24. Nổi cáu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em chặn không được miệng của Shin, ba em thì ngớ người nhưng vẫn muốn nghe tiế xem nhóc nói gì.

" Là sao ? Ông không hiểu ?"

" Dạ dạ không có gì đâu bác, tại hôm qu con ghẹo Shin thôi ạ"

Lần này anh phải nhảy vào ngăn ngay chứ không thôi ông không cho em ở chung nữa.

Bữa sáng diễn ra nhanh chóng, căn phòng khách vốn dĩ đã chuản bị cho em và nhóc Shin giờ đổi cho ông bà ở với nhóc, em ở với anh. Kể từ khi ba anh mất đến nay nhà mới đông người như vậy, bà dì vui lắm, cứ cười mãi.

Anh khoác cho mình chiếc vest để chuẩn bị lên công ty.

" Để em giúp cho"

Tiến lại gần, đứng đối diện anh, tay chỉnh cà vạt cho ngay ngắn, mỉm cười nhẹ.

" Bé ngoan ở nhà anh một hai hôm nhé"

" Em muốn lên công ty với anh được không ?"

" Cũng được nhưng mà ba mẹ bé thì sao ?"

" Ừ nhỉ"

" Mai đi, mai anh chở bé theo, nay ở nhà chơi với ông bà cho ông bà vui"

" Dạ... ưmm.. Boun.. kì cục"

Chưa kịp dứt câu anh đã đẩy em dựa vào tủ, nghiêng đầu ngậm lấy đôi môi mọng nước trước mặt.

" Thôi anh đi nhé, lát có cuộc họp"

Xoa cái đầu nhỏ rồi đến công ty. Em ở nhà ở chơi với ông bà một hôm. Đúng là đã quá lâu không gặp nên nói đủ thứ chuyện trên đời. Bà dì thấy nhà đông vui đến nỗi quên mất giờ ăn trưa, cứ ngồi tám chuyện mãi.

" Bác ơi, hay để con đi ra mua đồ về ăn chứ cũng trễ"

" Không được, thằng Boun nó dặn tuyệt đối không cho con ra ngoài"

" Bộ có chuyện gì hả chị ?"

Mẹ của em nghe vậy cũng thắc mắc vì chỉ ra mua đồ ăn thôi chứ có đi đâu.

" À tôi cũng không biết nữa chị, nó dặn tôi từ đêm qua, cả Prem với nhóc Shin đều không được ra ngoài trừ khi có nó đi theo, chắc là sợ mất ấy mà"

" Coi bộ tôi có thằng rể tương lai đáng đồng tiền rồi"

" Hay chị em mình đi mua đi, sẵn tiện đưa chị đi đây đó, lâu lâu khám phá một chút cho vui"

" Ừ vậy tôi với chị cùng đi, ông ở nhà trông nhóc Shin nhé"

Mẹ em gặp được "chị em" này coi bộ hợp gu, suốt cả buổi nói chuyện cứ bàn chuyện đi chơi suốt, làm cho em và ba cứ ngồi đấy cười chứ không biết làm gì.

[ Công ty]

Hôm nay công ty có cuộc họp với đối tác mới nên cần anh ra mặt. Nhân viên đã chuẩn bị tất cả mọi thứ chỉ chờ anh. Chỉnh trang lại một chút, lây ra bộ mặt nghiêm nghị thường có rồi bước vào phòng họp.

" Ô hiii long time no see"

Trước mặt anh là chàng trai đêm qua ở căn nhà nhỏ. Hôm nay cậu ta ăn mặc có vẻ nghiêm túc, áo sơ mi đống thùng, tóc vuốt keo chứ không xuề xoà.

" Gì nữa ? Sao lại là mày?"

Anh bất ngờ thật vì từ đầu theo yêu cầu nhân viên giấu kín tên đối tác. Thảy hồ sơ lên bàn, phan cúc áo vest ngoài rồi tựa vào ghế chờ câu trả lời.

" Tao thì sao ? Bộ tao không có khả năng hợp tác với công ty mày à ?"

" Có nhưng mà.. ba mày ổng.."

" Kệ đi, vào việc"

" Thật à ?"

Đó là vấn đề gia đình của chàng trai kia, hình như ba cậu ta không thích cậu theo mảng này nên rút lại toàn bộ vốn, cậu ra ở riêng tại căn nhà nhỏ hôm trước nhưng hôm nay lại đến đầu tư vào đây, vốn đâu ra ? Nhưng vì đó là khách hàn nên anh vẫn làm việc bình thường.

Đến chiều trở về nhà, vẻ mệt mỏi lộ rõ trên gương mặt anh. Trong bếp thoang thoảng mùi cháo cua mà anh thích, nó bay xọc vào mũi.

Ngã người xuống sô-pha, đầu ngửa ra sau, nhắm mắt.

* Chụt*

" Em ?"

Em mang lên cho anh ly nước mát, sẵn tiện ghé môi trao quả ngọt. Chưa kịp rút thì bị anh dịnh đầu lại nuốt trọn cái thứ ngọt nào ấy.

" Ưmm.."

" Nè nè còn tôi trong nhà đấy anh báo kia"

Bà dì trong bếp bê ra đĩa trái cây lạnh thì thấy thằng báo ôm cái đầu nhỏ thật chặt, đã vậy còn tạo ra âm thanh khiến người khác nghe cũng phải ngượng đỏ mặt.

Em nghe tiếng bà dì liền giật người ra, mặt đỏ bừng đi một mạch lên lầu không ngoái lại còn anh thì châu hai chân mày nhìn về phía bà mẹ đang có đôi mắt thách thức.

" Mẹ này.."

" Mẹ cái gì, ba má người ta còn ở đây đấy"

" Con biết mà, hôn có tí mà ba mẹ em ấy đâu rồi mẹ"

" Trên phòng chơi với nhóc Shin, mẹ thằng biết dễ thương quá trời, bà ý dọn dẹp muốn hết cái nhà mình, còn ra sau vườn cắt cỏ nữa, mẹ cản không được phải đi theo làm chung"

" Trời đất"

" Bởi .."

Hai mẹ con nói đôi ba câu rồi anh lên phòng. Em đang ngồi thẫn thờ nhìn ra cửa sổ, cái mặt vẫn còn tí đỏ rượu.

* Chụt*

Cái má mềm của em nó lung lây bởi cái môi mèo ngoáy ngoáy.

" Boun kì cục"

Em đẩy ra, mặt còn hờn anh lắm.

" Bé làm sao ?"

" Mốt anh đừng thế nữa, bác sẽ mắng đấy"

Thì ra là sợ mắng, thì cũng phải có người lớn mà ba chuyện hôn hít là chuyện trong phòng kín, cũng phải giữ ý tứ nhưng mà anh nào giờ có ý tứ đâu mà giữ.

Ôm cái eo nhỏ từ phía sau, rụt đầu vào hít một hơi thật sâu như cái cách nhóc Shin làm khi ôm em, thấy cũng nhột nhưng em thích điều đó, em biết em thơm, thơm bất chấp, thơm cái mùi sữa ngọt.

* Ting ting*

< Tìm được chỗ đó rồi, đi không ?>

Tin nhắn từ điện thoại của anh..

" Chỗ đó là đâu vậy anh ?"

Em đã thấy nó vì anh quên mất mình đang đứng kế em.

" À, chỗ nhậu nhẹt thôi, trùng hợp thằng bạn là đối tác nên nó nhắn rủ đi ấy mà"

" Thật không ?"

Khi em hỏi ra câu đấy tức là em không tin người trước mặt.

" Thật mà"

" Nhưng em không tin, nếu anh không nói thì đừng hòng ra khỏi nhà"

" Nè em.. em làm sao đấy"

Thật là anh không muốn dấu em nhưng mà nếu nói ra thì em sẽ không cho đi. Nếu không giải quyết sớm thì sau này em lại gặp nguy hiểm thì phải làm sao.

" Em không biết, một là anh nói hai là anh đừng nói chuyện với em nữa"

" Em vô lí quá Prem, tự dưng nổi cáu vậy ?"

" Vô lí ? Ok em vô lí được chưa ?"

* Rầm*

Tiếng động cửa đã trả lời cho cảm xúc lúc này của em. Anh không làm gì, chỉ đứng đó một chút rồi vẫn quyết định ...

< Đợi tao một chút, tao qua ngay>

________________
[ 22:59/ 150624] ❤️- Chyn


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC