hai mươi bốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

H

Vương Nhất Bác vừa tăng ca trở về, cả căn nhà vẫn tối om. Tiêu Chiến vậy mà chưa trở về, hôm nay anh đi họp lớp đại học, đi từ chiều mà bây giờ đã hơn 9 giờ vẫn không thấy đâu. Vương Nhất Bác lấy điện thoại gọi cho anh, lại không thể kết nối, có lẽ là hết pin rồi. Cậu nhìn quanh một chút, cũng may là Tiêu Chiến trước lúc đi đã ghi lại địa chỉ cho cậu. Vương Nhất Bác liền cầm theo mảnh giấy đi ra ngoài.

..

Khi Vương Nhất Bác tìm được đến nơi, Tiêu Chiến chính là say đến chẳng ý thức được gì, áo sơ mi trên người cũng cởi ra đến nút thứ hai. Xung quanh la liệt những nam nhân khác đang ngủ, một số người vẫn đang cùng Tiêu Chiến chơi đánh bài cởi nút áo. Vương Nhất Bác tức muốn xịt khói vội vàng lao tới, lấy áo khoác ngoài gần đó mặc vào cho anh.

Vừa nhìn thấy cậu, Tiêu Chiến lập tức buông mấy cây bài trong tay, vội vàng ôm lấy cậu.

Vương Nhất Bác tuy giận vẫn không quên hết mực ôn nhu với anh. Cố gắng thu dọn đồ đạc sau đó một đường bế anh ra xe. Tiêu Chiến ngồi vào trong xe rồi, vẫn không hề ngoan ngoãn

"Nóng quá, không muốn... ợ... không muốn mang áo khoác"

Tiêu Chiến đưa tay muốn cởi, liền bị Vương Nhất Bác nhanh tay chặn lại.

"Anh đừng quấy nữa, em đang thực sự rất giận đó"

Tiêu Chiến nghe xong câu nói kia, cảm giác thanh tỉnh phần nào, liền nhanh chóng ngồi ngoan lại. Sau đó một lúc liền gục đầu ngủ mất..

...

Vương Nhất Bác ôm anh đặt lên giường, sau đó ra ngoài pha ít nước chanh ấm để anh giải rượu. Vậy mà đến lúc trở vào, chẳng thấy anh đâu nữa. Vội vàng đặt ly nước xuống bước vào phòng tắm, Tiêu Chiến cũng vừa thoát đi chút áo quần cuối cùng còn sót lại trên người mình.

Vương Nhất Bác giật mình quay người lại không dám đối diện, vậy mà Tiêu Chiến vừa nhìn thấy cậu đã vội kêu lên.

"Nhất Bác... "

"..."

"Cún connnn... "

"...."

"Điềm Điềm, tắm giúp anh với, anh mệt"

Vừa nói xong, liền dứt khoát nhảy vào bồn tắm, nước văng tung tóe cũng chẳng buồn để ý.

Vương Nhất Bác đấu tranh tư tưởng một hồi, cuối cùng vẫn là quyết định giúp anh. Dù gì cũng là bạn trai nhà mình, trời còn đang lạnh, Tiêu Chiến lại say, lỡ như để anh một mình cũng thật nguy hiểm.

Vương Nhất Bác bước tới bên cạnh, bắt đầu kì cọ giúp anh, Tiêu Chiến ban đầu còn ngoan ngoãn híp mắt hưởng thụ, một lát sau lại trở nên nghịch ngợm, nước văng ướt hết cả người Vương Nhất Bác. Cậu cũng bất lực với con ma men này. Tiêu Chiến lúc tỉnh trưởng thành điềm đạm bao nhiêu, thì đến lúc say chính là hoàn toàn ngược lại, quấy phá không khác gì một đứa trẻ.

Áo thun bị Tiêu Chiến làm ướt dính sát vào cơ thể khiến Vương Nhất Bác khó chịu, cuối cùng liền dứt khoát cởi ra. Tiêu Chiến ngây ngẩn nhìn các múi bụng của Vương Nhất Bác, mắt sáng lên.

"Bảo Bảo, anh nói cho em nghe một bí mật nhé". Tiêu Chiến vừa cười vừa nói, mắt vẫn không rời cơ bụng của cậu.

"Anh nói đi"

"Ha ha, thật ra ngay từ lần đầu nhìn thấy cơ bụng của em, anh đã rất thích rồi, rất ngưỡng mộ. Sau này, còn muốn có cơ hội nghiêm túc sờ sờ một chút..".

Tiêu Chiến vừa nói vừa cười, hai gò má hây hây đỏ, ánh mắt ươn ướt, Vương Nhất Bác thực sự muốn đem anh đè dưới thân mà chà đạp, khi dễ. Nhưng anh đang say, cậu có muốn cũng không dám làm vậy.

"Vậy giờ có muốn sờ thử một chút không?"

"Muốnnnnn"

Vương Nhất Bác bật cười, Tiêu Chiến lúc say quả thực rất thành thật.

"Vậy gọi một tiếng 'ca ca' đi, em liền cho anh sờ thỏa thích"

Tiêu Chiến suy tư một chút, cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn gọi một tiếng. "Ca ca, Nhất Bác ca ca"

Vương Nhất Bác thực sự muốn điên lên vì anh. Liền ngồi luôn vào bồn tắm, để Tiêu Chiến dễ dàng sờ tới cơ bụng của mình.

Tiêu Chiến được thỏa mãn liền vui vẻ sờ tới sờ lui, một lát sau lại sờ lên ngực cậu. Bốn mắt chạm nhau, như có dòng điện cao áp chạy qua, hai người cứ vậy mà lao vào hôn nhau.

Bàn tay hư hỏng của Vương Nhất Bác bắt đầu sờ loạn trên người anh, da thịt của Tiêu Chiến mịn màng mà săn chắc, càng sờ càng thích. Hai tay Tiêu Chiến cũng sờ loạn lên ngực cậu.

Nụ hôn của Vương Nhất Bác chuyển dần sang cổ rồi sang yết hầu, thành công làm Tiêu Chiến rên lên khe khẽ. Anh vòng tay ôm chặt lấy cổ cậu, ngoan ngoãn mặc kệ cậu muốn làm gì thì làm.

Vương Nhất Bác đưa tay tìm xuống bên dưới, chuẩn xác nắm lấy vật đã ngẩn đầu giữa hai chân anh, bắt đầu luận động.

"Ưm... Bác... "

Tiêu Chiến chỉ biết ngửa cổ thở dốc. Lần đầu tiên trong đời trải qua loại sự tình này, vốn dĩ không hề có kinh nghiệm, chỉ biết mê man tận hưởng mọi khoái cảm mà Vương Nhất Bác mang lại.

Vương Nhất Bác cúi đầu ngậm lấy nụ hoa trước ngực Tiêu Chiến, mút mát ngon lành, bên còn lại cũng được bàn tay to lớn kia bao bọc, chăm sóc cẩn thận.

"Ưm.. A ~~~"

"Hư... ưm.~~~... "

Khoái cảm Vương Nhất Bác đem lại quá lớn, Tiêu Chiến thực sự không đủ sức chống lại, qua một lúc thì thở dốc rồi bắn ra. Cả người vô lực dựa vào ngực cậu.

Vương Nhất Bác vuốt ve phần tóc trên mặt anh, một đường ôm anh đứng dậy khỏi bồn tắm đã bị làm bẩn, mở vòi sen điều chỉnh nước ấm rồi nhẹ nhàng xối lên người cả hai.

Tiêu Chiến chủ động tìm đến môi cậu, mút mát đến mê mẩn. Vương Nhất Bác cũng không chịu thua thế, đảo khách thành chủ, nhanh chóng cạy mở răng anh, đưa chiếc lưỡi ranh mãnh vào sâu bên trong, tìm kiếm chiếc lưỡi anh cùng nhau đưa đẩy.

Sau một nụ hôn cuồng dã, hai người bây giờ hoàn toàn khỏa thân quấn chặt vào nhau. Tiêu Chiến đu cả người lên người cậu, thỏ thẻ

"Ra ngoài được không, anh lạnh"

Đến nước này mà Vương Nhất Bác còn kiềm chế được, thì cậu chính là không phải đàn ông.

Vương Nhất Bác ôm anh bước ra ngoài, vừa đặt anh xuống giường, đã tiếp tục lao vào hôn nhau. Nụ hôn chuyển dần qua tai, Vương Nhất Bác biết đây chính là điểm yếu của Tiêu Chiến. Đưa lưỡi liếm láp một chút, sau đó lại nhẹ nhàng cắn lên, Tiêu Chiến bị kích thích run rẩy không thôi.

"Đừng mà.... ư~~~"

Tiêu Chiến vốn dĩ không biết, chính câu nói của anh thành công làm Vương Nhất Bác phát điên. Cậu đưa chiếc lưỡi vào tai anh, bắt chước động tác giao hợp mà ra ra vào vào. Tiêu Chiến run rẩy cực độ muốn vùng vẫy trốn đi, nhưng Vương Nhất Bác nào để yên, tiếp tục ghì chặt anh mà liếm cắn.

"Tiêu Chiến, cho em?"

Tiêu Chiến mơ mơ màng màng, ngước đôi mắt nhòe nước nhìn cậu. Anh say rồi. Là say bia, say rượu hay say tình, say Vương Nhất Bác thì chưa biết. Chăm chú nhìn cậu, sau đó ngoan ngoãn gật đầu.

Vương Nhất Bác vốn dĩ không có chuẩn bị trước cho loại sự tình này, bèn đưa hai ngón tay vào miệng anh, để anh mút mát một lúc.

Cậu tiếp tục vừa hôn vừa cắn, đến lúc ngừng lại từ cổ đến ngực anh đã chằn chịt vết hôn đỏ rực. Tiêu Chiến bây giờ mê man trong cơn động tình, nhiệt tình liếm mút ngón tay của cậu như que kem, đôi mắt mờ nước bây giờ chỉ có thể nhìn thấy cậu. Vương Nhất Bác bị hình ảnh này làm cho không kiềm chế nổi, vội vàng rút tay ra, trực tiếp nằm đè lên cùng anh hôn môi. Cậu muốn chà đạp anh, muốn khi dễ anh, muốn anh khóc lóc gọi tên mình, muốn anh hoàn toàn thuộc về mình.

"Em muốn anh"

"ư.. Bác... a ~~~~... "

Hai ngón tay ướt đẫm dịch vị mò mẫm xuống phía sau, cẩn thận xoa nắn trước miệng huyệt sau đó không nhanh không chậm đẩy vào một ngón.

"A~~~ Bácccc... Điềm Điềm..~~~.. "

"Ngoan nào, thả lỏng..."

Tiêu Chiến lần đầu tiên bị xâm phạm vào nơi tư mật, cảm thấy vừa đau vừa khó chịu, thực sự là muốn khóc. Vương Nhất Bác sợ làm đau anh, liền tiếp tục hôn môi dời đi sự chú ý của anh.. Đợi một lúc để Tiêu Chiến thích ứng được, cậu mới từ từ ra vào.

2 ngón

3 ngón

Tiêu Chiến chính là cảm giác hít thở không thông. Vừa chật chội lại vừa kích thích, loại khoái cảm này là lần đầu tiên anh trải qua. Anh thực sự không thể diễn tả nổi.

"A... Đừng mà..~ chậm.. một chút.. ~~. "

"Ngoan~~~"

"Hưmmm... Điềm. .Điềm Điềm.. Cún con "

"Em đây... "

Vương Nhất Bác một tay luận động, một tay nắm lấy tay anh mười ngón đan chặt vào nhau, môi hôn từ cổ xuống ngực, lại ngậm lấy nụ hoa kia mà chơi đùa, trêu ghẹo.

Đợi đến lúc Tiêu Chiến hoàn toàn thích ứng được với ba ngón tay, Vương Nhất Bác liền rút tay ra. Tiêu Chiến đã quen với cảm giác chật chội, tự nhiên bị rút ra cảm giác như thiếu đi cái gì đó

"Bác... Khó chịu.... Hức.. Anh khó chịu"

"Ngoan nào ca ca...~~"

"Ưm..~~ Nhất Bác, yêu anh đi ~~~~"

Vương Nhất Bác cúi đầu hôn anh, trực tiếp đưa chính mình vào.

Mặc dù đã khuếch trương kĩ, nhưng thứ giữa hai chân cậu so với ba ngón tay thực sự còn to hơn nhiều. Tiêu Chiến không quen liền khóc thét lên

"Hu hu... Đau... Đau quá.. Anh đau... "

Vương Nhất Bác đau lòng xót ruột, vội ôm chặt lấy anh, hôn lên từng giọt nước mắt nóng hổi.

"Bảo Bối, em xin lỗi, do em vội vàng... Ngoan, thả lỏng ra nào.. Yêu anh.. "

Đợi một lúc khi Tiêu Chiến ổn định hơn, cậu mới chậm rãi ra vào. Cảm giác đau đớn ban đầu dần dần được thay thế bằng khoái cảm.

"Ưm... sâu.. sâu quá rồi"

"..."

"to... quá.. sẽ chết mất... a ~~~"

.

"sướng quá.... Nhất Bácccc~~~~ a~~"

Tiêu Chiến chỉ biết nằm im hưởng thụ khoái cảm Vương Nhất Bác mang lại, mỗi lần cậu đâm vào, đều cố ý đâm vào sâu nhất. Vách thịt mềm mại bên trong bao bọc lấy, cảm giác mỗi lần rút ra lại như có hàng vạn cái miệng nhỏ mút chặt không muốn rời làm Vương Nhất Bác gần như phát điên.

"Chỗ đó... Bác... Chỗ đó.... A... ư hư~~~"

Vương Nhất Bác tinh ranh biết được điểm chí mạng của anh, mỗi lần đâm tới đều cố ý mài qua một chút, nhưng nhất quyết không trực tiếp đâm vào. Tiêu Chiến bị bức đến phát điên, dục tiên dục tử gọi tên cậu, nước mắt chảy ra không ngớt

"Nhất Bác... Cún con.. Chỗ đó, làm ơn.~~~ Cho anh.. "

"Chỗ nào?"

"Hu.. Hu.. Hu.. Xin em mà.~~~ "

Tiêu Chiến bị ức hiếp liền khóc nấc lên, Vương Nhất Bác giật mình vội vội vàng vàng ôm chặt lấy anh.

"Ngoan, đừng khóc, cho anh, đều cho anh"

Vương Nhất Bác đỉnh hông, đem tính khí to lớn cứng rắn đâm vào điểm kia. Tiêu Chiến sướng đến mức chỉ biết há miệng thở dốc, nước bọt theo đó mà chảy ra ngoài tạo ra một khung cảnh vô cùng dâm mỹ.

.

Vương Nhất Bác ôm lấy anh để anh ngồi lên người mình, tiếp tục một đợt thao lộng mới. Tiêu Chiến bấu chặt vào vai lưng cậu, in lại đầy rẫy những dấu móng tay đỏ lựng, có nhiều chỗ còn bị cào chảy máu.

"Aaaa, Bácccc.... ~~~~~"

"Em đây~~~"

"Bác.. Anh yêu em,...ư... yêu em"

"Em cũng yêu anh, Tiêu Chiến"

Tiêu Chiến run rẩy cắn mạnh lên vai cậu đến chảy máu, tính khí nóng bỏng phun ra một dòng chất lỏng thẳng lên cơ ngực săn chắc của cậu. Vương Nhất Bác đâm rút thêm vài cái, cuối cùng cũng bắn toàn bộ vào sâu bên trong anh.

Hai người thỏa mãn ôm chặt lấy nhau. Tiêu Chiến vì quá mệt mà ngủ thiếp đi, Vương Nhất Bác nằm thêm một lúc, sau đó ôm anh đi tẩy rửa rồi mới trở lại giường đi ngủ.

"Vất vả cho anh rồi, ngủ ngon, Bảo Bối"

_--------------------_

Những chiếc ảnh hơi bị giá trị 😍😍
Để bù lại cho 1 con viết H dở tệ như tôm a! T viết h không mượt như người ta, mn thông cảm ha 😂

#tôm

Chap nào viết h cũng đảm bảo là dài hơn mấy chap thường, viết h quá tốn công lực, t lui về tịnh dưỡng đây 🙆🙆


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net