Chương 10: Ông chú trở thành hộ vệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Liệu có nên gọi là trong dự đoán khi đám người ông chú Zeros không ai trở thành hộ vệ cho Schweith.

Đối tượng bảo hộ được quyết định bằng việc rút thăm toàn là người không liên quan, nhân vật quan trọng là Schweith thì chẳng ai rút trúng, trước mắt chỉ có thể phó thác mọi chuyện cho ba con gà.

Vấn đề ở chỗ ba con gà Okei quá ham thích chiến đấu.

Chúng theo đuổi sức mạnh, chỉ cần là chuyện quan hệ đến việc có thể tăng cường sức mạnh bản thân, chúng nó sẽ tích cực đến kinh người, đặc tính vô cùng hiếu chiến khiến chúng sẵn sàng tuyên chiến với bất cứ kẻ nào cản đường..

Nói cách khác, rất có khả năng chúng sẽ đắm chìm trong chiến đấu mà quên luôn nhiệm vụ hộ vệ. Hiện tại chỉ có thể dựa vào chúng nó, cho nên hy vọng chúng sẽ cố gắng, nhưng kỳ vọng lại vẫn luôn đi kèm một chút bất an.

"Được... Phải làm sao mới tốt đây."

Nói chung, Wild Kokko là một loại ma vật nhỏ yếu nhưng tính cách hung bạo.

Tuy đám Okei đã đột biến thành chủng loại ma vật hoàn toàn khác, bề ngoài nhìn qua vẫn chỉ là Wild Kokko bình thường như cũ, có gọi chúng là hộ vệ thì chưa chắc Schweith đã chịu tiếp nhận.

May mắn chúng đã kịp thể hiện bản lĩnh khi tiêu diệt lũ đạo tặc, nhưng nếu nói có thể tín nhiệm chúng thì vẫn còn quá khó. Dù sao chúng cũng là ma vật.

Cho dù chúng có thể nghe hiểu lời nói của nhân loại, đại đa số người vẫn sẽ thấy giống như chó hoặc mèo, không thể ngẩng đầu ưỡn ngực nói rằng chúng là những hộ vệ xuất sắc, bởi vì chúng là gà...

Lê bước chân trầm trọng, ông tìm đến chỗ Schweith.

"Sư phụ?"

Schweith chú ý tới Zeros, bước mau tới.

"Schweith... Ta có tin không tốt phải nói cho mi."

"Sư phụ không rút trúng hộ vệ cho tôi? Cũng là việc trong dự đoán..."

"Mi hiểu chuyện nhanh như vậy thật tốt quá. Để thay thế... Ta sẽ nhờ ba con gà này làm hộ vệ."

"A... Nhìn qua là quái vật họ gà... rốt cuộc làm sao mới trở nên mạnh như vậy chứ? Căn bản đã là loại sinh vật khác rồi..."

"Đúng vậy, đã là loại sinh vật khác, là Kokko Võ Sư, Kokko Kiếm Sư, còn có cả Kokko Xạ Thủ. Gần đây chúng học được rất nhiều chiêu thức, nếu bị lừa bởi vẻ ngoài của chúng sẽ có kết cục rất thê thảm, cẩn thận một chút."

"Chưa từng nghe thấy bao giờ! Đó đã không phải loài lai nữa rồi, là loại đột biến?"

"Nhưng rất mạnh... Mạnh đến mức lính đánh thuê bình thường không thể chống lại..."

Đám Kokko phía trước đang tràn ngập cả nhiệt tình lẫn sát khí.

Lúc nào chúng cũng khao khát kẻ mạnh.

"Khí phách thật không tồi..."

"À, ừm... Phải nói là chúng rất hy vọng có kẻ tập kích tìm tới. Bởi vì chúng chỉ một lòng muốn hạ gục kẻ mạnh để trở nên càng mạnh hơn..."

"Cá tính rất hung bạo, rõ ràng là lũ nghiện chiến đấu từ đầu tới đuôi... Nhưng mà Kokko... Ừm..."

Đám Okei thật sự rất mạnh.

Nhưng mang theo ba con Kokko nho nhỏ đi cùng khi tham gia huấn luyện chiến đấu, có nói lời khách sáo cũng chẳng thể khen ngợi nổi.

Phải nói là tỏa ra cảm giác như ở quê nhà, khiến người ta không nhịn được muốn mỉm cười.

"Schweith... Chúng ta phải đi săn ma vật cùng với Kokko à? Sẽ không bị cười nhạo chứ?"

"Đừng nói nữa... Sự thật là lũ gà đó còn mạnh hơn chúng ta!"

"Cái này thì tôi là biết rồi, nhưng mà... cứ cảm thấy rất mất mặt?! Nếu bị tiểu thư Selestina nhìn thấy mang theo Kokko đi trên đường..."

"Có lẽ con bé sẽ nói "thật đáng yêu". Tuy là nói với Kokko..."

"OK! Kokko siêu tuyệt vời, tôi nhận. Chỉ cần có thể khiến nàng nở cười, việc gì tôi cũng làm!"

Thái độ của Dio thay đổi ngay lập tức.

Chỉ cần có thể hấp dẫn sự chú ý của Selestina dù chỉ là một tý chút, Dio thậm chí đã có giác ngộ sẵn sàng đối địch với thần linh.

Chàng trai đã chìm vào tình yêu, bốc đồng.

"Schweith... Lẽ nào hắn..."

"Như ngài nghĩ vậy đấy sư phụ. Từ rất lâu trước đây cậu ta đã thật lòng..."

"Này, đã bốc đồng lại còn không biết sống chết... Nó muốn chết à?"

"Tôi biết, nhưng mà... Ôi..."

"Mi cũng thật vất vả... Nếu không chuẩn bị cho tốt, không, dù nghiêm túc đi chăng nữa, nó cũng sẽ chết thật đấy... Không thể nào mà ông già đó lại không biết..."

"Tôi cũng đã thử ngăn cản rồi... Cũng đã xem tình huống mà nói rất nhiều lần... Nhưng tên đó là thật lòng... tôi không thể ngăn chặn tình yêu của bạn tốt được..."

Schweith phải đứng trên lập trường cực kỳ khó khăn.

Chỉ cần Dio vẫn tiếp tục thích Selestina, ông già ngu ngốc cưng chiều cháu gái Creston sẽ trở thành chướng ngại cản trở cậu ta.

Trong đầu ông chú và cả Schweith chỉ có thể tưởng tượng ra cảnh Dio bị nướng chín hoàn mỹ toàn thân, cũng phảng phất thấy Selestina rơi nước mắt vì ông già phát cuồng.

Không cần biết ra sao, chờ đợi Dio phía trước chỉ có sự bất hạnh.[note20105]

"Mặc kệ chuyện đó đi đã, tuy có đám Okei đảm nhiệm hộ vệ, nhưng nếu thực sự có nguy hiểm, dùng thứ đó..."

"Tôi biết. Hy vọng tất cả chỉ là lo xa..."

"Lũ ngu ngốc không thuốc chữa đó nhất định sẽ nhân thời cơ này mà ra tay. Bởi vì trước kia dường như Delsasis đã từng hủy diệt tổ chức của bọn họ, vì vậy mà thù hận."

"Cha... Rốt cuộc đã làm gì sau lưng mọi người chứ? Thật phiền toái..."

"Khoan đã!"

Ông chú Zeros quay đầu lại vì âm thanh đột ngột phát ra, chỉ thấy sau lưng có hai lính đánh thuê đang trừng mắt nhìn.

Bọn họ lính đánh thuê phụ trách hộ vệ Schweith, nhưng hai người đàn ông tầm hơn hai mươi tuổi này tỏa ra cảm giác như những kẻ tay mơ nửa vời.

Thật sự không giống như người có thể gánh chịu trách nhiệm hộ vệ.

"Ngươi làm lơ bọn ta, để thứ gì tới làm hộ vệ hả?!"

"Chẳng lẽ đám Kokko đó hữu dụng hơn bọn ta à? Nói xem?"

"Thực ra thì đúng thế. Ba con Kokko nhà ta mạnh hơn hai người nhiều."

" "Khẳng định vậy luôn!" "

Không có cách nào khác, bởi vì đó là sự thật.

"Đừng có đùa! Loại quái nhép như Kokko làm sao mà mạnh được!"

"Rất mạnh đấy? Gần đây lại càng ngày càng mạnh hơn, cũng đến lúc để chúng đối đầu với ma vật khác xem sao."

"Kokko là loại quái vật yếu nhất! Đùa cợt cái quái gì vậy, ta giết ngươi đấy lão già!"

"Hây, dừng tay đi, các ngươi sẽ chỉ bị đánh gục thôi!?"

"Cậu ấm nhà quý tộc câm miệng! Các ngươi chỉ cần ngoan ngoãn để chúng ta bảo vệ là được!"

Sáu con mắt vẫn nhìn chằm chằm vào đám lính đánh thuê ngạo mạn, lấp lánh sáng lên.

Rầm! Đùng! Bịch!

Chỉ trong nháy mắt.

Đám lính đánh thuê dán mặt sàn nhà, rũ xuống bên chân Kokko.

"... Không biết rốt cuộc là do Kokko quá mạnh hay là lính đánh thuê quá yếu..."

"Cả hai đều có? Nói thì rõ ghê gớm, kết quả lại thảm hại thế này."

"Cái... Cái gì, bọn chúng... Vốn, không phải là Kokko!"

"Chúng... Là quái vật..."

"Tốt nhất là mấy người đừng có nói xấu chúng. Đám Kokko ấy nghe hiểu được tiếng người, không cẩn thận, có lẽ mấy người sẽ biến mất mà không ai hay biết đấy?!"

Sắc mặt hai gã lính đánh thuê nhanh chóng chuyển thành màu trắng bệch, về sau không còn dám chống đối đám Okei nữa..

Đây là thế giới nói chuyện bằng thực lực, không cần biết là lính đánh thuê hay là ma vật, hai gã lính đánh thuê vênh váo nhận được bài học từ kẻ mạnh.

"Cũng sắp đến giờ rồi. Vậy thì chuyện sau này giao cho các ngươi đấy Okei, Sankei, Seikei! Chú ý, đừng có quá đắm chìm vào chiến đấu..."

" " "Kokko! (Xin cứ giao cho chúng tôi, sư phụ!)" " "

"Sư phụ, ngài phụ trách hộ vệ ai vậy?"

"Mấy thằng nhóc lớp dưới mấy đứa. Haiz, chỉ cần không phải "nàng" phụ trách nhiệm bảo vệ cho tổ này cũng đã là may mắn lắm rồi... Schweith, mi cũng cần phải cẩn thận một chút đấy?"

"Tôi biết. Sư phụ, ngài rất đáng tin cậy, còn đáng tin cậy hơn cả đại quân mười ngàn người."

"Hy vọng mi đừng có tôn sùng ta quá như vậy... áp lực rất lớn đấy..."

Nếu không thể phụ trách đối tượng cần hộ vệ, vậy thì cũng chẳng cần phải canh gác.

Nhưng đã tham gia bằng thân phận lính đánh thuê, phải tuân theo quyết định của hiệp hội.

Xét theo khía cạnh nào đó thì đám người Elise còn đi theo được đối tượng cần hộ vệ, nhưng ông chú Zeros rút thăm siêu xui xẻo, phụ trách học sinh chẳng liên quan gì hết.

Tiếp theo ông chú cạnh mấy học sinh đã rút thăm phân công ra.

==========

Sau khi giảng viên của học viện kết thúc bài diễn văn dài dằng dặc, cuối cùng học sinh cũng tiến vào hiện trường thực chiến.

Trong rừng Ramash có rất nhiều ma vật sinh sống, lính đánh thuê lẫn đoàn kỵ sĩ đều thường xuyên sử dụng nơi này để tích lũy kinh nghiệm.

Nói là ma vật nhỏ yếu, nhưng trên thực tế thì khu rừng rậm này vẫn là nơi cá lớn nuốt cá bé không thể khinh thường. Địa điểm tổ chức huấn luyện thực chiến năm ngoài khác với năm nay, chỉ săn một ma vật cỡ nhỏ là kết thúc, cho nên những người tham gia năm ngoái vốn không tích lũy được thứ gọi là kinh nghiệm thực chiến. Ngược lại, Rừng Ramash đông quái vật đến mức lính đánh thuê thường xuyên tìm tới đi săn, hơn nữa nguy hiểm tiềm tàng cũng ở mức vừa phải, quá sơ xuất có khả năng sẽ xuất hiện tử vong. Cũng là địa điểm tuyệt hảo, ngẫu nhiên cũng có phát hiện to lớn đủ để cả xã hội xôn xao náo động.

Bởi vì có thể lấy được Magic Stone lẫn nguyên liệu chất lượng cao từ trên người quái vật sống trong rừng, hơn nữa quái vật sống trong khu vực này còn là loại giá trị cao, cho nên nơi này là địa điểm kiếm tiền tuyệt vời đối với lính đánh thuê.

Thật ra lính đánh thuê cảm thấy việc hộ vệ học sinh chỉ là chuyện râu ria. Nếu thật sự gặp nguy hiểm, lính đánh thuê cũng có thể đổ trách nhiệm cho cá nhân, thấy học sinh chết mà không cứu như chẳng có chuyện gì xảy ra.

Chỉ có đám học sinh mới không biết điều đó mà thôi.

" ".................." "

Ông chú Zeros yên lặng nhìn anh lính đánh thuê ít nói.

Cả hai đều không biết phải mở miệng bắt chuyện với người kia như thế nào.

"Tôi là Zeros."

"... Kratos."

" "........................" "

Cả hai đều cảm thấy xấu hổ.

"Hai người đàn ông nhìn nhau trông thật ghê tởm. Ta cũng không cảm thấy lính đánh thuê không biết sử dụng ma thuật thì có tác dụng gì, nhưng các ngươi cứ cố gắng đừng có cản trở ta."

" "........................" "

"Nghe thấy không? Hai thằng hạ đẳng bên kia."

" "........................" "

"Này!"

Trong đám học sinh mà ông chú Zeros phụ trách hộ vệ học sinh có một xuất thân từ quý tộc.

Còn nhỏ hơn Selestina một tuổi, trang bị toàn thân quá mức xa hoa bắt mắt, nhìn qua cũng thấy rõ đó chính là thằng nhóc kiêu ngạo bị nuông chiều từ nhỏ.

Nhìn bề ngoài cũng không phải loại có thực lực cao siêu gì, kiểu ăn nói kiêu căng ngạo mạn cũng biểu hiện ra thằng nhóc không biết gì về thế giới bên ngoài, cho nên cả Zeros và Kratos đều không để hắn vào trong mắt.

"Ta hỏi các ngươi có nghe thấy không! Các ngươi đang xem thường ta sao!"

"... Ta không có hứng thú với thằng oắt con yếu ớt."

"Thằng nhóc chỉ biết mỗi ma thuật thì làm được cái gì? Nói thật, ta chỉ có thể tưởng tượng ra cảnh mi liều chết chiến đấu với Goblin thôi. Mi có kinh nghiệm ở chiến trường bao giờ chưa? Không thì hy vọng mi nói lảm nhảm ít đi một chút..."

"Các ngươi biết ta là ai không!"

" "...... Hoàn toàn không biết." "

Cho dù đang cực kỳ khó chịu với câu trả lời ấy, thiếu niên quý tộc vẫn cố tự chủ đè nén cảm xúc, hít một hơi thật sâu để làm mình bình tĩnh lại.

Sau khi bình tĩnh lại, thằng nhóc dùng một động tác vừa thừa thãi vừa ngứa mắt vuốt tóc lên, người còn hơi hơi ngửa ra sau ra vẻ ta đây rất ghê gớm. Thiếu niên vừa làm bộ làm tịch vừa nói.

"Nếu không biết, ta sẽ nói cho các ngươi. Ta, là trưởng nam nhà bá tước Pantyski, Cabruno Cassilla Pantyski. Thế nào? Sợ rồi à?"

" "Phụt!" "

Cả ông chú và Kratos đều không nhịn nổi mà bật cười.

Không phải bởi vì tên của thằng nhóc buồn cười, mà là bởi vì tên của nó quá thê thảm.

"... Siêu yêu quần lót?"

"Có muốn đội lên không, rất yêu quần lót? Thật sự là..."

Trong lòng hai người hiện lên lý giải cực kỳ thất lễ về cái tên của Cabruno.

" "Không phải là mi cố ý đùa đấy chứ?" "

"Cái gì...? Có phải các ngươi dùng phương thức kỳ quái nào đó để đọc tên của ta không vậy?"

" "... Là thật!" "

Tuy rằng bọn họ chỉ cười thầm trong lòng, nhưng trực giác của thiếu niên có vẻ rất nhạy bén.

Mặt dần bị phẫn nộ nhuộm đỏ, quả thực chỉ muốn giải phóng ma thuật tấn công hai người kia ngay lập tức. Có lẽ bình thường thằng nhóc cũng bị nói lời tương tự vậy rất nhiều lần.

"Được rồi, xuất phát. Nhiệm vụ chính lần này là đào tạo bọn chúng..."

"... Hiểu. Không cần so đo với thằng oắt con làm gì."

"Dám, dám gọi ta là thằng oắt? Đối với quý tộc ta đây..."

Ông chú đi về phía rừng rậm mà không thèm để ý tới nó, Kratos cũng vậy.

Cabruno bị làm ngơ hoàn toàn đã giận tới cực điểm, nhưng không thể đi sau những học sinh khác đã bắt đầu theo chân hai người kia tiến về phía trước, đành phải nhanh chân chạy lên nhập đội với đồng đội.

"Chờ đó cho ta... Nỗi nhục này, nhất định ta sẽ báo thù rửa hận..."

"Cabruno... Đừng làm vậy thì hơn. Chỉ nhìn bề ngoài thôi cũng thấy hai người đó rất không tầm thường."

"Gọi ta là đại thiếu gia Cabrono! Cái loại lính đánh thuê này, dựa vào quyền thế của cha ta, muốn làm gì cũng..."

"Bởi vì mi chỉ biết dựa vào quyền thế của cha chứ không phải sức mạnh của bản thân mình nên mới là thằng oắt con. Nếu không cam lòng thì tự mình sống sót đi, để mọi người thấy được mi mạnh đến mức nào... Dù sao đây cũng là thế giới cá lớn nuốt cá bé."

"Câm miệng! Thằng cha đen thui toàn thân này! Cái loại như ngươi, cha ta mà ra tay..."

"Ta nghĩ hắn không làm được gì đâu. Ta cũng quen biết nhân vật tầm cỡ, ngược lại thì cha mi sẽ gặp nguy hiểm đấy... Cho dù ta không thèm quan tâm, ai biết được những người đó sẽ làm gì? Dù sao trông bọn họ có vẻ sẽ ngầm triển khai hành động..."

Công tước Solistiea không có ý định biến ông chú thành kẻ địch, khi cần đến sự trợ giúp của Đại Hiền Giả sẽ chuẩn bị đầy đủ thông tin liên quan cần thiết và thù lao tương xứng, sau đó mới đưa ra đề nghị. Công tước Delsasis cũng hoàn toàn không định giấu diếm mục đích của mình.

Cùng với thể hiện ý đồ chân thực, ngài công tước cũng sẽ suy xét đến ích lợi của ông chú Zeros khi đàm phán.

Đối với ông chú thì có được một đối tượng hợp tác đáng tin cậy cũng rất quan trọng, hai bên đều có giá trị đối với nhau, đồng thời không can thiệp vào bất cứ việc gì khác. Chỉ khi thật sự cần thiết mới tìm tới nhau thảo luận công việc.

Chậc, tuy rằng "Thương hội Solistiea" mới là thứ mà ông chú cảm thấy có giá trị, quyền thế của nhà công tước lại chẳng quan trọng lắm.

"Nhân vật tầm cỡ nào cơ? Trên đời này có kẻ mà sức mạnh của cha ta không thể với tới sao?! Thật sự có thì đã sao, đó là thần thánh phương nào?"

"Ta không cần phải nói cho mi? Chỉ là một đứa nhóc học sinh chưa lớn, mi có quyền hành gì? Ngẫm lại vị trí của mình một chút đi."

"Câm miệng! Ta là quý tộc!"

"Cho nên? Chỉ được quý tộc sinh ra mà thôi, mi không phải gánh vác trách nhiệm hay nghĩa vụ gì, cũng không có quyền lực gì, đúng chứ? Chẳng cần phải nói ta cũng biết, không chịu suy nghĩ một chút mà cứ phát ngôn hay hành động bừa bãi... Một ngày nào đó mi sẽ chết đấy!"

"Ô!"

Câu nói cuối cùng ẩn chứa khí thế lạnh lùng tàn nhẫn khiến người nghe rét run.

Trực giác nhạy bén khiến mồ hôi lạnh chảy đầy lưng Cabruno. Sát ý hung bạo đó là thứ mà lần đầu tiên cậu quý tộc trẻ cảm nhận được từ khi chào đời tới nay.

"... Làm hơi quá rồi à?"

"Trực giác nhạy bén là tốt. Nếu không chịu rèn luyện một chút, ngày nào đó sẽ chết ở đây đấy. Đặc biệt là trong khu vực sinh sống của quái vật như thế này, luôn phải cảnh giác đề phòng."

"... Tôi cũng nghĩ vậy. Chỉ là có vẻ không dễ..."

"Không sao, ít nhất cũng có thể khiến thằng nhóc trở nên mẫn cảm với sát khí... Dù không phải chịu trách nhiệm đi chăng nữa, ta cũng không muốn nhìn thấy cái chết của trẻ con."

"............"

Kratos đồng cảm, cho nên không trả lời gì thêm nữa.

Tiểu đội tổng cộng có tám người, bao gồm cả hai người hộ vệ là ông chú Zeros và Kratos. Đám học sinh không có kinh nghiệm đi săn, vừa cảnh giới vừa chậm rãi tiến sâu vào trong rừng rậm. Cabruno đi đầu tiên, nhưng cậu nhóc không có mục đích hay ý tưởng gì cả, chỉ cắm đầu đi trước mà thôi.

Có đôi khi họ nghe thấy âm thanh của kiếm chém hay tiếng nổ mạnh bởi ma thuật từ nơi nào đó truyền tới, nhưng bọn họ lại không gặp một con quái vật nào.

Chỉ có thời gian không ngừng trôi đi trong khi bọn họ vẫn luôn đi tới.

"Chết tiệt! Không có một con quái nào."

"Đúng vậy... Thế này thì không thể huấn luyện rồi."

"Tôi còn chưa có đủ điểm. Ít nhất cũng phải hạ một con Orc mới được..."

"Level thấp như thế, không thể khiêu chiến ma vật mạnh được ngay đâu."

Không gặp phải ma vật, lòng cảnh giác của đám học sinh cũng càng lúc càng giảm đi.

Mà chính vào những thời điểm như vậy, ma vật mới xuất hiện.

"Ma vật mấy đứa chờ mong đã lâu có rồi kìa? Tuy rằng hình như không phải Orc mà là Troll."

" " " " " "Đánh không thắng nổi!" " " " " "

"... Chính xác mà nói là Troll cấp thấp. Thật đúng là rút trúng phần thưởng to..."

"Tuy chúng khá chậm chạp, nhưng rất khỏe, cả sáu đứa tụi bay cùng lên chắc là đủ để đối phó một con?"

"Troll cấp thấp" có hình thể nhỏ hơn Troll bình thường, nhưng vẫn mạnh hơn Goblin hay Orc nhiều. Với Level của đám học sinh, chỉ một con thôi cũng đã là trận chiến vô cùng gian khổ.

Troll cấp thấp tuy được xếp vào dạng quái hình người nhưng trông chúng giống với vượn người hơn là người, tứ chi vạm vỡ, cánh tay còn to khỏe hơn chân, là loại quái vật cường tráng hơn Orc rất nhiều. Da chúng cứng chắc đến nỗi ma thuật của pháp sư tay mơ không thể gây ra nổi một chút tổn thương, thường được lính đánh thuê coi là nguyên liệu quan trọng để chế tạo trang bị phòng hộ.

Nếu là "Troll", giá của bộ da sẽ còn cao gấp năm lần, gan cũng rất có giá dùng làm dược liệu.

Haiz, tuy là gan của Troll cấp thấp cũng có thể dùng làm dược liệu, nhưng bởi vì là loại cấp thấp nên chất lượng cũng không được tốt cho lắm. Dù vậy, đó vẫn là nguyên liệu quý giá đối với những nhà giả kim chuyên chế tạo Magic Potions.

"Không hạ chúng đi à? Quái vật mà mấy đứa chờ mong đã lâu kìa?"

"Sao mà chiến đấu với cái thứ đó được! Đó là Troll!"

"Chạy, chạy mau, trốn mau..."

"Chúng ta không thắng nổi!"

Ông chú nhìn đám trẻ nước mắt nước mũi tèm lem, thở dài, tiến về phía đám Troll cấp thấp.

"Có ba con. Giao cho anh xử lý một con được không?"

"... Hai con còn lại?"

"Ta giải quyết. Rồi, làm việc thôi..."

Zeros đối mặt với con mồi, nở nụ cười trong khi rút dao găm quân dụng đeo bên hông ra.

Kratos cũng rút ra cây rìu chiến, lao tới một con Troll cấp thấp.

"Ura ra ra a a a a a!"

"Hừ!"

Con Troll cấp thấp giơ chày gỗ, đập tới Kratos đang xông đến.

Dùng rìu chiến đỡ được cây chày, Kratos dùng sức mạnh thuyết phục tất cả bằng cách đẩy ngược cây chày gỗ về phía con Troll, sơ hở của con Troll cấp thấp lộ ra khi cây chày gỗ bị bắn ngược lên, lưỡi rìu sắc bén theo sát tung đòn.

Sức mạnh đủ để múa món vũ khí hạng nặng nhẹ nhàng như vậy đã là rất lợi hại, nhưng kỹ thuật mà anh ta thể hiện khi ra đòn trí mạng vào nhược điểm của đối thủ cũng rất tuyệt vời.

Kratos không phải là một lính đánh thuê tầm thường.

Zeros cũng chạy về phía con Troll cấp thấp, trong khoảnh khắc ông chú lướt qua chúng như một cơn gió, động mạch cổ của một con Troll bị chém đứt.

Con Troll thứ ba tuy cũng vung chày về phía ông chú, nhưng lại đập vào khoảng không như bị thứ gì đó che mất mắt, còn ông chú Zeros đã tới sau lưng nó từ lúc nào, hai con dao găm đâm sâu vào cổ con Troll từ hai bên.

Trong nháy mắt khi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net