29. Sỉn ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cũng được một tháng hơn vì cái độ chăm sóc tận tình của em thì cái bột cứng trên vai của anh cũng được gỡ bỏ.

Nay em lái xe đưa anh đến công ty xem xét công việc để sắp xếp nghỉ thêm một thời gian cho khoẻ hẳn. Sếp tổng nay mặc cái áo thun với quần jean bình thường suýt nữa là mọi người không nhận ra. À không có bác bảo vệ nhận không ra mới ghê, thấy anh bước xuống xe, mặt đeo khẩu trang, đầu đội nón kết lộ mỗi đôi mắt bác cũng chặng lại hỏi giấy tờ cho ra lẽ rồi mới  cho vào. Em ngồi ngoài xe với nhóc Shin chờ chứ không xuống xe.

" Con trai, sao con không vào với chủ tịch vậy ?"

Bác bảo vệ thấy xe đậu nhìn không kĩ nên mới lại gần hỏi thì ra là cậu thanh niên hôm trước đem đồ ăn đây mà.

" Dạ thôi ạ, chắc chừng chút xíu là đi liền nên Boun vào là được ạ"

" Ối con không biết gì hả ? Nay hội bạn chủ tịch ghé nữa nên chắc lâu á, hình như chủ tịch không nói hả ?"

" Dạ không ạ, thôi không sao đâu bác, để con gọi điện Boun"

" Um"

Nhóc Shin nay được em chở đi học, nghỉ lâu quá rồi, định là chở anh đi rồi sẵn đưa nhóc đi luôn vậy bà giờ bác bảo vệ nói vậy thì Shin trễ học mất.

" Điện thoại sao không bắt máy vậy trời"

Nãy giờ chắc cũng được hơn chục cuộc mà không thấy bắt máy, hay là... lo chơi rồi. Em kệ, em lái xe đưa Shin đi học.

Cô Lin đã đứng ngay cổng từ lâu chờ nhóc, nghỉ nay chắc được hơn hai tháng rồi mới đi học nên là ...

" Ba ba .. hứccc Shin muốn ở nhà Shin Shin hứccc hông đi học đâuuuuu"

Tình trạng chung của những đứa trẻ nghỉ học quá lâu là vậy, nhóc khóc lớn từ khi thấy bộ đồng phục em ủi đêm qua rồi chứ không phải mới đây.

" Shin Shin ngoan, con phải đi học chứ, con không đi thì làm sao lên lớp chồi được"

" Hông mà .. hứcc c hông mà .. hứcccc"

" Lin, chăm sóc nhóc dùm nhé"

" Ok ba ba của Shin, Shin Shin ngoan ôm cổ cô nào"

" Hông mà... hứcc hứcc.. Shin muốn ba ba Shin muốn ba ba"

Em bế nhóc đưa cho Lin mà tay nhóc níu áo em đến giãn ra một khúc. Em xót lắm chứ, cứ hễ nhóc khóc là tim em nhói lên nhưng không thể cho nhóc nghỉ thêm được nữa. Em trở lại xe nhưng mắt vẫn đăm đăm nhìn vào trong trong trường đến mười phút sau mới rời khỏi đó.

Đánh xe về căn nhà thân yêu của mình, thật ra em đã về trước đó vài ngày để dọn dẹp lại một lần nữa, nay là chính thức.. nhưng em chưa nói anh nghe. Tay xách nách mang mấy túi đồ ăn mua ở siêu thị, rồi nào là đồ đan len. Em cũng có suy nghĩ mình nghĩ lâu quá chắc khách hàng quên mình hết rồi.

Sắp xếp đâu đó từ trên xuống dưới, ngã người vào sô pha cùng tách trà sữa nóng, bây giờ cũng đã hai giờ chiều, vậy mà không có cuộc gọi nào từ anh, chứng tỏ là nếu như ban sáng em ngồi ngoài xe đợi thì đợi đến tháng thứ mười ba quá.

Mở cái laptop chuyên biệt cho việc kinh doanh len của mình. Ôi, cái tiếng thông báo nó nhiều đến độ nghe như một bản nhạc. Em kiểm tra từng mục, may quá khách hàng không bỏ rơi em nhưng chuyến này có vẻ chắc thâu đêm suốt sáng mới xong việc.

* Tiếng chuông điện thoại*

📱 : Nghe này

📱 : Rồi lát tao ghé rước Shin rồi qua

Fluke gọi báo nay có khuyến mãi kem, cậu biết nay nhóc Shin đi học nên cũng tiện đường ghé quán.

Tầm bốn giờ hơn em với nhọc ghé ăn kem, đúng là quán nổi tiếng, người ta xếp hàng dài từ ngoài ngỏ nhưng cũng hên em là khách đặc biệt nên vào là có ngay.

" Chú Fluke ơiii kem ngon kem ngon"

" Rồi Shin Shin ăn đi chú bận tí nhé"

" Dạ"

Cậu bận mang kem ra cho khách nhưng nghe nhóc gọi nên cũng ngoái lại trả lời, cậu cực thích nhóc nên cái gì cũng phải ưu tiên nhóc hết.

" Mày sao đấy ? Mặt ủ rủ"

" Không có gì ?"

" Thằng Boun sao nói nghe, nghe nói nay bạn nó bên nước ngoài về nè, tối nay còn rủ tao đi nhậu"

Ohm để ý lắm nhìn là biết em buồn vụ gì chuyện của ai liền nên cũng cho em gợi là tối nay anh còn " tăng ca". Thiệt không biết gợi ý này là lành hay dữ nữa bởi vì mặt em từ ủ rũ chuyển mặt hầm hầm luôn rồi. Tay em dầm ly kem muốn nát nhừ.

[ Công ty - 19:00]

Anh từ sáng đến công ty rõ là không biết bạn về thật, đến lúc vào mới thấy cả đám ngồi ở sảnh tạo bất ngờ rồi từ đó mới rủ Ohm đi chơi nên việc anh không nói cho em là có bạn là vì anh không biết thật. Nhưng cuối cùng anh vẫn sai vì mê chơi mà quên gọi về báo cho em.

" Đi lẹ đi bây tao nôn quá"

" Nôn gì ba"

" Nô gặp lại không khí bay nhảy chứ đi lâu quá rồi quên mẹ hết"

" Ê thằng Boun mày đi luôn mà phải không ?"

" Tất nhiên bây nói lạ"

" Ok"

Từ " tất nhiên" này đã biến anh đi trên con đường xa mất rồi, hiện tại số điện thoại và các tài khoản các nhân giữa anh và em đều bị block.

[ Nhà em - 00:00]

* ting tong*

Có tiếng chuông cửa đêm hôm, em lại thấy sợ, tay cầm gậy đánh gofl đi ra nhìn qua khe cửa .. là anh. Mở cửa thấy Ohm đang dìu anh đang đứng loạng choạng.

" Sao không đưa về nhà người ta đưa qua đây làm gì ?"

" Mày nói nhiều quá lẹ đi, Fluke nó giận tao tới nơi, trễ rồi"

Em cũng không muốn đỡ đâu, muốn cho cái tên đáng ghét này nằm ngoài đường luôn nhưng trùng hợp, bầu trời kéo mây đỏ rực, dự là mưa sẽ lớn nên thôi cho vào nhà nằm sô-pha vậy.

Cho anh nằm xuống rồi ra bếp chuẩn bị nước ấm mà lau người, còn mang thêm bộ đồ ngủ cho anh nữa, chăm thế là cùng. May là lúc chiều nhóc Shin được Fluke giữ lại nhà chơi, sáng mai chở đi học dùm nên không thấy dáng vẻ này của anh.

Đỡ anh ngồi dậy mới cởi được cái áo thun, lau mặt, lau cổ rồi đến vai.. em khựng lại, vết sẹo ở bả vai làm em cảm thấy nhói.

" Boun.."

" Em lại làm sao đấy ?"

Khi cảm hận được cái khăn đứng im một chỗ thì anh mở mắt, thấy em đang nhìn chăm chăm vào vết sẹo nên đặt tay lên đỡ nhẹ một bên má của em.

" Không sao"

" Haizz anh đã bảo không có gì hết, từ lúc em chấp nhận anh là người yêu của em thì cho dù có chết anh cũng sẽ bảo vệ cho em nên em không cần phải cảm thấy có lỗi hay bất kì cái gì tiêu cực hết, hiểu không .. Prem"

Nhóm người ôm em vào lòng, nói thủ thỉ bên tai với hi vọng em sẽ mất đi cái cảm giác buồn ấy, anh chỉ muốn em luôn vui vẻ thôi.

" Dạ.. ủa ?"

" Hả ?"

" Sao anh tỉnh dữ vậy ? Anh sỉn .. ưmm.. Bounn"

" Làm sao ? Thì giờ sỉn nè"

" Boun.. đừng mà .. em còn đan len nữa.. đừng nhột em"

" Em đan len đi để anh đan em, nhá.."

" Bounnn.... ưmm.."

______________________
[ 22:00 /210624] - Chyn ❤️


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net