Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đương nhiên có chút rất quan trọng nên anh mới rời đi như vậy , chứ lâu lắm rồi mới gặp lại prem , có đuổi chắc anh cũng không đi luôn ....

Wan đột nhiên gọi anh kêu anh về vì bá tước có điều muốn nói . Hằng tuần , anh đều về thăm cha của mình , anh vẫn luôn thấy cha vui vẻ rồi kể nhiều chuyện về Wan cho anh nghe , hôm nay lại có chuyện gì à . Cha cậu nếu không phải việc cần thiết thì cũng không gọi cậu gấp thế đâu ...

Đứng trước tòa lâu đài quen thuộc , Boun nhanh chóng chạy vào ...Hình ảnh cha chạy ra đón cậu lại thay bằng một không khí tĩnh lặng , làm anh đột nhiên nhớ lại chuyện lúc xưa . Cái ngày mà làm anh nhận thức ngôi vị của chính mình , và cũng chính từ ngày đó anh không thể đi gặp prem . Không lẽ Wan lại như thế nữa?? mà anh cũng ngốc thật lại tin tưởng Wan....

"Wan , cậu ở đâu , ra đây đi , chúng ta đều lớn hết rồi , cậu sao lại muốn giết cha tôi" tiếng boun hét vang cả lâu đài . Thay cho tiếng trả lời chỉ có tiếng vọng lại ...

Rồi Boun bắt đầu đi vòng vòng để tìm mọi người ...Đến khi cậu bước ra vườn sau . Cha cậu vẫn đứng đó ...hazzz may thật

Cha boun: bắt đầu đa nghi giống ta khi xưa rồi nhỉ

Cha cậu từ từ quay người về phía boun khẽ cười nói ...

Boun: ôi bình thường chaa đều ra đón con thế giờ lại trêu con , con chỉ sợ Wan

Cha Boun: ta nói rồi , Wan không phải đứa hư chỉ vào thởi điểm đó chưa suy nghĩ chính chắn . Con phải coi Wan như em của con biết chưa

Boun: nhưng mà cha...

Cha Boun: con hứa với ta chứ

Boun:...dạ vâng con hứa với người

Cha và boun cùng nhau ngồi xuống , cảm giác quen thuộc ghê . Những về thăm cha, anh cũng không có thời gian để ngồi ở chiếc bàn này mà đánh với cha vài ván cờ tướng

Cha Boun: hòa nhập tốt không con

Boun: rất tốt luôn í cha , con còn gặp lại prem nữa . em ấy lúc này xinh lắm mà lại trở nên yếu đuối rồi...em ấy làm con lo chết đi được , con muốn kề theo em ấy 24 trên 24 luôn , em ấy mong manh đến nỗi con sợ người ta làm em ấy tổn thương ...

Nhìn kìa ....anh cứu luyên thuyên kể về nhóc của anh mà không để ý ánh mắt của cha anh . Cha anh nhìn anh cười cười , anh lớn thật rồi nhỉ , không còn là đứa bé mà được ông nuông chiều nữa rồi ...đấy là lí do mà ông cho boun đi đến thế giới con người đó . Xem ra boun đã học được rất nhiều ...còn biết lo lắng cho người khác luôn đấy . Những điều mong ước của ông đã thành sự thật rồi nhỉ , chỉ là chắc anh cũng đã học được thứ "tình cảm" đó rồi nhỉ

Cha Boun: con thích prem lắm à ...

Boun: đương nhiên rồi chaa , em ấy là của con thôi

Cha Boun: ta nghĩ con không thích prem đâu

Boun: hả???

Cha Boun: con yêu prem rồi . Con muốn che chở cho đứa bé đó , không muốn ai làm tổn thương đứa bé đó . Lúc nào cũng suy nghĩ , đứa bé đó ở đâu , đang làm gì . Đã nhiều năm trôi qua mà con vẫn nhớ về đứa bé đó thì ta nghĩ tình cảm con dành cho đứa bé đó cũng không đơn giản ...

Mọi lời của cha nói là hoàn toàn đúng với anh ....rốt cuộc là anh đang thích prem mà ...xem prem như em trai của anh , muốn được chăm sóc , che chở ...và cả muốn yêu thương cậu . Những hình như tinh cảm đó không dừng lại ở đó nhỉ

Boun chỉ im lặng mà cuối đầu với cha của anh . Cha anh chắc chuẩn bị mắng cậu đủ lời quá , thích con trai thời này là điều cấm kị nhất mà...

Cha boun: sao đúng chứ , boun

Boun:...dạ đúng ...

Cậu đang chờ những lời mắng của cha nhưng nó không hề xảy ra . Chỉ là tiếng cười lớn của cha làm anh khẽ giật mình ...Cha của anh cười gì thế ??

Cha Boun: con mong chờ lời trách mắng của ta sao

Boun: dạ...cha không thấy tình cảm của con quái dị sao ....con thấy mọi người đều chỉ trích nó , họ nói cái đó không đúng

Cha boun: Lúc trước cha cấm con giao lưu với con người con còn nhớ chứ

Boun: dạ vâng

Cha boun:...chính ta đây , ta đã yêu cô gái ở thế giới con người đó . Cô ấy không giàu có cũng chả là gì với thế giới đó cả chỉ là...cô ấy là tất cả với ta . Con cũng đã lớn rồi , ta nghĩ con cũng nên suy nghĩ về chuyện của mình nhé , đừng giống như ta . Khi đó , ta và cô ấy có một tình yêu ...như con với prem như con vậy , chúng trong sáng và đáng yêu , chỉ cần nắm tay và bảo vệ cô ấy là ta cảm thấy vui rồi . Nhưng con biết mà ta là ma cà rồng còn cô ấy là con người làm sao mà cùng nhau được lâu chứ. Thế mà ta vẫn ép phụ thân mình cưới bằng được cô ấy , mặc những điều cấm cản đó ...ta hạnh phúc lắm nhưng cũng chỉ là một thời gian ...ta không còn thời gian bên cạnh cô ấy, tất cả mọi người đều buông đủ lời khiến cô ấy chả thể chịu nổi và đã có người khác đã yêu cô ấy thay ta ...rồi cũng chính người cô ấy yêu đã giết cô ấy , chỉ vì muốn uy hiếp ta...

Càng kể quá khứ như được tua ngược về ....Cha anh khóc ...

Cha Boun: ta không muốn ngăn cản con nữa ...con đang hạnh phúc lắm đúng chứ , ta mong con không vì người khác nói ra nói vào mà bỏ lỡ nó , cũng đừng vì ngôi vị này mà bỏ lỡ thứ mà con yêu ...Cũng mong con đừng bỏ cuộc mà sẽ tìm cách vượt qua . Đừng làm tổn thương người con yêu nhé ....ý nguyện của ta chỉ đơn giản là con và Wan được hạnh phúc . Còn ta cũng đã sống trên cái thế giới này nhiều năm rồi , chứng kiến biết bao câu chuyện sinh tử ...chắc cũng đến lúc ta về với cô ấy rồi nhỉ ...

Nhìn đi , nhìn cái kẻ si tình đến đáng thương ...Trong tim ông vẫn luôn tồn tại một người nhưng cũng vì mọi người mà cô ấy đã không còn tồn tại ...

Boun: chaa , cha đừng như vậy được không

Cha boun: mà thôi , bữa nào rảnh thì con dẫn ta đi xem mặt prem nhé , ta muốn trò chuyện với đứa bé đó

Boun: dạ vâng vậy cuối tuần này con sẽ đưa em ấy đến đây

Cha anh lau nước mắt rồi lại trở lại bình thường bước đi . Nhìn bóng lưng vững trải kia mà cũng khiến anh suy nghĩ rất nhiều ....liệu anh và cậu sẽ ra sao chứ . Tình cảm cũng chỉ là tỉnh cảm thôi , tại sao lại cấm cản chúng , dù là bất cứ thứ gì ...giới tính ?? sinh sản?? địa vị?? rốt cuộc mọi người nghĩ gì vậy

Hết chương



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC