Chương 5: Vụ Án Đầu Tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5 giờ chiều, 04/12/2020 - Phòng hội đồng

- Dove Garcia cần được lấy lại quyền công bằng của cô bé! - Erwin nghiêm túc đứng lên giữa toàn thể giáo viên giữa buổi họp và dõng dạc tuyên bố. Thầy tuy chỉ là một giáo viên dạy lịch sử nhưng rất coi trọng sự bình đẳng của học trò trong trường học. Với vụ của Dove lần này, thầy đã không thể ngồi yên mà nhìn những đứa trẻ bị ngược đãi, bị bắt nạt mà kẻ đầu xỏ vẫn ngồi khoanh tay, gác chân bình thản như vậy. Thầy đã kiến nghị rất nhiều lần nhưng đều không được chấp nhận mà còn nhận rất nhiều lời đe dọa sẽ cách chức từ hiệu trưởng Nile. Khi thầy phản ứng gay gắt như vậy, hiệu trưởng Nile lập tức đứng lên và lên tiếng dọa nạt:

- Thầy còn có những hành động như vậy, chúng tôi sẽ lập tức đuổi việc thầy!

- Việc của giáo viên không chỉ để truyền đạt kiến thức, kinh nghiệm mà còn chính là giữ công bằng trong xã hội thu nhỏ này. Tuy em Alex là con trai thầy nhưng hành động của Alex đã gây nguy hiểm đến thân thể và tinh thần của Dove. Và như bao học sinh khác, Alex cần phải chịu hình phạt thích đáng.

Không thể chịu nổi trước lời công kích của Erwin, Nile lập tức đuổi việc thầy ngay trước mặt toàn bộ giáo viên của nhà trường. Thật tiếc là ngày hôm ấy, Hanji đã đi công tác còn Levi thì không được tham gia buổi họp nên kết cục của thầy Erwin vẫn là bị đuổi việc. Thầy thu dọn đồ đạc ra khỏi phòng làm việc rồi sải bước trên hành lang. Những đứa trẻ từng là và đang là học trò của thầy cứ dõi theo bóng thầy với ánh mắt tiếc nuối. Có những đứa trẻ còn khóc lóc, chạy ra ôm tạm biệt thầy. Thầy cười nụ cười trìu mến rồi cứ thế bước đi. Dove chăm chú nhìn theo thầy mà trong lòng thầm cám ơn thầy không nguôi. Dù cho Dove chỉ biết thầy qua lời kể của Levi nhưng trong mắt cô, thầy Erwin chính là hiện thân của một người cha, người thầy nhiệt huyết, tốt bụng và hết mình vì học trò. Lần này thầy đi, đến Levi còn tỏ vẻ tiếc nuối. Anh chau mày dừng việc quét lá mà giúp Erwin bưng đồ ra xe. Trông Levi hơi thấp nhưng lại rất khỏe và nhanh. Chẳng mấy chốc, cả hai đã ra đến bãi đậu xe và cùng nhau nhìn về ngôi trường. Ai cũng nghĩ Erwin đang hối tiếc về những năm đồng hành cùng ngôi trường nhưng thầy chẳng hề thấy như vậy. Thầy tự hào vì cuối cùng, thầy vẫn chưa bao giờ ngừng đấu tranh vì sự công bằng của những đứa học trò nhỏ. Thầy chỉ mong Levi cùng Hanji sẽ thay thầy đòi lại công bằng cho Dove và tất cả những đứa trẻ bị bắt nạt để sau này, chúng sẽ có những tháng ngày thanh xuân trọn vẹn.

6 giờ sáng, 05/12/2020 - Tại phòng Nhạc

Sau khi Erwin đi, Zeke đã thay thầy phụ trách bộ môn Âm Nhạc của lớp Dove. Mới chỉ đặt chân ở ngưỡng cửa, vẻ đẹp chói lóa của anh đã làm đám nữ sinh choáng ngợp. Mái tóc và bộ râu mang màu vàng chói như phản chiếu ánh sáng từ ô cửa sổ cùng bộ âu phục màu kem phối thêm chiếc sơ mi trắng càng tôn lên vẻ đẹp nam tính của anh. Với ánh nhìn quyến rũ, anh đã cướp đi trái tim của hàng chục thiếu nữ đang ngồi bên dưới. Lớp trưởng Pieck và lớp phó Porco ngồi dưới thán phục không khỏi thốt lên:

- Ôi, thầy Zeke thật là đẹp trai quá đi!

Anh cứ thế bước vào, chào hỏi lớp đủ các thứ nhưng chẳng ai để ý đến lời chào ấy vì nụ cười kia đã chiếm hết ánh đèn sân khấu rồi. Thấy lớp không được tập trung, anh mới dõng dạc bảo:

- Thôi thì có vẻ các em đều biết chơi một nhạc cụ trong này rồi phải không? Vậy để cho không khí thêm sôi động, thầy sẽ mời một bạn chơi một bản nhạc...

Suy nghĩ một lúc lâu, anh liền gọi:

- Dove Garcia, em có thể lên được không?

Dove kinh ngạc nhìn anh. Dove cứ nghĩ Zeke sẽ mời Eren vì đó là em trai anh kia mà! Thế mà Zeke lại nhắm trúng Dove. Dove e dè nhìn đám nữ sinh rồi từ từ tiến lên bục giảng. Trước mặt Dove lúc này là Zeke và thử thách chơi đàn đầy gian nan của anh bởi trước giờ, Dove còn chẳng được học nhạc, nói gì đến chơi đàn. Zeke thấy Dove chần chừ hơi lâu nên mở miệng giục giã:

- Thôi nào, tôi rất muốn nghe em đàn một bản.

- Em... không biết chơi.

- Hãy cứ thử, lỡ đâu em lại là một nghệ sĩ tài ba thì sao?

Dove muốn từ chối nhưng cây đàn như có ma lực, nó kéo Dove ngồi vào ghế và đưa hai bàn tay Dove đặt lên những phím đàn. Chẳng hiểu bằng cách nào đó, ngón trỏ tay phải của cô chọn nốt Rê (D) để bắt đầu bản nhạc và đôi bàn tay cô cứ nhịp nhàng nhấn từng phím này đến phím khác. Một bản nhạc trầm lắng và êm ái bắt đầu vang khắp căn phòng và cuốn những linh hồn của những kẻ ngồi trong phòng theo từng nốt nhạc mà Dove chơi. Như có một phép thuật kì lạ, Dove, từ một cô gái chưa từng chơi đàn đã trở thành một nghệ sĩ dương cầm tài ba. Bản nhạc dần lan rộng khắp hành lang và dần đi qua tâm hồn của Levi. Linh hồn bị giam giữ của anh một lần nữa lại được đánh thức và dường như anh đang nhớ ra điều gì quan trọng. Khuôn mặt anh thẫn thờ, đôi chân anh vô thức tiến lại phòng nhạc. Anh áp tai sát vào cửa kính, cảm nhận từng nốt nhạc phát ra từ cây đàn. Đó là bản nhạc mà anh đã từng nghe rất nhiều lần và đây là lần đầu tiên anh nghe sau khi được sống lại ở thế giới này. Chỉ có điều, anh không ngờ rằng cô gái đang chơi bản nhạc kia cũng đang được sống dậy từ một tâm hồn đang rỉ máu. Những nốt nhạc đã làm cô nhận ra vẻ đẹp của cuộc sống và cảm nhận được thứ được gọi là tình yêu. Nó đang sôi sục trong huyết quản, trong trái tim và thúc giục cô đi tìm người cô từng yêu và sẵn sàng hi sinh cả tính mạng.

Trong tiếng nhạc du dương ấy, cả hai đã bắt gặp nhau và tim họ ngưng một nhịp. Cô nhìn anh và anh cũng nhìn cô. Họ nhận ra giữa họ có một sợi dây liên kết rất chặt, không phải từ hôm nay, từ hôm qua hay hôm trước mà là từ kiếp trước. Chỉ đến khi họ biết được đối phương quan trọng thế nào thì đôi tay Dove dừng chơi nhạc. Bản nhạc kết thúc trong sự tiếc nuối và Levi cũng rời khỏi cửa phòng Nhạc. Cả lớp và Zeke dành cho Dove những tràng pháo tay đầy thán phục và ngưỡng mộ nhưng cô chẳng để tâm. Cái cô để tâm là Levi đã rời đi rồi.

- Vậy mà em nói em không biết chơi nhạc! - Zeke kêu lên - Em quả là một thần đồng âm nhạc.

Nói rồi, Zeke phấn khởi dành tặng lớp những bản nhạc sôi động hơn cho lớp nhưng chúng đương nhiên không lọt nổi vào tai Dove. Tiết Hóa tiếp theo, Dove vẫn không thể tập trung vào bài giảng của Hanji ở trên lớp. Cô cứ nghĩ mãi về ánh nhìn của Levi ban nãy. Nó không giống như khi anh gặp cô lần đầu tiên hay khi anh ở bệnh viện. Nó làm cô nhớ đến một người cô biết từ rất lâu rồi, một người mang trong mình khát vọng của tự do và hi vọng của nhân loại. Nhưng có vẻ như điều đó đã xảy ra lâu lắm rồi. Mải mê suy nghĩ, Dove không để ý những giọt máu đang nhỏ giọt từ mũi xuống tay từ lúc nào. Đến lúc phát hiện ra, Dove kinh hoàng bật dậy khỏi chỗ. Hành động này đã thu hút sự chú ý của rất nhiều bạn học, kể cả Hanji. Điều còn làm đám đông kinh ngạc hơn là Dove đã vội vàng chạy ra khỏi cửa và xông thẳng vào phòng vệ sinh nữ.

Một lao công đã bị đâm rồi dìm đến chết trong bồn rửa tay ở phòng vệ sinh giữa vòi nước đang chảy không ngừng và Dove là người đầu tiên phát hiện ra chuyện này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net