chap 1 lang thang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thorne mệt mỏi lê bước đến căn nhà trọ cuối cùng trong ngày. Nhưng kết quả lại vẫn là kín phòng. Bản thân đi đến bên công viên gần đó, ngồi trên chiếc xích đu lạnh lẽo. Cậu suýt soa thở từng hơi vì lạnh, chán nản rút gói thuốc lá ra, cầm một điếu lên rồi châm lửa từ hộp quẹt ga. Rít một hơi rồi thở phào, khói xám cứ nặn hình bản thân như thể muốn có một cơ thể hoàn chỉnh nhất nhưng cuối cùng vẫn tan theo làn gió và không khí.

Ánh đèn đường chập một lúc cũng trở lại bình thường như đã rất lâu chưa sửa. Tiếng gió ríu rít thổi qua tai cậu khiến nó lạnh đi làm cậu nổi cả da gà. Đáng lẽ cậu có thể vào nhà nghỉ để ngủ nhưng nghĩ đến việc các cặp đôi ân ái nhau, rồi căn phòng dính đống chất dịch và rác mà không dám vào.

Khách sạn kín phòng vì có quá nhiều khách du lịch đến. Chán nản mà vứt điếu thuốc sắp tàn, lấy chân chà mạnh nó để dập tắt ánh lửa đang cháy đỏ. Cứ nghĩ bản thân sẽ phải ngủ ngoài công viên lạnh lẽo mà khó chịu. Tính đứng dậy đi tìm tiếp thì nhìn vào giờ trên điện thoại mà suy sụp. Thorne giờ chỉ biết ngồi trên chiếc xích đu chịu thua. Một bóng người cao ráo, mái tóc trắng dài, mặc chiếc áo len cùng sơ mi trắng bên trong.

Người đó đến trước mặt cậu, cậu có chút dè chừng nhìn người ấy.

"Này nhóc, đã khuya rồi sao còn ở ngoài này, trời lạnh lắm. Hơn nữa anh vô tình đi ngang qua đây ngửi thấy mùi thuốc lá, không phải là em đã..."

"Tôi là sinh viên đại học rồi đó, đừng nghĩ tôi là học sinh cấp ba như thế, hơn nữa tôi hút thuốc thì sao chứ?"

Cậu khó chịu trả lời người đó, người trước mặt chỉ cười nhẹ, ánh đèn của công viên được bật lên, để lộ khuôn mặt hiền từ của người đó.

"Sinh viên sao? Vậy sẽ ra sao nếu anh nói anh là giáo viên nhỉ? Thật ra anh chỉ muốn nhắc em thôi. Sao em ở ngoài này vậy?"

"Tôi...đang tìm phòng trọ với khách sạn nhưng chỗ nào cũng kín phòng, mà có nhà nghỉ nhưng tôi không dám vào"

"Vậy sao? Anh tưởng em bỏ nhà đi, tại thấy túi đồ lớn kế bên."

Anh đánh mắt liếc chiếc Vali đen cùng vài túi đồ khác. Thorne mặc kệ, định lấy thêm điếu nữa hút thì anh lại đến ngồi kế bên.

"Em định hút thêm sao?"

"Ừ"

"Em hạn chế nhé, dù gì nó cũng không tốt cho sức khỏe đâu."

"Anh nói nhiều quá đó"

Cậu tiếp tục rít điếu thuốc mà nhả ra làn khói xám không rõ hình thù rồi tan dần. Anh ngồi kế bên mặc dù ghét thuốc nhưng cũng chẳng nói gì. Cháy được nửa điếu thì cậu vứt xuống rồi chà mạnh.

"Có lẽ đêm nay tôi phải ngủ bên ngoài rồi..."

"Em có muốn tá túc không? Đêm nay dự báo nói trời sẽ mưa to lắm đó."

"Chúng ta chỉ mới gặp mà anh đã gợi ý cho tôi ở nhờ, có lí do nào để tôi tin tưởng anh không?"

"Anh là giáo viên mà, tất nhiên sẽ không làm gì phạm pháp đâu"

Anh cười với cậu, nhìn phần bên trái nửa mặt còn lại cậu nhận thấy dường như anh ta đang thật lòng và có ý tốt muốn giúp.

"Được thôi."

"Vậy may quá, mà trời cũng tối rồi, đi theo anh."

Thorne lẽo đẽo theo sau, cả hai vừa đi vừa nói vài lời với nhau nhưng đa phần anh bắt chuyện với cậu trước.

"Anh là Allain, còn em?"

"Thorne..."

Cậu trả lời anh cộc lốc, đứng trước cửa nhà của mình, anh nhanh chóng lấy chiếc khóa rồi mở cửa rồi mời cậu vào. Căn nhà không nhỏ cũng không lớn, khá rộng và có hai tầng.

Thorne lịch sự cởi giày mà để lên kệ tủ, Allain mời vị khách đặc biệt thăm quan khắp nhà. Cả hai lên lầu, đứng trước cánh cửa nâu gỗ mà đẩy cửa vào. Anh bật đèn lên, bên trong căn phòng đầy đủ tiện nghi như thể đã được chuẩn bị trước.

"Do nhà anh hay tiếp khách là bà con họ hàng đến chơi qua đêm nên có căn phòng này, em ở tạm nhé."

"Ừ"

Anh ra ngoài đóng cửa, cậu cũng vì quá mệt mà bật được cây quạt với công tắt đèn thì liền nằm luôn trên giường thiếp đi.

Allain vừa từ phòng tắm đi ra, trên người là chiếc áo thun rộng cùng quần đùi đen. Mái tóc trắng được xả ra, vừa mở cửa phòng cậu để hỏi han thì thấy cậu đã ngủ, anh bật chiếc đèn ngủ nhỏ rồi bật điều hòa cho cậu mát nhẹ nhàng rời đi. Trở về phòng mình với tâm trạng vui vẻ vì đã giúp được người khác có chỗ ở.

______________________________

Sau một lúc đắn đo tôi quyết định đăng cái fic này, ngoài bộ ThorneAllain đầu tiên của tôi và bộ ZepNak thì có lẽ tôi sẽ chăm chút cho bộ này tốt hơn đôi chút. Các cô yên tâm, tôi vẫn giữ lịch ra chuyện như thường có điều bộ này tôi muốn ra khi nào cũng được.

Author:Neko0701
18/09/2022


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net