Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Asisu nhấm nháp miếng dưa hấu thơm ngọt, khẽ thoải mái híp mắt lại. Con mèo cũng không e dè mà nằm trên bụng nàng khoan khoái sưởi nắng cùng nàng. Tiếng grừ trầm thấp từ trong cổ họng nó khiến nàng dễ chịu không ít, Asisu vuốt ve đôi tai của con mèo Masis.

Con đường giao thương giữa Hạ Ai Cập và Babylonia đã dần dần mở rộng đi vào quỹ đạo. Sự thâm nhập từ từ không bị chú ý mà còn được đón nhận nhanh hơn so với dự tính của nàng cùng Ragashu. Với thần lực của mình, nàng cũng cố gắng tạo ra các dòng nước ngầm cho Hạ Ai Cập.

Masis cũng góp không ít công lao trong việc này, Asisu thầm cảm thấy may mắn vì nhận được Masis thay vì loại mèo khác. Masis dễ dàng bị các thần chi phối để liên lạc cùng Bastet do được thờ phụng. Nó càng trở nên có linh tính sau những lần bị nhập.

Ánh mặt trời hoàng hôn chiếu lên khắp mặt sông Euphrates trông  như dòng sông lửa từ trên cõi trời. Từng cơn gió mát rượi thổi đến xua tan cái nóng bức mùa hạ.

Asisu đứng trên hành lang nhìn dòng sông êm ả trước mặt cùng Ragashu.

- Có vẻ như Hạ Ai Cập rất dễ dàng tiếp nhận những tạp phẩm từ ngoại bang, một phần do giá cả rẻ hơn so với đồ từ Thượng Ai Cập. Một phần nhờ danh tiếng của nàng từ trước đó.

Asisu mỉm cười thản nhiên, khẽ vén lên lọn tóc đang được Ragashu vấn vít :

- Đều nhờ chàng mà mọi thứ thuận lợi như vậy ! Có lẽ quá trình sẽ nhanh và dễ dàng hơn trù tính của chúng ta. Thiếp không nghĩ là sự thất vọng của dân chúng dành cho triều đình ở Têbê lại nặng nề như thế. Mà như vậy cũng tốt ! Nhưng nếu mọi việc cứ êm xuôi như vầy thì không biết có gì bất ngờ đang chờ chúng ta đây.

Ragashu khẽ ôm vai nàng trấn an :

- Nàng không cần nghĩ nhiều như vậy, bây giờ nàng chỉ cần an nhàn dưỡng sức, bồi bổ cho hài tử của chúng ta. Còn lại đã có ta lo rồi !

Nàng quay đầu lại liền bắt gặp Ragashu đang nhìn mình chăm chú. Sự dịu dàng trong mắt không hề che đậy trong khoảnh khắc đó khiến Asisu xiêu lòng. Bất chợt nàng ôm chầm lấy hắn khiến Ragashu không khỏi bất ngờ nhưng rồi cũng nhanh chóng ôm lại nàng. Ánh tà dương chiếu lên hai người khiến hai cái bóng dài ra như thể hòa làm một.

Tình yêu đôi khi chỉ cần thế, nhẹ nhàng mà đến trong lúc chúng ta không để ý, không cần nhiều lời mật đường, chỉ cần có người đó ở bên cạnh khi đang ngươi cần, chỉ cần bên cạnh nhau nhìn cuộc sống yên bình.

 Sáng hôm sau , Asisu nằm trên nhuyễn sạp vuốt ve Masis, chìm vào trong suy tư. Tối qua nàng mơ thấy một giấc mơ, nàng thấy một người lạ mặt vào trong cung điện Thượng Ai Cập, cười nói giới thiệu mình là đứa con bị thất lạc của tiên hoàng. Nhưng nàng nhìn thấy bên bả vai phải của hắn có dấu ấn của nô lệ. Sau khi tỉnh dậy, người nàng ướt đẫm mồ hôi, và dù đã có Ragashu bên cạnh, nàng cũng không thể ngủ được. Nàng không hiểu nổi đây là đại biểu cho cái gì, chỉ có thể nói rằng đây là tương lai.

Asisu vuốt ve đầu con mèo :" Ngươi cho rằng giấc mơ đó là phúc hay họa ?" Masis giương đôi mắt màu vàng kim lên nhìn nàng, tựa như nó hiểu những gì nàng nói, nó grừ nhẹ vài tiếng. Asisu nhìn nó một lúc rồi đứng dậy nhanh chóng:

- Ta cần đến thần điện ngay bây giờ !

  Ngự thư phòng, Ragashu ngồi trầm ngâm nghe ám vệ báo cáo :" Bên phía Asyria và Hittie không có động tĩnh gì. Hai bên đều đang hồi phục quân số. Riêng Ai Cập thì đang có ý định nhận thân với một tên Hoàng thân bị thất lạc, nghi ngờ là con rơi của tiên đế. Nhưng thân phận thì không rõ ràng.

  Ragashu cười mỉa mai, tình hình Ai Cập rối loạn đến mức đón một tên không rõ mặt mũi về cung để hầu hạ trong khi vị nữ hoàng duy nhất lại bị đoạn tuyệt quan hệ. Asisu thật quá đáng thương khi vẫn phải để tâm tới bọn chúng.

Tên ám vệ báo cáo tiếp :" Hoàng đế Ai Cập Menfuisu có ý định nhường lại mảnh đất Hạ Ai Cập cho Hoàng thân cai quản để bù đắp những năm hắn thất lạc ".

Mắt Ragashu đanh lại, mảnh đất đó là của Asisu mà hắn cũng dám động đến, xem ra phải hành động thôi. Ragashu cười lạnh, quyết đoán viết vài từ ám hiệu chuyển cho ảnh vệ rồi lâm vào trầm tư. Ánh mắt hắn rơi vào vùng Hạ ai Cập trên bản đồ, nơi mà Asisu vẫn mãi lưu luyến.

  Khi sắp đến bữa tối thì Asisu quay về tẩm cung. Các vị thàn muốn nàng phải bảo vệ được Menfuisu trước khi có dòng máu Hoàng tộc tiếp theo xuất hiện để trị vì đất nước.

Asisu nhíu mi , thời gian này chắc phải để Maahes* tiếp trông chừng Menfuisu thôi. Nàng đã quá chán nản khi phải bảo hộ hắn trước sự ám toán trên triều rồi bây giờ còn phải theo hắn ra chiến trường ư ? Dù có muốn, nàng cũng không thể.

( Maahes là con trai của Bastet , thần chiến tranh đầu sư tử )

Trong phòng Ragashu đang trầm mặc nghĩ nên nói cho nàng chuyện ở Ai Cập cho nàng như thế nào. Nàng hẳn sẽ rất tức giận, sự thất vọng càng ngày càng lớn nàng sẽ rất mệt mỏi.

Nghe tiếng mở cửa, Ragashu quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt dịu dàng của Asisu đang nhìn mình, trái tim Ragashu bỗng nhiên trùng xuống. Nàng đâu có tội tình gì mà sao mọi người cứ phải nhằm vào nàng chứ !

  Thấy Ragashu  dùng ánh mắt thương tiếc nhìn mình, Asisu nghi hoặc, có chuyện gì với nàng sao ? Nàng đến bên cạnh Ragashu, vòng tay ôm lấy cổ rồi khẽ dựa vào vai hắn :

- Có chuyện gì thì dùng bữa tối trước đã. Ta rất mệt mỏi.

Ragashu rất tỉ mỉ dìu nàng ngồi xuống bàn dùng bữa cùng. Thi thoảng lại cắt thịt, lấy bánh mỳ thay nàng.

Sau khi dùng xong bữa tối , Ragashu mới mở lời :

-  Asisu, Ai Cập đã tìm thấy vị Hoàng thân bị thất lạc , con rơi của tiên hoàng , cũng là Hoàng huynh của nàng.

Asisu sửng sốt trong một thời gian, rồi nhớ đến điềm báo tối qua mới hiểu ra mọi chuyện. Nàng có phần cảm thán trước sự bốc đồng của Menfuisu khi có gan ban cho một người lạ mới quen thay vì người chị đã nuôi nấng hắn suốt hai mươi năm qua.

Mảnh đất đó là di vật duy nhất Mẫu hậu để lại, hắn thế mà dám đem tặng nó cho người khác. Lúc Menfuisu đem nó tặng cho Carol thì nàng đã không tính, bởi vì nàng nghĩ rằng cô ta sẽ phát triển Hạ Ai Cập giống như Thượng Ai Cập. Nào ngờ cô ta chỉ biết khai thác vàng, bạc mà không phát triển nông nghiệp.

Mẫu hậu, con hận không thể giết Menfuisu cùng Carol nhưng mà nhiệm vụ của con là bảo vệ hắn, còn cô ta là người sẽ bảo vệ cho Ai  Cập. Nhưng bây giờ còn có cả một Hoàng huynh đến tranh giành vị trí của nàng một cách bất ngờ khiến nàng không kịp trở tay.

Lần đầu tiên nàng có cảm giác bối rối ngượng ngùng khi xuất hiện một việc không mong muốn trong kế hoạch của mình. Nàng thở dài một hơi nhanh chóng bình tĩnh :

-Đã muộn rồi, chúng ta đi nghỉ thôi !

Hai ngày sau, Asisu cùng Ragashu thiết triều vì có sứ giả từ Ai Cập tới. Hai người ngồi ngay ngắn ở chủ vị nhìn đoàn sứ giả đang cúi chào giữa hai hàng quan

- Kính thưa Hoàng đế Babylonia cùng Hoàng hậu Babylonia tôn kính, chúng thần xin được mạn phép mời Hoàng hậu về Ai Cập nhận thân với vị Hoàng thân đã bị thất lạc bấy lâu nay. Người đó là Huynh trưởng của người thưa Lệnh bà. Sự góp mặt của người sẽ khiến ngài ấy rất vui.

 Asisu ngồi phía trên cười nhạt, phất tay áo tỏ vẻ chán nản. Hoàng hậu Babylonia chứ không phải nữ hoàng Ai Cập ư ?

Menfuisu, đệ có thần tử trung thành quá nhỉ ! Ta mới đi khỏi Ai Cập 1 năm mà thanh danh của ta đã tụt dốc đến ngay cả một sứ giả nhỏ nhoi cũng khinh thường ra mặt.

Bỗng tay nàng được một bàn tay ấm áp nắm chặt, nghiêng đầu sang bên phía tay phải nàng liền nhìn thấy Ragashu dùng ánh mắt trấn định nhìn nàng. Rồi Ragashu nhìn thẳng về phía vị sứ giả kia , hỏi :

- Các ngươi biết nàng là Hoàng hậu của ta mà còn dám đòi người. Tên Hoàng thân đó có địa vị cao hơn nữ  hoàng Ai Cập sao ?

  Ai có mặt trong sảnh điện đều nhận thấy hàn ý trong lời nói của Ragashu. Tên sứ giả thì run lập cập, ánh mắt của Hoàng đế Babylonia thực quá đáng sợ. Nhưng lời nói của hắn ta chẳng phải là miệt thị Hoàng thân tôn quý ư ! Hắn ta lấy lại dũng khí rồi đáp :

- Thưa Hoàng đế Babylonia, Hoàng hậu đã từng là Nữ hoàng ở Ai Cập và người cũng là Đại tư tế ở Ai Cập. Chúng thần cần Người trở về để làm lễ cho Hoàng thân cho thêm phần thể diện cho Hoàng gia.

 Asisu nghe thế thì tức giận bấu chặt ngón tay vào thành ghế tay nhiên vẫn không thay đổi sắc mặt lạnh lùng, các ngươi đã đuổi ta ra khỏi Ai Cập rồi giờ lại còn dám lợi dụng chức danh Nữ hoàng Ai Cập ra để lợi dụng ta để chúc phúc cho tên Hoàng thân giả mạo.

  Ragashu nhíu mày bất mãn, Hoàng hậu của hắn đâu có dễ dàng bảo đi thì đi, bảo về thì về như thế. Quay sang nhìn Asisu , thấy nàng gật nhẹ đầu thì hiểu ý, bèn bảo :

- Chúng ta đã biết, về báo cho Pharaon của ngươi rằng chúng ta nhất định sẽ đích thân tham dự buổi ra mắt này. 

  Sau buổi thiết triều , Ragashu cũng về phòng cùng Asisu . Vừa vào phòng , hắn liền hỏi :

- Sao nàng lại đồng ý về Ai Cập ? Nếu nàng muốn chỉ cần phái sứ giả sang là được rồi ! Đường xá xa xôi vất vả, sao nàng chịu được.

- Ragashu, kế hoạch nhất định phải đẩy nhanh hơn thôi. Đây là cơ hội không dễ có được của chúng ta. Hắn là một mối đe dọa lớn cho chúng ta.

Ragashu nhìn Asisu đầy lo lắng :

-  Asisu, Menfuisu vẫn mang thù với nàng vụ Carol bị sảy thai nên nàng không thể không cẩn thận được !

Nàng im lặng thừa nhận, nhưng ...

Hắn đầu hàng, khẽ xoa phần mi tâm :

- Được rồi, ta cùng nàng sẽ đến Têbê. Nhưng ít nhất để đảm bảo an toàn cho nàng, ta sẽ đi cùng nàng mọi lúc mọi nơi. Đừng có làm ra hành động gì trong lặng lẽ nữa mà hãy nói cùng ta. Nàng làm được chứ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net