The second farewell of Arthur Dokyeom

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chà, lúc mình tạo series này và add vào đây 3 chiếc note mình viết cho vở kịch của 2 năm trước, mình cũng không nghĩ rằng có một ngày mình lại được update thêm phần mới..


Vậy là sau 24 buổi diễn thì hành trình cùng Kyeom Arthur 2021 đã kết thúc rồi~ lần này mình xúc động hơn lần trước nhiều, có lẽ là vì lần này đã đi nhiều buổi hơn, đặt nhiều tâm tư và tình cảm vào vở kịch hơn, thích 17 và Kyeom cũng lâu hơn, và hơn hết là mang một trái tim chờ đợi được nhìn thấy Kyeom hoá thân thành Arthur một lần nữa suốt 2 năm trời! Ngày trước về còn viết được 2 cái note dài dằng dặc, lần này thì chắc cắt bớt được 1 cái vì tác phẩm vẫn vậy =))) những gì hay thì họ đều phát huy và đưa nó lên một tầm cao mới hơn. Nên hầu như bài này là để viết về Kyeom thôi.


Chắc chắn sau 2 năm điều nổi bật nhất sẽ là sự tiến bộ rõ rệt của anh rồi, cái này không phải bàn cãi. Tự tin hơn, thành thạo hơn, thuần thục hơn, chuyên nghiệp hơn và trưởng thành hơn. Kyeom có nói đã tìm và tập luyện cách hát vững và trầm hơn ngày trước, đương nhiên sẽ nhận ra từ những nốt đầu tiên. Nhìn anh và cả quá trình trưởng thành không hề ngắn như thế, đến chính các fan như chúng mình còn nghẹn ngào xúc động, thì rõ ràng với 17 là chẳng thể đong đếm nổi. Cái mình muốn nói ở đây chính là khả năng làm chủ sân khấu của anh - không phải là Kyeom diễn vai Arthur, mà Kyeom đã mang tới 1 Arthur của riêng mình, 1 Arthur đầy sức trẻ và thuần khiết, lương thiện. Hồi 2019 mình có nói có lẽ chính sự thiếu sót và bồng bột tuổi trẻ của anh mới là điều các đạo diễn cần tìm, và năm nay cuối cùng mình đã được khẳng định lại câu đó từ chính dàn cast. Thiếu sót nhưng rất chân thành. Bồng bột nhưng cực kì khiêm tốn. Nhạc kịch có một bài rất hay, là Ta gặp nhau thế này, liệu có phải tình cờ không? (mình dịch tên dở ẹc, tên Hàn hay lắm). Thì mình nghĩ việc Kyeom gặp được Arthur cũng là một cơ duyên rất đáng quý như vậy.


Gặp được Arthur, và gặp được các anh chị diễn viên đồng diễn đều thương Kyeom hết mực. Mình rất tự tin rằng idol mình đi đâu cũng sẽ được mọi người quý mến, vì thôi nào, "Seokmin không chỉ hiền. Seokmin như một phần của cuốn từ điển mở ở trang có từ 착하다." Gần 4 năm trước mình đã viết như vậy, sau khi đọc lời nhận xét các thành viên gửi tới Kyeom (hình như trên phỏng vấn báo Anan đầu 2018). Nhưng được trực tiếp nhìn mọi người quý Kyeom như thế, thương Kyeom như thế, và cũng đều muốn dành mọi lời tốt đẹp nhất trên đời cho anh, thì mình lại càng hãnh diện về idol mình hơn - anh thật sự là một người tuyệt vời, và một chữ tự hào thôi là không đủ. Mình là fan ở xa vậy rồi còn khó có thể ngăn bản thân xúc động, thì phải tạm biệt cậu maknae Seokmin đoàn nhạc kịch chắc chắn cũng sẽ tiếc nuối nhiều lắm. Chiều giờ cứ thấy anh chị nào đăng insta tạm biệt em bé mà tôi lại mếu theo :(


Kyeom khóc, mình  khóc, bạn bên trái khóc, bạn bên phải khóc, bạn đằng trước khóc, bạn đằng sau khóc, các anh chị cast cũng khóc, tất cả mọi người đều khóc. Khóc đến nhức đầu (nghĩa đen) như vậy rồi, nhưng xúc động nhất hôm nay chắc là lúc thấy cái bánh 17 tặng Kyeom, xúc động như mỗi phần curtain call đều thấy chiếc nhẫn SEVENTEEN lấp lánh khi anh giơ  tay chào vậy. Đưa Kyeom đi, nhìn Kyeom làm tốt như thế, giờ đón Kyeom về với cả nhà. Quả nhiên Carat vẫn thua rồi, không thể thương 17 nhiều như 17 được. Đó chắc cũng là một niềm hãnh diện khác của mình đấy :)) hãnh diện thật nhiều khi là fan của 17.


24 buổi, thậm chí còn nhiều và lâu hơn cả hồi 2019, vậy mà chớp mắt cái cũng đã kết thúc rồi. Mong nếu thật sự là có cơ duyên thì sẽ được gặp lại Kyeom và các anh chị cùng những number tuyệt đỉnh này một lần nữa. Xin cảm ơn tất cả diễn viên và nhạc công, đạo diễn và các staff, đã mang lại một tác phẩm tuyệt vời và đã chiếu cố lẫn giúp đỡ cho Kyeom của chúng em rất nhiều~


Goodbye our King 👑


Photo by @ilovelikesvt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC