành một tạo vật lâu đài Delsgade, một kiệt tác đến nỗi Sasha không dám tin vào mắt mình.

"Cái này.....Đùa đấy hả, không cần đem cũng biết cậu giải nhất rồi."

"Cứ đem nó để mọi người bên đấy đánh giá, cứ gọi người tiếp theo vào đi."

Sasha nhẹ nhàng cầm nó ra bên ngoài, đem kiệt tác ấy cho 3 người tiến hành đánh giá và nhanh chóng gọi người tiếp theo vào bên trong.

Cuối cùng cũng tới lượt Kanon, cậu hít lấy một hơi sâu đi vào, thấy Anos vẫn còn đứng trước bệ đá liền cảm thấy nặng nề hơn.

"Sao vậy ?"

"Tớ hơi run....Không biết tớ làm được không....."

"Không gì không thể, thử làm đi, tớ ở đằng sau nhẹ giọng chỉ bảo cậu."

Anos đứng ra đằng sau cậu hỗ trợ việc kiểm soát ma lực vốn có bên trong đối phương, Kanon từ từ giải phóng ma lực ít ỏi của mình lên ma trận.

Tạo vật đang dần được thành hình, cậu vẫn giữ được sự bình tĩnh, những âm thanh trong đầu cậu đang vang lên nhẹ nhàng đang điều hoà cùng với tâm trạng của cậu

"Chậm rãi...."

"Tưởng tượng...."

"Điều chỉnh....."

Một phút sau, tạo vật của Kanon cuối cùng cũng hoàn thành, cậu chứng kiến thành phẩm của mình rất hài lòng với nó.

Nhưng Anos lại nhìn tạo vật ấy, nỗi đau chưa thể lãng quên được lại dấy lên rất mãnh liệt, cũng xác định được rằng người này thật sự là Jerga Kanon.

Bị một người đồng đội, một người cùng chủng tộc của mình giết hại trong lúc mất cảnh giác, lại được tái hiện dưới hình dạng vị anh hùng đã ngồi quỳ bất động với một thanh kiếm đâm vào tim cậu.

Dưới bầu trời đầy tuyết kia....

"Nó như vậy được không, Anos ?"

"......."

"Anos ? Cậu sao vậy ?"

"Không, không có gì. Nó thực sự rất đẹp, nhưng thế này...."

Kanon cũng thật sự không hiểu nổi, bản thân cũng đâu muốn làm ra tạo tác này, nhưng nguyên do làm ra nó lại chính là giấc mơ cậu luôn nằm mơ thấy bấy lâu nay.

Anos cố gắng kìm nén lại cảm xúc trong lòng, không để nó trực trào ra như dòng suối, nhẹ bẫng thốt lên một câu.

"Không, nó làm tớ liên tưởng tới một người, và người đó......"

"Chính là cậu đấy."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net