Anh có mùi như tình yêu vậy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.....

Một tuần đã trôi qua kể từ khi Kim gặp Thần tình yêu và anh không thể ngừng nghĩ về cậu. Chay, viết tắt của Porchay. Vị thần tình yêu với những mũi tên xinh đẹp và đôi mắt còn đẹp hơn, làn da mềm mại mà Kim khao khát có thể chạm vào, giọng nói của cậu là giai điệu thuần khiết nhất mà anh từng nghe.

Kim muốn đưa Chay đi hèn hò. Hoặc Chay có thể đưa anh đi hẹn hò. Điều đó không thực sự quan trọng miễn là Kim sẽ được gặp lại vị thần tình yêu đó lần nữa. Nhưng bằng cách nào?

Kim thở dài,một tay chống cằm, một tay nghịch nghịch mũi tên bằng vàng,

Anh ở một mình trong hiệu sách. Hôm nay hiệu sách đóng cửa. Sonia đã về nhà và anh ở đây chỉ vì mỗi ngày anh đều mong rằng Chay sẽ lại xuất hiện.
Nhưng thời gian cứ trôi và không có gì xảy ra cả.

"Làm thế nào để đưa em đến đây, Chay?" Kim lẩm bẩm trong hơi thở, nhìn vào mũi tên sắc nhọn. "Điều gì sẽ xảy ra nếu..." anh lấy mũi tên và chỉ vào trái tim mình. "Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi-"
Anh chỉ vừa ấn mũi tên vào ngực thì đã bị một lực vô hình đẩy mạnh vào tường, mũi tên rơi khỏi tay Kim.

Chay.

Cậu đang đứng ngay trước mặt Kim, đôi mắt lấp lánh ánh vàng.

Oh, vậy là tất cả mọi thứ về em đều vàng? Kim nghĩ, không thực sự chú ý đến cơn đau nhói ở lưng. Chết tiệt, anh đập vào bức tường đó khá mạnh.

"Anh nghĩ anh đang làm cái quái gì vậy? Anh mất trí rồi à?"
Chay hét lên và Kim có thể cảm thấy thứ gì đó đang giữ anh vào tường mặc dù thần vị thần tình yêu trước mặt không giữ anh theo bất kỳ cách nào.

"Mũi tên của cậu không có tác dụng với tôi, phải không? Tại sao cậu lại hoảng sợ như vậy? Kim đang cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng anh ấy chắc chắn hiện tại thứ duy nhất mình không có đó là sự bình tĩnh.

Chay đã quay trở lại! Cậu ấy ở đó, trong hiệu sách của Kim...Kim có thể mời cậu đến một buổi hẹn hò!

"Bởi vì," Chay trầm giọng hơn và mũi tên vàng từ dưới đất xuất hiện trong tay cậu, "nếu con người sử dụng mũi tên của chúng tôi, họ sẽ chết. Anh muốn chết hả Kimhan?"

"Không phải trước khi cậu hẹn hò với tôi," Kim cười toe toét.

Cái gì-? Chay nên cho tên này chết luôn đi! Và cậu ước rằng cậu có thể ngừng nghĩ về anh nhưng vấn đề là...cậu không thể. Điều này chưa bao giờ xảy ra với Chay.
Điều này lẽ ra không bao giờ xảy ra, tuy nhiên, có điều gì đó ở Kim khiến Chay khao khát nhiều hơn nữa. Nhưng Kim là con người, nó quá nguy hiểm cho anh.

Chay đã quan sát thấy rằng Kim đã phải lòng cậu khá nhanh. Điều đó không có gì đáng ngạc nhiên,

Chay là thần tình yêu, những điều như thế này hẳn đã xảy ra rồi.

Điều đáng ngạc nhiên hơn là Chay cũng cảm thấy điều gì đó. một điều gì đó như là tình yêu... Chay không thể cảm nhận được những cảm xúc yếu hơn tình yêu. Cậu không thể chỉ thích một ai đó một cách lãng mạn.
Cậu yêu. Cậu ngấu nghiến tình yêu đó. Cả hai người trong cuộc tình đó đều sẽ bị thương.
Nó nguy hiểm chết người.

Và tình cảm của Kim chắc chắn không đủ mạnh để chịu được điều đó.

Chay phải ra đi. Cậu phải đi ngay bây giờ!

"Điều này thật ngu ngốc," Chay lắc đầu và quay đi khỏi Kim. "Hãy sống thật tốt nhé, Kim."

"Đợi đã!" Kim nắm lấy tay Chay, "làm ơn."

Chay không biết tại sao mình vẫn ở đó, tại sao cậu không biến mất. Tại sao?

"Chúng ta không thể, Kimhan."

"Tại sao?"

"Tại sao?" Chay quay sang Kim, "tại sao anh nghĩ rằng anh thích tôi, hmmm?Anh mới chỉ gặp tôi một lần! Tôi sẽ cho anh biết lý do tại sao. Anh không thích tôi, Kimhan.
Anh thích hào quang quanh tôi. Tôi là thần tình yêu; vị thần của tình yêu, ham muốn tình dục, sự hấp dẫn. Tôi mang theo những thứ cái này ở tất cả những nơi tôi đi qua."
Nó ở trong hào quang của tôi, nó ở xung quanh tôi... Nếu tôi bước lại gần anh," Chay bước vài bước nhỏ, giam giữ Kim giữa cậu và bức tường, "anh có thể cảm nhận được điều đó, phải không? Nhịp tim của anh, ngày càng nhanh hơn, cơ thể anh nóng lên, anh muốn hôn tôi, anh cảm thấy phấn khích. Anh khao khát sự chú ý về thể xác, tay. môi, khắp cả cơ thể bạn đều muốn nó ... tôi nói đúng không?

Kim nuốt xuống một tiếng rên rỉ, mẹ kiếp, anh cảm thấy tất cả những điều đó nhưng anh cũng cảm thấy rằng một cái chạm, một nụ hôn từ Chay là đủ để thỏa mãn cơn thèm của anh.

"Những cảm xúc anh có chỉ là một tác dụng phụ đơn giản của việc gặp tôi. Một người đơn giản rung rinh vì hào quang của tôi. Anh sẽ không thể sống sót khi được tôi yêu, Kimhan. Anh muốn hẹn hò? Tôi là thần Cupid, tôi sẽ không tham gia mấy buổi hẹn hò ngu ngốc. Tôi không chậm chạp như vậy. Tôi không hẹn hò. Tôi sở hữu người mà tôi yêu.
Tôi không yêu từ từ Kim. Tôi yêu từ phút đầu tiên, từ giây đầu tiên. Chỉ "thích" một ai đó, chỉ "thích" một ai đó thôi không có trong sách của tôi. chữ thích quá nhẹ nhàng so với tình yêu của tôi. Tôi không làm điều đó. Tôi không có khả năng đó, Kim. Hãy tưởng tượng tình yêu mạnh mẽ nhất trên thế giới, hãy thử cảm nhận nó sẽ như thế nào," Chay giơ tay lên và để những ngón tay của mình lướt nhẹ trên má Kim. "Bất cứ điều gì bạn cảm thấy không là gì so với những gì tôi có thể cảm thấy. Hãy nhớ rằng, tôi chính là tình yêu."

Kim giơ tay lên và nhanh chóng nắm chặt cổ tay Chay. Anh không cảm thấy sức mạnh kỳ lạ ghim anh vào tường như ban nãy nữa, vì vậy anh làm điều mà anh cho là hành động thông minh nhất lúc này; anh kéo cổ tay Chay và xoay họ lại.

"Em đã nói xong chưa?" anh có thể nghe thấy sự thất vọng trong giọng nói của Chay, anh biết cậu cũng muốn một điều khác, anh biết cậu cũng không muốn mình quay lưng bước đi, "Hay tôi nên mong đợi một bài giảng khác về tình yêu của thần ái tình?"

Ánh mắt Chay dịu lại, cậu hạ thấp mọi cảnh giác, "Em không muốn làm tổn thương anh, Kim. Anh có biết có bao nhiêu người sống sót khi được yêu bởi thần Cupid không? Ba. Ba lần trong một thiên niên kỷ." sau câu nói ấy là một cái thở dài.

Kim gật đầu, anh cười, "Anh có thể là người thứ tư, Chay."

"Anh không muốn trở thành người đó đâu."
"Anh có đấy...và em cũng vậy, phải không?"

"Anh không biết tôi muốn gì đâu," Chay nghiến chặt hàm và rời mắt khỏi Kim. Cậu không biết tại sao cậu lại để Kim đứng gần như vậy, tại sao cậu không đẩy anh ra dù cậu hoàn toàn có thể làm vậy... nó còn dễ hơn việc di chuyển một chiếc lông vũ, vậy tại sao cậu lại không thể...?

Kim đè người lên Chay, luồng điện chạy khắp cơ thể khiến Kim ngưng thở một giây nhưng rồi anh nói, "Anh nghĩ anh biết. Em đang ở đây, em không muốn anh bị tổn thương, em đã dành thời gian của mình để chắc chắn rằng tình yêu của em có thể làm tổn thương anh... tại sao? Nếu em không quan tâm đến anh, em sẽ không ở đây. Chính em đã nói rồi, em không biết làm thế nào để 'chỉ' thích một ai đó...nếu cứ thế mà suy ra... nghĩa là em thíc-" "Cơ hội cuối cùng, Kim," Chay ngắt lời, "anh còn một cơ hội cuối cùng để quên đi tất cả những điều này đã từng xảy ra. Em sẽ rời đi và anh sẽ không bao giờ gặp lại em nữa."

"Nếu anh không muốn thì sao?" Kim không cho Chay thời gian để trả lời.

Hôn một thần tình yêu sẽ khiến bạn như bị đốt cháy từ bên trong. Nó giống như mọi nụ hôn, mọi cái chạm môi, mọi cái lưỡi đều không đủ. Cho dù bạn hôn bao nhiêu, hôn bao lâu, nó khiến bạn khó thở và không thể kiểm soát cơ thể bạn,nhưng nó vẫn không đủ, không bao giờ đủ.
Kim hiểu rồi, ít nhất thì anh ấy sẽ hiểu nếu bây giờ anh có thể suy nghĩ được gì, nhưng hiện tại trong đầu anh chẳng còn gì ngoài việc đôi môi của Chay đang ngấu nghiến miệng anh ấy.

Kim chắc rằng anh phải đã hết hơi từ lâu nhưng không hiểu sao anh vẫn khỏe.

Chắc chắn là do Chay, hẳn là một loại phép thuật nào đó của thần ái tình, vì không có cách nào khác mà anh có thể có lưỡi của Chay gần như trong cổ họng và không cần không khí nhưng vẫn sống,không có cách giải thích nào khác ngoài việc đó là vì Chay.

Chay đẩy Kim vào quầy, hôn anh thật mạnh lần nữa trước khi tách môi họ ra. Chay lấy một chiếc nhẫn vàng từ ngón tay của mình và cậu cầm lấy tay Kim, đeo chiếc nhẫn vào ngón tay của anh. "Bây giờ anh là của em . Em đoán lẽ ra em nên nói với anh điều này trước, nhưng đừng mong mình già đi."

Kim cười khẩy, anh vòng tay qua cổ Chay và hôn em lần nữa, "đừng làm ra vẻ toàn năng, em yêu. Em nghĩ rằng bởi vì em là một vị thần nên em có tất cả sức mạnh ở đây? Anh đoán lẽ ra anh nên nói với em điều này trước, nhưng đừng mong bản thân được nghỉ ngơi nhiều, anh đã nghiện em rồi." Kim nở một nụ cười láu cá.

Chay cười khúc khích, "anh làm em nghĩ rằng em đã lo lắng vô ích."
"Em đã," Kim trượt một tay xuống cổ Chay, luồn vào dưới áo sơ mi của cậu, "để anh chỉ cho em cách anh có thể xử lý tình yêu của em."

•Một tháng sau•

Kim đang trò chuyện với một trong những khách hàng yêu thích của mình, một quý bà lớn tuổi có nụ cười nhân hậu và mái tóc bạc trắng. Bà đang ở hiệu sách của Kim với những đứa cháu của bà ấy. Thỉnh thoảng bà đến thăm Kim và Kim rất vui khi được nói chuyện với bà.

Chiếc nhẫn vàng lấp lánh dưới ánh sáng nhân tạo của cửa hàng sách khi Kim đang xem qua tất cả những cuốn sách mà bà đặt trên quầy của anh.

Kim có thể cảm nhận được em trước cả khi em xuất hiện.

Chay luồn tay qua eo Kim và hôn lên cổ Kim mà không chút xấu hổ. Bà cụ giật mình. Bà cố tình nhìn đi chỗ khác nhưng đôi mắt bà vẫn bị thu hút bởi Chay và khuôn mặt xinh đẹp của em.

Kim thì thầm "Cháu xin lỗi" với bà và gọi Sonia.

Ngay khoảnh khắc Sonia đến quầy, Kim kéo Chay ra phía sau hiệu sách, đến địa điểm yêu thích của anh, và giờ là của họ.
"Em đã rất nhớ anh. Em nhớ anh quá đi mất," Chay thì thầm vào môi Kim, đẩy anh ngồi xuống chiếc ghế bành, rồi ngồi yên vị trên người anh.
Kim đặt tay lên eo Chay và mỉm cười đón nhận nụ hôn, "Đã hai tiếng rồi. Đó là một kỷ lục."

"Hai tiếng đồng hồ dài quá," Chay thở dài. Cậu rúc đầu vào cổ Kim, thở dài mãn nguyện, "anh có mùi như tình yêu vậy."

"Hmm," Kim vuốt tóc Chay, "Anh có mùi giống em."

🏹HOÀN THÀNH🏹

Nếu như mấy truyện bình thường mà Lucy đăng thường có những câu rất ngắn gọn, gọn đến mức tui phải viết thêm để diễn đạt được ý mà mình hiểu thì truyện lần này có nhiều câu vừa dài vừa rắc rối :< nên chắc là sẽ có sai sót ở đâu đó, mọi người đọc có vấn đề gì thì bảo lại để tui sửa nhaa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kimchay