Chap 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Thế, ngày hôm nay của cậu như thế nào? Trông có vẻ khá vui vẻ nhỉ?

Itona nghe có người nói chuyện với mình, cậu nhận ra giọng nói này.

- Mọi chuyện khá ổn… Ổn hơn trước đây rất nhiều._ Itona trả lời nữ sinh tóc bạch kim đang ngồi trên cảnh cây trước phía trên cậu._ Này, Kurasaki.

Iai nhướn mày nhìn cậu ta, nhưng thật ra… cô đã biết trước điều mà Itona muốn hỏi.

- Có phải cậu đã biết trước là tôi đã quá vội vàng không?

Bởi vì thế nên cậu mới nói câu nói đó.

- Ừ._ Iai thẳng thắn thừa nhận._ Nhưng lúc đó tôi cảm thấy, phải để cậu nếm được mùi thất bại thì cậu mới có thể “thức tỉnh” dễ dàng hơn.

‘Không phải là tôi luôn bại dưới tay cậu sao…’

- Và…_ Iai nhìn thẳng vào mắt Itona._ Cậu không thấy rằng… trải qua những chuyện như thế, rất có ý nghĩa sao?
Itona như hiểu ra, mở to mắt. Sau đó cậu ta phì cười.

- Ha, có vẻ như, mọi thứ đều nằm trong kế hoạch của cậu nhỉ._ Nhưng rồi Itona đột nhiên nghiêm túc hẳn lên._ Kurasaki, cậu vẫn sẽ… làm việc cùng với tên Shiro đó sao?

- Tất nhiên là sẽ tiếp tục rồi.

Itona trầm mặc, cậu đã đoán đúng rồi.

- Tôi còn có mục tiêu của mình._ Iai liếc nhìn người thầy giáo bạch tuộc của lớp E đang cặm cụi ăn hộp cơm của mình._ Và tôi sẽ không từ bỏ nó, con đường mà tôi đã chọn, tôi sẽ đi đến cùng.

- Nhưng cậu sẽ thế nào nếu hắn tiếp tục có những kế hoạch làm hại đến lớp E sao?

- Về chuyện đó, chính phủ sẽ không để yên đâu.

- Nếu cậu đã như thế, thì có vẻ tôi sẽ giữ bí mật cho cậu vậy._ Itona thở dài._ Nhưng cậu cũng phải chú ý hắn ta, hắn ta sẽ không từ thủ đoạn để đạt được mục đích của hắn.

- Cảm ơn sự quan tâm của cậu. Nhân tiện thì, có vẻ cậu đã có một mối liên kết với mọi người trong lớp rồi đấy.

- Sao cơ? Thật à?

- Ừ. Dù cho mục đích ban đầu mà các cậu hướng đến rất biến thái.

- …_ Itona im lặng, nhưng sau đó, cậu ta hỏi._ Kurasaki này, mục tiêu của cậu khi hợp tác với tên Shiro đó là gì? Không phải là để giết Koro-sensei đúng không?
‘Bời vì nếu cậu thật sự muốn giết tên bạch tuộc đó thì hắn ta có thể sống đến tận lúc này sao?’

- Về chuyện đó, thì cậu đoán đúng rồi đấy. Nhưng mà mục tiêu thật sự của tôi…

‘Có lẽ ngoài tôi và anh ấy ra, không ai biết được cả.’

- Iai-chan~ Cậu đâu rồi~?

- Hửm? Có vẻ Okuda-san lại đi tìm tôi nữa rồi._ Iai nhảy xuống khỏi cành cây, đi đến vỗ vai cậu con trai tóc trắng._ Chúc cậu đạt được mục tiêu hiện tại của mình.
Rồi đi mất.

Itona nhìn nơi mà nữ sinh tóc bạch kim đó vừa vỗ mình, trầm mặc.

‘Trước đây, mục tiêu của tôi là có thể đạt được sức mạnh tuyệt đối nhưng… sau những chuyện mà tôi đã trải qua, tôi nhận ra rằng tôi đã quá vội vàng khi chỉ vừa đạt được một sức mạnh giả tạo. Tôi chẳng bằng Koro-sensei, cũng chẳng bằng cậu.'

‘Không như cậu, Kurasaki Iai.’

‘Trong mấy tháng vừa qua luyện tập cùng nhau, tôi đã biết, cậu là một người mạnh mẽ, thế nhưng cậu lại không bao giờ vội vàng, đều lên kế hoạch hoàn hảo cho mỗi bước đi của mình.’

‘Tôi không biết được mục tiêu của cậu là gì. Nhưng tôi đảm bảo rằng… cậu sẽ thực hiện được nó thôi.’

  'Dù sao thì... cậu chính là người đã đạt được sức mạnh mà không ai có thể đánh bại được.'

---

- Karasuma đang bất bình về chuyện này. Nếu những nỗ lực ám sát có dính líu đến học sinh… có thể tên bạch tuộc đó sẽ cảm thấy mình có trách nhiệm và rời bỏ lớp học kia. Cậu ta còn nói… nếu không có đủ tự tin để ám sát tên bạch tuộc kia thì ngươi nên cẩn thận đi.

- …_ Shiro im lặng nghe người đối diện nói hết rồi thu lại con chuột trên tay mình._ Ờ… chả sao đâu. Ta sẽ quan sát tình hình một thời gian đã. Ta cần xem lại kế hoạch của mình sau khi vứt tên Itona qua một bên… hơn nữa…

- Hơn nữa…?

- Ha ha ha. Có lẽ ông không biết, trong lớp học đó, có một đứa còn giống quái vật hơn cả Itona. Ta đã biết đứa này từ rất lâu rồi. Nhìn thì tưởng chừng là vô hại… nhưng ngay lúc này đây, nó cũng không biết là nó đang dẫn nhiễm thói tàn bạo và khát máu. Những thông tin mà ta nhận được này, hoàn toàn có thê tin tưởng.

‘Thông tin nhận được… từ ai?’ Tên đó định lên tiếng hỏi, nhưng Shiro lại tiếp tục nói.

- Tất nhiên, ta vẫn thích tự sắp đặt mọi thứ hơn. Nhưng mà chỉ cần hắn chết là đủ rồi, không quan trọng bằng cách nào. Một đứa học sinh bình thường vẫn chưa qua tay ta rèn giũa… thật là tiếc nếu hắn bị giết bởi một sát thủ như vậy._ Shiro nói bằng giọng tiếc nuối, nhưng sau đó lại tự hào nói._ Còn nếu vẫn không được. Ta sẽ chuẩn bị vũ khí hủy diệt cuối cùng. Để ta xem… tên đó có thể sống sót với số 13 không.

___

  Xin lỗi vì chap này khá ngắn nha huhu, do nay là ngày tui lên 18 nên phải đăng gì đó làm kỉ niệm :))))) máu lười nó ăn sâu quá nên bấm được nhiêu đây thôi :(
  Hứa những chap sau sẽ dài hơn một tý nè 🌚

  12/07/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net