III - [Valhein x Triệu Vân] Forever

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Liệu người có thể mãi mãi yêu em hay không? "

" Không đâu em ơi, chiến trường kia tàn nhẫn lắm, ai biết được ngày mai đây ta chẳng thể quay về... "

Người ôm em vào lòng, thủ thỉ. Em cảm thấy tay người cớ sao lại lạnh quá...

____

" Liệu người có thể mãi mãi yêu em hay không? "

" Không đâu em ơi, chẳng có gì là mãi mãi. Bông hoa xinh đẹp nhất rồi cũng sẽ đến lúc lụi tàn. "

Người nhìn em, một ánh mắt ngập tràn yêu thương nhưng cũng không thiếu sự xót xa. Vì sao người lại nhìn em như vậy?

___

" Liệu người có thể mãi mãi yêu em hay không? "

" Không đâu em ơi, đời người sinh lão bệnh tử chẳng thể tránh khỏi. Biết đâu được chỉ hết đêm nay ta đã phải chia xa. "

Đêm nay lại một đêm em phải ở một mình. Nơi tiền tuyến xa xăm ấy, người có lúc nào nghĩ về em không?

___

" Liệu người có thể hứa...

Liệu người có nguyện lòng...

Liệu người có chấp nhận...

Sẽ mãi mãi chỉ yêu em? "

" Không đâu em ơi, điều đó là không thể...

Vì ngày mai ta chẳng quay về được nữa...

Vì ngày mai ta chẳng thể thấy mặt trời lên...

Vì ngày mai ta chẳng thể thấy em mỉm cười... "

~~~

Ánh trăng vẫn nhẹ nhàng soi vào căn phòng nhỏ, làm những vần thơ dần hiện ra trước mắt Điêu Thuyền, khiến nàng không thể giấu được xót xa trước những ngôn từ mĩ lệ nhưng lại chứa đầy thê lương đến đau lòng ấy.

Từ ngày Valhein tử trận đến nay... Có lẽ sắp tròn ba năm rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#aov #ooc