6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Neteyam không ngốc đến mức không nhận ra tình ý của Ao'nung dành cho mình. Sự ôn nhu, ân cần trong từng lời nói và hành động của hắn rõ ràng đến nỗi ai trong tộc Metkayina cũng tự ngầm hiểu.

Thế nhưng đối với Neteyam, khoảnh khắc trái tim nhỏ bé quyết định mở cửa đón nhận tình cảm của đối phương lại chính là khi Ao'nung bị mẹ Neytiri mắng.

Chẳng qua là hôm ấy đoàn đi săn của bọn họ vô tình đụng độ một con Nalutsa đang kiếm mồi gần đó. Đương lúc vẫn còn hân hoan ngắm nhìn chiếc răng Nalutsa đầu tiên của mình thì không biết bằng cách nào, cha Jake và mẹ Neytiri lại biết chuyện. Neteyam vừa mới trở về từ cõi chết, nỗi sợ mất con càng trào dâng khiến mẹ Neytiri giận dữ lao về phía Ao'nung.

Dù đau lòng khi thấy mẹ hoảng loạn, Neteyam vội vàng tiến lên ngăn cản bà. Bởi đây không phải lỗi của Ao'nung. Nếu đã chấp nhận sống ở vùng biển thì rồi cũng có ngày Neteyam sẽ phải đối mặt với những con thủy quái ấy.

Tuy nhiên, trước con mắt ngạc nhiên của mọi người, vị Olo'eyktan tương lai bày ra tư thế xin lỗi hai vị phụ huynh trước mặt.

"Cháu xin lỗi vì đã khiến hai người lo lắng."

"Ao'nung! Cậu không có lỗi trong chuyện này."

Đáp lại ánh mắt đau lòng của Neteyam, Aonung chỉ đơn giản là mỉm cười trìu mến rồi dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy nắm tay của cậu.

"Là người dẫn dắt đoàn săn bắt hôm nay, việc để thành viên rơi vào nguy hiểm là lỗi của cháu. Cháu thành thật xin lỗi."

Thấy con được an toàn, Jake bước đến ôm vai an ủi vợ mình, rồi bảo hai đứa mau thu xếp nghỉ ngơi đi.

Nhưng thay vì làm theo lời của vị Toruk Makto, Ao'nung vẫn đứng nguyên tại chỗ, nghiêm túc trình bày suy nghĩ của mình.

"Cháu cũng sợ mất Neteyam như hai người."

Thịch

"Cháu cũng muốn bảo hộ cậu ấy trong vòng tay của mình nhưng cháu biết Neteyam không thích điều đó."

Thịch. Thịch

"Thay vì cố gắng giữ cậu ấy tránh xa khỏi nguy hiểm, cháu lại càng hy vọng Neteyam có thể đón đầu bất kỳ khó khăn thử thách trong tâm thế của một chiến binh."

Thịch. Thịch. Thịch

"Đừng nói là Nalutsa, ngay cả Akula, cháu hoàn toàn tin tưởng, một khi sẵn sàng, Neteyam sẽ giành được chiến thắng."

Thịch. Thịch. Thịch. Thịch

"Vậy nên cháu xin phép hai người hãy để cho Neteyam được huấn luyện và chiến đấu, được góp công xây dựng và bảo vệ bộ tộc như cậu ấy muốn. Cháu hứa sẽ đặt an toàn của Neteyam lên trên hết."

Thịch. Thịch. Thịch. Thịch. Thịch!!!!

Làm sao đây a? Trái tim của Neteyam sắp sửa nhảy khỏi lồng ngực rồi.

Khác với những lần ngượng ngùng vì bị Ao'nung trêu hay biết ơn mỗi khi người này ngồi bên cạnh lắng nghe tâm sự của cậu, lần này bạn nhỏ Neteyam biết hai chữ "rung động" được viết như thế nào rồi.

...
...

Bỗng dưng khi không lại mơ về chuyện cũ, khóe môi Neteyam cong lên nụ cười hạnh phúc.

"Nằm mơ thấy gì mà cười tươi vậy?" Ôm lấy Neteyam đang gối đầu lên tay mình, Ao'nung yêu chiều đặt nụ hôn lên đôi mắt hãy còn lim dim.

"Hì." Rúc mình vào trong lòng Ao'nung, Neteyam trả lời bằng giọng ngái ngủ. "Tớ mơ thấy lần cậu bị mẹ tớ mắng vì con Nalutsa đó."

Càng nhắc đến, Neteyam càng quắn quéo đến không nằm yên được. Cậu ngửa mặt lên, giữ lấy mặt Ao'nung, hôn tù tì mấy cái lên cằm của hắn.

"Tớ bị mắng, cậu vui đến vậy à?" Được người yêu chủ động hôn, Aonung không ngờ mới sáng ra mà đã có sẵn phúc lợi to đùng chào đón hắn.

"Đó là lần đầu tiên người ta bị rung động bởi cậu đó." Bật mí xong còn cười khúc khích nữa chứ.

Từng lời đường mật lọt vào tai Ao'nung. Chết tiệt. Phần thân dưới của hắn có xu hướng ngóc đầu dậy rồi.

"MaYam à MaYam" Xoay người đè Neteyam nằm ngửa dưới thân mình, Ao'nung dễ dàng túm gọn hai cổ tay cậu đặt ở trên đầu.

Mái tóc đen nhánh tung xoã kết hợp với những dấu hôn lờ mờ trải dài trên cổ càng thôi thúc bản tính trong hắn trỗi dậy. Nếu không phải chưa kết đôi, thì còn lâu Ao'nung mới buông tha cho Neteyam.

"Nói những lời ngọt ngào như vậy vào buổi sáng rất khiến tớ muốn ăn cậu ngay bây giờ." Nheo mắt nguy hiểm nhìn thân ảnh kiều mị bên dưới, Ao'nung còn cố ý cạ cạ ma sát hai cậu nhỏ bên dưới, để Neteyam cảm nhận trực tiếp nhiệt độ nóng rẫy cũng như ham muốn trần trụi của mình.

Ai mà dự đoán được Neteyam không những không sợ mà còn chủ động quắp hai chân mình lên hông của Ao'nung. Chiếc đuôi mảnh nhỏ của cậu quấn quanh eo của Ao'nung dùng hết sức kéo mạnh một phát về phía mình. Nhướng mày thách thức, Neteyam đáp lại.

"Đừng có nói suông như thế, tớ không sợ đâu."

"Đây là do cậu chuốc lấy nhé." Gầm gừ đe dọa, gân xanh nổi đầy trên trán Ao'nung. Cả thân hình vạm vỡ đổ ập xuống thân thể bên dưới.

Tóm lấy hai bắp đùi săn chắc kéo về phía hông mình, không chừa một khoảng hở, Ao'nung vùi đầu vào hõm vai tinh tế bắt đầu quá trình công thành của mình.

Hai bàn tay to lớn chu du, xoa nắn trên khắp cơ thể săn chắc, dẻo dai của Neteyam. Vết chai sần ở lòng bàn tay ma sát với lớp da mịn màng màng khiến cậu cảm thấy nhồn nhột, uốn éo người né tránh.

Hai phiến môi ra sức day mút làn da mỏng manh chỗ xương quai xanh rồi dần dần xuống tới hai điểm nổi trước ngực.

Cong người dâng lên thân thể mình cho đôi môi ấy, Neteyam không kiêng kị đang là ban ngày ban mặt, nhả từng tiếng rên rỉ dâm mị vào tai Ao'nung khiến hắn bị kích thích mà nút mạnh đầu ngực của Neteyam.

Trong khi cả hai đang chìm đắm trong cơ thể của nhau, tiếng gọi đột ngột từ bên ngoài vang lên cắt ngang giây phút ngọt ngào.

"Ao'nung! Em có ở trong đó không? Cha đang tìm em đó?"

Neteyam nhận ra giọng nói của Tsireya.

Nở nụ cười bất lực, Neteyam hôn cái chóc lên môi người sắp bùng nổ để dỗ dành hắn "Ngoan, ra gặp chị cậu đi."

Tự niệm trong đầu câu "Người đó là chị của mình", Ao'nung lấy từ trong chiếc rương đựng đồ của mình ra hai chiếc khố, một đưa cho Neteyam, một tự quấn cho mình.

Hôn lên má người yêu một cái, Ao'nung thì thầm "Đợi tớ một xíu" rồi nhanh chân bước ra ngoài kén.

"Cha tìm em có chuyện gì không chị?"

Nhìn vẻ mặt bực dọc vì bị phá ngang của Ao'nung, Tsireya răn đe "Đợi đến khi hai đứa kết đôi đàng hoàng thì muốn làm bao nhiêu chị mày cũng không cản."

"Em biết rồi."

Bỏ qua cái sự cộc lốc của thằng em, Tsireya đi vào chủ đề chính "Lúc nãy tộc Matahasi có đến bàn bạc công việc với cha, tộc trưởng bên ấy hỏi em và bạn đời đâu. Tuy cha biết chuyện tình cảm của hai đứa nhưng việc em không thèm nói với ông ấy một tiếng mà đã công bố lung tung..."

"Em không có nói chuyện tụi em với ai hết." Gân cổ lên cãi, dù cha có tức giận đến đâu, thì cũng sẽ không thể ngăn cản việc Neteyam trở thành bạn đời của hắn.

"Cái mỏ em không nói nhưng hành động của em nói, được chưa? Em đừng tưởng chị không biết mấy cái hành động đánh dấu chủ quyền trẻ con kia nhé. Bây giờ thì đi vô chăm sóc cho Neteyam rồi hai đứa qua thưa chuyện đàng hoàng với hai bên gia đình. Lẹ nha!"

"Dạ" Ao'nung hớn hở chạy ngược vào kén.

...

Ở bên này, trong lúc đợi Ao'nung bàn chuyện với Tsireya, Neteyam im lặng mân mê chiếc khố trong tay mình.

Mặc dù đây là chiếc khố đậm chất vùng biển, nhưng đâu đó những họa tiết trên nó lại mang chút hơi thở của núi rừng Hallelujah. Không biết Ao'nung tìm đâu ra cách thay đổi màu xanh của rong rêu thành màu đỏ giống như mảnh vải mà cậu đã sử dụng để làm lại chiếc khố khác lúc mới đặt chân đến đây.

Biết là người kia thương mình nhưng cậu không nghĩ hắn sẽ vì cậu mà hao tâm tổn sức như thế.

Aonung không chỉ giúp cậu thích nghi với cuộc sống ở nơi này, mà hắn còn từng bước dẫn dắt Neteyam trở thành một thành viên "chính thức" của tộc Metkayina.

Hắn đề nghị các tộc trưởng ở các bộ tộc khác cho phép cậu tham gia bàn luận chung với hắn.

Hắn tạo điều kiện để cậu thể hiện thực lực, mang về chiến công cho bộ tộc.

Hắn kể cho cậu nghe về những truyền thuyết xa xưa của người Metkayina. Nhiều đến mức lúc cậu kể lại cho tụi con nít trong tộc, đứa nào đứa nấy mắt tròn mắt dẹt khen sao anh biết nhiều vậy. Khỏi phải nói một Omaticaya là cậu đây đã sung sướng cỡ nào.

Ao'nung dạy cậu những làn điệu truyền thống của tộc mình, nhưng cũng chính hắn là người khuyến khích cậu và gia đình nhảy điệu múa của người Omaticaya trong lễ hội săn bắn.

"Nơi này đã giống chưa?" Lúc đang ngồi tựa vào nhau ngắm nhìn khung cảnh hát hò náo nhiệt, tên đô con đang làm chỗ dựa cho cậu đột ngột hỏi một câu không đầu không đuôi.

"Giống cái gì cơ?"

"Nơi này đã giống như nhà của cậu chưa?"

Dưới ánh lửa đỏ rực bập bùng, ánh mắt trìu mến của đối phương lần thứ hai khiến con tim Neteyam không nghe lời chủ nhân của nó.

Sẵn có men say trong người, nhân lúc không ai để ý, Neteyam nghiêng người ịn môi mình lên má Ao'nung.

"Không giống, bởi vì nó thật sự là nhà của tớ."

Nghe vậy, Ao'nung cười đến cong tít cả mắt lại.

Để thưởng cho đồ ngốc này, Neteyam lấy chiếc mặt nạ mà Ao'nung sử dụng lúc nhảy điệu múa truyền thống chắn đi ánh nhìn của người khác. Dưới ánh trăng tròn vành vạnh, đôi trẻ trao nhau cái hôn môi đầu tiên.

...

"Đang nghĩ gì vậy?" Cái thơm nhẹ trên má kéo Neteyam quay về thực tại.

"Nghĩ về lời cầu hôn của cậu."

"YAH! Cậu không có quyền hối hận đâu! Cậu đã đeo bộ trang sức tớ tặng rồi, ăn nằm với tớ rồi nên là không được chối bỏ trách nhiệm đâu đấy."

Nghĩ gì nói đó, Ao'nung xém nữa bị ăn nguyên cú đấm từ Neteyam vì dám xem cậu là gã đàn ông bạc bẽo.

Quỳ một chân trước mặt Neteyam, Aonung cầm lấy bàn tay nhỏ hơn mình đưa lên môi hôn. Đan xen các ngón tay của mình vào bốn ngón tay thon mảnh của Neteyam áp lên má, Ao'nung nhìn thẳng vào đôi mắt vàng nhạt của cậu, lặp lại lời ngỏ ý hôm trước.

"MaYam, đồng ý làm bạn đời của tớ nhé!"

Đón nhận thành ý của Ao'nung, Neteyam dịu dàng nhìn người mình yêu, rướn nhẹ người lên, áp môi mình lên môi đối phương.

Nụ hôn chỉ như lông vũ điểm nước rồi lại tách ra.

"Tớ đồng ý, MaNung."

Tới thời khắc này, Aonung không còn kiềm được xúc động nữa.

"MaYam, MaYam của tớ." Nỉ non gọi tên bạn đời, Aonung tựa trán mình vào trán Neteyam, nghẹn ngào thốt lên "I see you"

Hai tay ôm lấy má hắn, Neteyam cười khúc khích trước khi thỏ thẻ "I see you too".

[Hoàn]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net