Chap 8: Ung thư não (3) và ra đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lộc Hàm đi về phía cổng - nơi Hoàng Tử Thao đang ngồi

Y mặc một bộ đồ vest. Do mặc bộ đồ có số đo nhỏ hơn số đo mình thường mặc nên y đã để lộ những xương sườn cùng vùng bụng phẳng lì. Gương mặt có vẻ mệt mỏi và gầy lắm

Rồi Hoàng Tử Thao dắt tay cậu bước vào trên thảm đỏ. Ai nấy đều bàn tán khi thấy y. Chẳng phải đó là vợ cũ của Ngô Diệc Phàm sao? Sao y lại ở đây và những lời cay nghiệt. Lộc Hàm trên mặt nở nụ cười nhưng trong lòng lại quyết tâm vạch trần sự thật về Thái Nhã Y và nói vài lời " nhẹ nhàng " với chồng cũ của anh mình

Cậu cầm mirro gõ vài cái :" Cảm ơn mọi người đã đến dự hôn lễ của tôi và anh chồng tôi. Cả một đời người thì người ta chỉ có thể yêu sâu đậm một người thôi phải không? Tôi dám chắc mọi người cũng vậy. Khi yêu thì đôi khi có một chút ghen tuông, một chút xích mích nhỏ. Điều quan trọng là chúng ta có tin vào nhau không, có tha thứ và chấp nhận xin lỗi để giữ gìn tình yêu đó không!. Nếu không chịu xin lỗi và tha thứ cho nhau thì có lẽ sẽ giống như anh chồng của tôi và anh tôi, ly hôn. Tình yêu bao nhiêu năm chỉ vì đó mà đổ vỡ, có thấy đáng tiếc không? "

Ngừng một chút Lộc Hàm nói tiếp :" Anh chồng, em không trách anh bỏ anh em mà đi lấy người phụ nữ khác. Em biết hai người có duyên không nợ. Người phụ nữ mới của anh chắc chắn phải tài sắc vẹn toàn đúng không? Hm...em nghe nói cô ấy là con gái duy nhất của Thái Gia. Từng yêu Dương Hải Lâm phải không nhỉ? Em còn nghe nói vì yêu anh mà cô ấy từ bỏ người ta đó a~ Anh thấy cô ấy yêu anh không? Ý khoang, hình như cái thai được bốn tuần rồi phải không? Mà em nghe nói bốn tuần chưa thể siêu âm được "

Ngô Diệc Phàm nghe nói chợt nhíu mày :" Nhã Y, đều em dâu của anh nói là đúng chứ? "

Thái Nhã Y xoa xoa bụng :" Anh a~ Thời nay công nghệ tiên tiến, có thể suy âm sớm được mà "

Cậu mỉm cười :" Em chỉ nói vậy thôi, tin hay không tùy anh. Còn Thế Huân, em biết lý do vì sao anh lại muốn cưới em rồi. Mình hủy đám cưới anh nhé? Em đau đủ rồi "

Lộc Hàm đưa mirro cho cha sứ rồi đẩy xe lăn tới chỗ Hoàng Tử Thao, đợi y lên xe ngồi hướng cáng cổng mà đi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net