Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bước chân nhanh nhẹn của cậu cứ thế tiếp nối nhau cho đến gần ranh giới giữa nơi cậu sống và thế giới con người . Ấy chết , có phải cậu nhớ pao đến phát điên rồi à , hôm qua cậu nói chuyện với nhóc của cậu xong thì cũng chả hỏi nhà hay hỏi gì về nhóc prem kia nữa ....


Để gặp nhóc con kia , cậu cũng đâu phải là không có cách , chỉ là....nó sẽ hơi . Không nghĩ nhiều nữa , cậu nhanh chóng chạy về lâu đài của cậu , cậu hết bốp vai cho cha mình , lời không ngớt khen ngợi cha mình ... Cha cậu thì đương nhiên biết boun nghĩ gì , âm mưu bị phát hiện nha:55

Cha boun : sao không tìm pao gì đó của con mà chơi đi , nảy con xin ta đi lại còn hưng phấn chạy mà

Boun: người cha đáng kính , đẹp trai nhất trần đời của con ơi , con chỉ muốn nói là cha có thể giúp con được chứ , dù gì nảy giờ con cũng xoa bốp vai cho người thoải mái quá còn gì , cha giúp con tìm prem nhaaaaaaa

Cha boun: ta đâu có nhờ con xoa bốp vai??

Boun: chaaaaaaaa, con dỗi đấy nhá

Cha boun: được rồi được rồi , con nhõng nhẽo quá đấy

Cha boun nhìn cậu rồi lấy trong túi mình ra một viên ngọc nhỏ . Viên ngọc màu xanh dương nhàn nhạt nhưng lại bóng loáng rất đẹp , nhìn là biết ngọc quý nếu ở thế giới con người chắc sẽ gọi là đá quý và bán được rất nhiều tiền ...

Cha boun: Con có nhớ cậu bé đó không ?

Boun: con á , con mà đi nhớ aii , người ta không nhớ con thì thôi chứ , con chỉ muốn chơi với prem xíu thôi

Nhớ á , nhớ phát điên lên mới đúng chứ . Lòng tự tôn của boun rất lớn , nếu cậu nói nhớ prem có phải hơi ...

Cha boun: thế thôi , đi kiếm ai mà chơi đi con , prem khó kiếm lắm

Boun nghe tới đây nhảy dựng lên ngay , chết thật thế là cậu không gặp nhóc được nữa???

Boun: con nhớ , con nhớ prem nhiều lắm

NÓi xong chả hiểu sao cậu cúi đầu xuống . Lúc này mặt cậu đỏ , nói đúng hơn là ngượng chết mất

Cha boun: thật lòng có phải tốt hơn không , đây là viên ngọc mà ta cho con . Con có thể tìm người mình muốn với điều kiện con phải nghĩ đến người đó trong đầu ,  người con nhớ sẽ xuất hiện khi con mở mắt ra . còn nếu con có thể sử dụng lần thứ hai ...

Cha của boun chưa kịp nói hết thì boun đã biến mất cùng với viên ngọc rồi ....

Cha boun: con sử dụng được lần thứ hai là con đã yêu người đó rồi....

Bên phía boun, nhanh thật chưa đến 5 giây là đến làng prem sống rồi . Mà cha cậu nói prem sẽ xuất hiện khi cậu mở mắt mà , prem đâu , nhóc của cậu đâu . Thấy rồi , nhóc đang ngồi phụ mẹ nhặt rau , nhóc hôm nay dễ thương quá . Ngồi hơi co lại khiến cho prem trở nên nhỏ bé , nhóc khoác trên mình một chiếc áo thun màu hồng nhạt , còn có một chú thỏ trắng nho nhỏ được thêu lên ở giữa áo , rất hợp với nhóc .

Boun từ từ tiến gần đến prem rồi ..

Boun: hù ...

Chắc hẳn mọi người sẽ nghĩ prem sẽ rất vui khi gặp boun nhưng....

Boun hù một cái , prem giựt mình rớt cả rổ rau xuống đất . Mẹ mà biết chắc sẽ nói prem hậu đậu cho coi , chính bản thân prem muốn xem kẻ nào dám hù mình giữa ban ngày ban mặt như vậy

Prem: này , có biết hù làm người ta giựt mình lắm không dạ , bạn tìm mình có việc gì hả

Vì lúc này prem đang quay lưng nên chẳng biết ai vỗ vai mình hồi nảy , quay lưng lại...

Boun: uk ...anh xin lỗi

Prem: pi bounnnn

Boun: là anh đâyy

Không cần lời nói gì cả , prem ôm chầm lấy boun trước mặt . Thân hình prem dù có chút bé nhưng vẫn đứng được đến vai boun , mũi prem cứ cạ cạ vào cổ làm boun có chút nhột , vốn boun cũng không thích ôm ấp nữa . Chả biết sao , boun vô thức bật cười rồi vỗ vỗ lưng nhóc

Mẹ prem: prem nhặt xong thì nghỉ được rồi con

Mẹ prem trong nhà ra nhìn thấy rổ rau hất tung cả lên cũng không khỏi bàn hoàng ...nhìn qua kế bên thấy cảnh tượng thì mẹ prem như hiểu ra điều gì , vô thức mà bật cười, nhưng vẫn muốn chọc em bé nhỏ của mình

Mẹ prem: uk hứm , hay quá ta ơi ôm pi boun rồi thì hất tung rau của mẹ luôn

Prem đang ôm pi boun thì chợt nhớ lại . Chết rồi , chết chắc đó là giọng mẹ của cậu còn gì . Prem buông boun ra rồi từ từ quay mặt về phía mẹ nở nụ cười hết sức có thể

Prem: anh ấy hù con...

Mẹ prem: có lỗi thì phải nhận nhé , không được đổi thừa đâu cục cưng

Boun: dạ con xin lỗi ạ , là con hù em ấy

Mẹ prem: thôi không sao đâu , nhưng lần sau prem phải cẩn thận xíu nhé , giờ hai con có thể ra ngoài chơi đấy . Tối nay boun ở nhà cô ăn cơm nhé , nếu được con xin ba mẹ trước nhé

Boun nghe thấy vậy liền nói ba mẹ cậu rất thoáng , cậu đã ngủ ở nhà bạn nhiều rồi nên xin phép được ăn tối ở nhà prem vậy . Nói thì vậy đấy nhưng trong lòng đứa trẻ 10 tuổi thì không gì sung sướng bằng ...

Mẹ boun: đo chơi vui nhé , con giúp cô trong pao nhé

Boun: vâng

Nghe mẹ cho phép thì prem cũng hớn hở không kém , nhanh chóng kéo tay boun đi . Mẹ prem nhìn theo bóng hai đứa trẻ vui vẻ nắm tay nhau chạy đi mà lòng nhớ bạn lúc nhỏ không ngớt , ai cũng sẽ có một thời thơ ấu mà mình nhớ mãi . Chỉ là một thời thôi bây giờ cũng đã trở thành một người mẹ mất rồi , mẹ prem cười nhẹ rồi vào nhà tiếp tục làm việc .

Đúng là nhỏ có vỏ nha , nhóc prem này tuy thân hình không cao mấy lại hơi mũm mĩm nhưng chạy nhanh quá trời . Boun đường đường là một ma cà rồng lại bị prem kéo chạy đến không chịu được

Boun: ôi được rồi , bây giờ chúng ta nên làm gì đây pao

Prem : thật ra thì em cũng ...không biết nữa

Boun:???

Boun chạy muốn thục mạng nảy giờ , mệt muốn lã người , tưởng rằng nhóc có gì hay ho dẫn boun đi , nhưng không em bé vẫn hoàn em bé ... boun chỉ biết đặt tay lên trán mà bất lực

Bỗng , mắt prem sáng lên ..

Prem: em thấy rồi

1,2,3 Boun đã bị kéo đến hàng bán kẹo hồ lô . Đồ ngọt đối với boun là ác mộng , mỗi khi ăn ngọt boun sẽ dễ cảm thấy không thoải mái . Đồ ngọt có thể là liều thuốc chữa nỗi buồn của rất nhiều người nhưng với boun thì không , cậu cực kì ghét ...

Prem: bác cho cậu 2 thanh kẹo hồ lô ạ

Boun: dạ một thanh thôi ạ

Prem: ơ sao thế pi không ăn hả

Boun:... anh ăn ít lắm chúng ta ăn chung một thanh là được

Sợ làm prem buồn nên cậu mới nói vậy

Lại một rắc rối nữa xảy ra . Prem quên xin mẹ tiền mất rồi

Bác bán kẹo: của hai cháu đây

Boun đứa tiền cho bác ấy rồi đưa kẹo về phái prem

Boun: của em đây

Prem : pi là người lớn , pi ăn trước nè

Boun: hả

Prem: mẹ em nói người lớn thì phải tôn trọng í , nên pi ăn trước nè , pi mua cho em còn gì

Boun: ờ được được...

Thế giới con người này thật khó hiểu , lại có cả những thứ boun chưa bao giờ nghe cha nói . Gì mà tôn trọng bằng cách đưa ăn trước chứ , thật kì lạ...

Cậu cắn một ít kẹo hồ lô ... ý có chút ngon , vị rất khác với những thứ đồ ngọt ở lâu đâì của cậu

Boun: ngon quá

prem: pi chưa ăn bao giờ hả

Boun: anh , ăn rồi í mà lâu quá mới ăn lại

Prem : ò thế em nhường cho pi nè

Bàn tay trắng tròn múp míp tiến thắng đến mặt boun mà đưa thanh kẹo hồ lô ra . Cậu lại có chút cảm động với nhóc con này nữa rồi ... Nhường ư không bao giờ có trong từ điển ở thế giới của cậu , vì ở nơi của ma cà rồng thứ gì muốn có được đều phải tranh dành cả , có cả người đánh đổi mạng sống vì thứ mình muốn . Nhưng trước mặt cậu , bây giờ đây , nhóc pao nhường kẹo hồ lô cho cậu chỉ đơn giản là vì cậu thấy nó ngon . Dù chỉ là thanh kẹo hồ lô mà sao cậu lại thế này rồi...

Boun vô thức xoa xoa đầu nhỏ của pao rồi nói "cảm ơn em , em cứ dễ thương như thế thì pi sẽ tan chảy mất"

Đang vui vẻ thì một cô bé từ đâu chạy đến

"Prem , mình thích chơi với cậu lắm , cậu chơi với mình nhé" đó là shani , con của trưởng lành . Cô bé có chiều cao bằng prem nhưng lại có chút gầy gò , đôi mắt khá tròn , nhìn tổng thể cũng khá xinh nhưng lại có vết bớt trên mặt . Điểm này khiến trẻ em trong làng không thích cô bé còn nói cô bé là quái vật . Ngược lại prem lại ân cần , lại còn hay nói chuyện với cô bé . Như thường lệ cô sẽ đến chơi với prem nhưng không thấy prem ở nhà nên đi xung quanh tìm...

Prem: xin lỗi cậu nhé , đợt khác nhé mình đang đi chơi với pi boun

Shani: cậu không muốn chơi với mình biết bản thân xấu xí...

Shani định nói tiếp thì prem tiếp lời

Prem: không không có chỉ là hôm nay mình bận thôi , cậu là cô bé rất dễ thương , không được nhận mình xấu xí đâu

Boun thì chỉ lẳng lặng nhìn cách giải quyết của prem . Boun có chút thích thú cậu nhóc này nhỉ , trưởng thành quá nhỉ còn an ủi con gái nhà người ta như thế nữa . Đang nhìn thì Shani lại nắm lấy tay cậu làm boun tròn mắt ra

Shani: mình , mình...xin lỗi nghĩ xấu cho cậu

Prem: không sao mà , mình hiểu thế gặp cậu sao nhé

Shani: uk , pp

Nói rồi Shani quay đầu chạy đi , prem quay về phía boun . Chả biết ai đó mặt đen lắm rồi

Boun: thân thiết quá nhỉ

Prem: bạn ấy dễ thương lắm luôn í pi boun

Boun: thế đi chơi với "bạn ấy" đi anh dư thừa thì anh đi

Lại thế nữa rồi , cái khó chiều này ... prem lại lập tức nắm tay boun

Prem: ôi pi boun đẹp trai nhất trần đời luôn naaa, đừng giận em nữa nhé

Được khen lòng boun như nở hoa . Miệng nhỏ của nhóc ngọt thật đấy

Thế là cuộc hành trình tiếp tục . Prem ăn không được nhiều nhưng lại thích thử vị nhiều món nên boun mua rất nhiều món mà prem chỉ thử mỗi thứ một chút . Hại boun ăn muốn chết phải gọi là ăn ná thở

Ăn uống chán chê , bounprem quay về góc khu rừng hôm qua ...

Chiều cũng đã buông xuống mất rồi , không khí có chút ẳm đạm . Ánh mặt trời loe lóe , hoàng hôn đã đến gần

Prem leo lên cây ngồi , lại còn vẩy vẩy gọi boun lên

prem: pi lên đây này , ngồi đây ngắm hoàng hôn mới đẹp , không nguy hiểm đâu , cây này cũng đâu cao lắm

Nghe cũng có chút gì đấy sai . Cây này mà không cao , không cao mà có thể ngắm hoàng hôn được chắc ...dù gì có té boun vẫn có thể đỡ prem mà nên cũng không sao đâu nhỉ . Thế là hai đứa bé an tọa ngồi trên cây

Prem: pi boun biết không lâu rồi em mới vui như vậy đấy

Boun: em không chơi với cô bé hồi nảy sao

Prem: có chứ , chỉ đơn giản là em hiểu cậu ấy , muốn an ủi cậu ấy . Bản thân em cũng cô đơn như cậu ấy nên em biết cảm giác như thế nào ý

Boun: vậy từ này anh sẽ làm bạn của em hết cuộc đời này nhé , pao

Prem:được vậy là quá tốt rồi

Prem cứ thể thỏa thích kể cho boun nghe những câu chuyện trên trời dưới đất mà mình nghe được hay được thấy cho boun nghe . Sự ngây ngô của prem khiến boun đắm chìm , rồi gì đến cũng đến

Prem: pi boun chắc biết ma cà rồng đúng chứ

Boun: làm sao ma cà rồng xấu tính lắm hả

Prem: Em thấy trong làng lại bàn tán về ma cà rồng gì đấy , em cũng không rõ nữa . Họ nói là ma cà rồng rất xấu xí lại còn đáng sợ nữa , một sinh vật kì quái gì đó

Boun chỉ lặng im nghe prem nói

Prem: nhưng mà em đã nói rồi ý , em nghĩ họ không xấu đâu pi . Chả có gì định nghĩa cho cái đẹp và xấu xí mà nhỉ . Chắc là họ có vẻ đẹp đặc biệt , Đặc biệt đến nổi mà không thể nhận ra

Boun: sao em lại nghĩ vậy , anh nghe nói họ hút máu người và làm nhiều chuyện xấu

Prem: chuyện xấu sao??? thế họ làm gì vậy pi boun

Mắt prem căng tròn , lạ thật prem có chút hứng thú với ma cà rồng nên nghe càng kích thích sự tò mò của cậu bé

Boun: Uk nói đơn giản là họ sẽ làm chuyện gì đó hại em đấy

Prem: hì hì em còn chưa thấy ma cà rồng bao giờ với lại em đã làm gì họ đâu . Nếu em không làm  gì họ thì họ cũng sẽ không hại em đâu pi boun , họ cũng có tình cảm mà nhỉ

Tự nhiên nghe nhóc nói boun càng suy nghĩ về điều đó ...."tình cảm" có thật sự tồn tại trong boun , rốt cuộc định nghĩa của hai từ này là gì mà đến boun cũng khó nhận ra

Boun: anh cũng không biết nhưng anh cũng nghĩ vậy đấy

Prem nói cũng không sai .  Gia tộc Ma cà rồng không hại người mà không có lí do, ma cà rồng cũng khát khao cuộc sống tươi đẹp mà , đúng là có uống máu nhưng là máu động vật còn những ma cà rồng nhỏ tuổi như boun chỉ uống vào đêm trăng tròn còn lại sẽ uống nước ép cà chua . Với chả lại boun cũng không thích uống máu gì cả , rất tanh...

Giọng nói prem cứ thế hòa vào hoàng hôn . Hoàng hôn đã rất đẹp nhưng làm sao đẹp bằng mắt boun lúc này cơ chứ . Vì trong mắt boun lúc này có nhóc , người khiến boun có một cảm xúc gì đó rất đặc biệt mà chính boun cũng không thể nhận thức .

Thời gian có thể dừng lại được chứ , cho cậu ở với nhóc như thế này mãi , nhưng cũng đến giờ về của nhóc mất rồi . Kẻo mẹ prem lại lo lắng làm sao

Boun: về thôi , kẻo mẹ em lo đó

Prem: Pi bounn , em muốn ở đây thêm chút nữa

Boun nhảy một cái đã xuống , nhìn còn có chút ngầu . Làm prem nhanh chóng muốn có hình ảnh ngầu đó liền nhảy xuống nhưng không prem chưa lấy đà đã bị trượt xuống . Cứ tưởng về mặt mũi mẹ prem sẽ la luôn ý

Vòng tay boun đỡ prem , boun búng nhẹ trán prem

Boun: lần sau đừng có ngốc như vậy , không có anh thì đừng làm trò nguy hiểm đấy

Vì được boun chiều suốt ngày hôm nay nên prem có chút lệ thuộc liên nói lại

Prem: thế có anh , em có thể đúng chứ

Thật là hết nói nổi  , boun chỉ có thể cười nhẹ rồi nói "đúng"

Prem lại nũng nịu đòi cõng về với lí do là đi cả ngay mỏi chân . Câu đó nên để boun nói mới đúng chứ nhưng mà thôi nhóc mệt rồi thì boun cõng cũng chả sao ...

Trên lưng boun , có chút dễ chịu , mùi hương từ boun cũng rất đặt biệt làm người ta yên tâm đến lạ , prem ngủ quên lúc nào không hay

Boun: có phải anh thích prem rồi không nhỉ

Không nghe tiếng trả lời boun gọi prem đến mấy lần mới biết nhóc đã ngủ luôn trên lưng boun . Có dễ thương quá không cơ chứ ...

Cứ như gánh cả thế giới trên vai . Dù hơi nặng nhưng lại có sự hạnh phúc đến lạ

Hết chương

Tác giả : Như đã hứa thì chap nì bounprem của chúng ta sẽ gặp lại nhau nè . Không biết sao tớ viết mà đọc lại thấy sến rện luôn:55 nhưng mà thấy thích quá chừng luôn . Tuần sau tớ thi môn phụ tiếp tục ý nên là tớ dành chút thời gian viết chương nè . Cảm ơn đã đọc truyện của mình ...





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC