Chương 31: Tin vui

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(灬º‿º灬)♡(。・//ε//・。)


Tiếp theo sẽ có yếu tố 18+, sản nhũ, lần đầu viết thể loại này vậy nên cũng không được trôi chảy lắm, mong mọi người bỏ qua, nếu ai không thích yếu tố trên thì có thể bỏ phần này nha, vì nó không có liên quan tới mạch truyện chính. Cảm ơn mọi người!

(•̪ o •̪)

.
.
     Tiêu Chiến được Nhất Bác một mạch đưa đến bệnh viện khám bệnh, cậu cong môi theo sau lưng hắn vào khu khám bệnh mặc cho những ánh mắt đáng dán chặt vào hai người.

Sau một hồi trải qua các phòng kiểm tra trong bệnh viện, cả hai cùng nhau đi nhận kết quả xét nghiệm. Mặt Tiêu Chiến kinh ngạc tột độ, còn Nhất Bác thì không ngại thể diện hét to lên rồi ôm Tiêu Chiến xoay vòng vòng. Tiêu Chiến của hắn, chính là có em bé rồi nha. Và Vương Nhất Bác hắn cũng sắp trở thành cha rồi !!!!!!!

    Niềm hạnh phúc dâng trào khiến cho hai người họ ôm nhau cười hạnh phúc trong nước mắt, họ khóc vì hạnh phúc, tiểu bảo bối của họ, chứng minh tình yêu của họ đã xuất hiện rồi.

Đến khi bình tĩnh lại được thì đã thấy xung quanh có rất nhiều người chú ý, còn có người chụp hình. Nhất Bác nhanh tay cởi vest chùm lên đầu bảo vệ Tiêu Chiến sau đó đưa cậu về nhà, trước khi đi không quên hỏi ý kiến chăm sóc thai phụ từ bác sĩ.

Từ khi trên xe cho tới khi về nhà Tiêu Chiến vẫn không rời tay khỏi bụng mình, cậu cảm thấy mơ hồ, càng cảm thấy hạnh phúc. Nhất Bác thấy thỏ ngốc cứ đưa tay sờ bụng, một cỗ ấm áp tràn ngập trong lòng nhưng cũng không bỏ qua cơ hội trêu chọc đối phương.

- "Em không thích có thỏ con sao?"- Nhất Bác lại gần ôm Tiêu Chiến vào lòng trêu chọc.

Bình thường thì Tiêu Chiến sẽ không bị Nhất Bác lừa dễ dàng như vậy nhưng hiện tại cậu đang chìm đắm trong vô vàn cảm xúc cùng suy nghĩ nên liền nghĩ Nhất Bác tưởng mình chán ghét đứa nhỏ.

- "Không có! Em không có ghét, em rất thích, rất thích có con cùng anh"- Tiêu Chiến gấp gáp ngồi thẳng dậy giải thích, ngại ngùng bày tỏ, cậu không muốn Nhất Bác buồn hay suy nghĩ linh tinh.

Nhất Bác phì cười khi nhìn thấy bộ dạng hoảng loạn cùng ngại ngùng của đối phương, một lần nữa ôm Tiêu Chiến vào lòng vỗ về.

- "Tiêu Chiến à, cảm ơn em đã đến bên anh, ở bên anh và cũng cảm ơn em đã mang con tới bên cạnh chúng ta. Em vất vả rồi, anh sẽ ngày càng cố gắng để có thể chăm sóc, bảo vệ và yêu thương gia đình nhỏ của chúng ta, anh yêu em"- Nhất Bác thành tâm nói với Tiêu Chiến, hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại ngọt ngào, trong lòng thầm hứa bằng bất cứ mọi giá sẽ khiến cho người này hạnh phúc cả đời, mãi mãi bên nhau.

- "Nhất Bác à, cảm ơn anh, em cũng yêu anh." - Tiêu Chiến dịu dàng đáp lại nụ hôn của Nhất Bác, hai người ôm nhau trao cho nhau những cái ôm, những nụ hôn ngọt ngào ấm áp.

Sau khi gia đình hai bên biết được Tiêu Chiến mang thai thì vui mừng không thể tả nổi, nhưng cũng không khỏi lo lắng, bởi vì việc con trai mang thai được rất hiếm lại rất nguy hiểm bởi khi đó họ sẽ rất yếu.

Chính vì như thế nên Tiêu Chiến trở thành đối tượng được chăm sóc đặc biệt của hai nhà Vương - Tiêu. Chỉ cần khi nào Nhất Bác không có nhà thì sẽ có bà Vương, bà Tiêu hoặc Kế Dương tới chơi cùng, thuận tiện cho việc chăm sóc Tiêu Chiến.

Mặc dù cảm thấy mọi người là lo lắng thái quá, nhưng Tiêu Chiến cảm thấy rất hạnh phúc khi mà ai cũng quan tâm và yêu thương đứa bé chưa chào đời này của mình, cậu đã từng lo lắng mọi người sẽ thấy kỳ lạ và xa lánh cậu nhưng thật may vì những người thân xung quanh cậu đều yêu thương cậu cùng đứa bé này rất nhiều.

Trong thời gian mang thai, Tiêu Chiến được mọi người chăm sóc rất kỹ lưỡng, từ việc ăn uống đến ngủ nghỉ, cộng thêm đứa bé rất ngoan nên Tiêu Chiến không bị ốm nghén hay bị đau bụng, bởi thế nên hiện tại Tiêu Chiến chính là đầy đặn chứ không gầy ốm như trước.

Có thời điểm Tiêu Chiến cảm thấy mình rất mập, mặc dù trong mắt mọi người là bình thường nhưng với người luôn giữ dáng vóc cân đối như Tiêu Chiến mà nói thì như thế này là quá mập rồi, cộng thêm khi mang thai thì tâm trạng sẽ thất thường, hay suy nghĩ linh tinh cho nên Tiêu Chiến thinh thoảng sẽ có suy nghĩ Nhất Bác sẽ chán ghét bộ dạng hiện tại của mình.

Mặc dù thời kỳ nguy hiểm trong thai kỳ đã qua nhưng Nhất Bác vẫn chưa chạm vào Tiêu Chiến lại càng khiến cho Tiêu Chiến nghĩ rằng Nhất Bác chán ghét mình rồi. Bởi thế nên Tiêu Chiến quyết định ăn kiêng, việc này diễn ra vào khoảng thời gian khi Nhất Bác đi công tác, cho nên hiện tại khi Nhất Bác về sau 1 tuần mọi người trong nhà mới nói cho hắn biết.

Nhất Bác vội vã về nhà, bước vào thì thấy Tiêu Chiến đang tập yoga cho người mang thai, vốn là người lười vận động, lại sợ nóng nên Tiêu Chiến rất dễ chảy mồ hôi, mà hiện tại bộ đồ yoga bởi mồ hôi nên đang dính sát vào người cậu, để lộ chiếc bụng căng tròn trắng mịn.

Nhất Bác đang muốn bước tới xoa bụng nhỏ thì ánh mắt lại lia tới ngực của Tiêu Chiến do đang mang thai nên có vẻ nhô lên một chút đang như ẩn như hiện dưới lớp áo mỏng manh gần như ướt sũng.

Nhất Bác không tự chủ được đưa mắt nhìn xuống cặp mông căng tròn của Tiêu Chiến, khó khăn nuốt nước bọt kiềm chế.

    Nhất Bác đi vào, Tiêu Chiến nghe thấy tiếng động liền dùng động tác nhìn ra, thấy Nhất Bác nhìn mình liền giật mình rồi chạy vào nhà tắm.

Nhất Bác nhìn hành động của Tiêu Chiến không khỏi bất ngờ cùng dọa cho kinh sợ, chỉ sợ Tiêu Chiến trượt ngã. Nhất Bác gấp gáp chạy theo Tiêu Chiến đập cửa nhà tắm.

*Rầm rầm*

- Chiến Chiến em bị sao vậy, Chiến Chiến. - Nhất Bác lo lắng gào lên.

- Em...hức...em không sao.- Tiêu Chiến không thể kiềm được tiếng nức nở.

Nhất Bác ở bên ngoài lo lắng không thôi, lại thêm hiện tại nghe thấy tiếng nức nở của Tiêu Chiến trong lòng càng thêm khó chịu. Nhưng vẫn cố bình tĩnh để tránh làm đứa bé trong bụng kinh sợ.

- Chiến Chiến, em sao thế mở cửa cho anh đi có được không?- Nhất Bác ở bên ngoài dịu dàng hỏi.

    Bên trong phòng tắm Tiêu Chiến đang nhìn mình trong gương, toàn thân ướt đẫm do mồ hôi để lộ 2 đầu ngực hồng hào nhô lên như muốn xuyên qua lớp áo thể thao ẩm ướt mỏng manh.

Từ khi mang thai Tiêu Chiến đã thấy cơ thể bắt đầu có những chuyển biến lạ, ngực cậu hình như ngày một lớn lên, tuy không lớn như phụ nữ nhưng cũng khác với trước kia, dạo gần đây còn rất khó chịu, Tiêu Chiến rất muốn chạm vào nhưng lại không dám, bởi thế nên Tiêu Chiến cũng càng sợ Nhất Bác khi biết được sẽ thấy mình khác thường, sẽ chán ghét mình.

- Không....không thể được.- Tiêu Chiến vẫn kiên trì không mở cửa, cởi đồ muốn tắm rửa thay đồ để che đi khuyết điểm này.

  Bên ngoài Nhất Bác hết cách bèn lấy chìa khóa dự phòng để mở cửa nhà tắm. Vừa mở cửa ra thu vào tầm mắt là hình ảnh Tiêu Chiến toàn thân trắng hồng mịn màng đang đứng dưới vòi nước, từng dòng nước chảy trượt trên đường cong cơ thể rõ nét của Tiêu Chiến.

Nhất Bác nhìn khuôn mặt đỏ ửng do ngại ngùng của Tiêu Chiến rồi nhìn tới hai đầu vú hồng hào đang nhô lên thì liền không nhịn được mà tới gần ôm Tiêu Chiến vào lòng.

  Tiêu Chiến từ khi thấy người kia mở cửa bước vào thì bất ngờ cùng ngại cực kỳ nên cứ cứng đờ nhìn đối phương bước tới phía mình, não bộ còn chưa kịp suy nghĩ linh tinh thì đã nằm trong cái ôm ấm áp của đối phương, điều này khiến cho bao suy nghĩ linh tinh trước kia trong đầu Tiêu Chiến biến mất hoàn toàn.

Tiêu Chiến tự chửi bản thân, sao có thể thiếu lòng tin vào Nhất Bác cũng như thiếu lòng tin vào bản thân như thế, người này chết mê vì mình, yêu thương lo lắng cho mình như thế, sao có thể chán ghét mình cơ chứ. Bởi vậy nên lúc này, thỏ ngốc tận dụng triệt để sự quyến rũ của mình để mê hoặc con sư tử lớn đang lo lắng này.

- Nhất Bác, em đau.- Tiêu Chiến rời khỏi cái ôm của đối phương, xấu xa cầm tay hắn lên rồi đặt lên trên ngực mình với ánh mắt long lanh ngập nước.

- Đau? Chỗ này ư?- Nhất Bác nhìn biểu cảm uất ức pha với ngại ngùng của Tiêu Chiến thì không khỏi lỡ lắng cùng nghi hoặc.

Không phải Nhất Bác không biết là khi Tiêu Chiến mang thai thì ngực sẽ khó chịu nhất là sau thời kỳ an toàn của thai nhi, tất cả đều đã được bác sĩ dặn dò rồi. Hắn ghi nhớ rất rõ ràng, bởi thế nên khi đi công tác hắn rất lo lắng Tiêu Chiến ở nhà sẽ khó chịu, sẽ muốn ỷ lại vào hắn.

Nhưng lúc này đây nhìn thấy ái nhân đang ở trước mắt mình muốn bày trò thì trong lòng không khỏi cười thầm cảm thán, 'Tiêu Chiến quả thật quá ngốc rồi' nhưng Nhất Bác cũng không vạch trần mà thuận theo đối phương, muốn xem Tiêu Chiến còn có thể làm gì nữa.

- Ưmm, đúng rồi nơi này cảm thấy rất khó chịu, a!... ưm!- Ngực Tiêu Chiến được 2 bàn tay to lớn của Nhất Bác xoa nắn đến thoải mái vô cùng, không nhịn được tiếng rên rỉ ngọt ngào quyến rũ.

Vòng tay choàng qua cổ Nhất Bác rồi kéo hắn vào nụ hôn sâu, đã rất lâu rồi hai người chưa gần gũi như thế này, bởi vì trong thời kỳ nguy hiểm của thai nhi hai người không thể làm chuyện người lớn với nhau được, như thế sẽ rất nguy hiểm. Vậy nên hiện tại khi có thể thỏa sức ở bên nhau cả hai không hề muốn và dường như cũng không thể tách rời, như củi khổ gần lửa vậy, một khi đã bén cháy thì rất khó dập tắt.

     Nhất Bác vui vẻ đáp nhận nụ hôn gấp gáp từ Tiêu Chiến, có thể thấy được thỏ nhỏ đang rất khao khát hắn, và hắn cũng như vậy. Có trời mới biết Nhất Bác đã phải nhẫn nhịn khó khăn tới mức nào, quãng thời gian này ngày nào hắn cũng ôm Tiêu Chiến mềm mại ở trong lòng nhưng lại không thể lăn lộn thỏa thích khiến cho Nhất Bác ngày nào cũng tắm nước lạnh buổi sáng lẫn ban đêm để làm dịu đi dục vọng trong lòng.

      Môi kề môi, Tiêu Chiến chủ động đưa lưỡi vào khoang miệng của Nhất Bác, mọi lần đều là Nhất Bác chủ động rồi Tiêu Chiến chỉ bị cuốn theo, đây dường như là lần đầu tiên Tiêu Chiến trực tiếp mời gọi Nhất Bác như thế, bởi thế mà động tác không được thuần thục cho lắm, nhưng Nhất Bác lại bị chính sự vụng về này làm cho điên đảo đến mức không thể nhẫn nhịn thêm.

          Nhất Bác ôm eo Tiêu Chiến đưa lưỡi mình cuốn lấy lưỡi nhỏ đang nghịch ngợm càn quấy loạn xạ trong khoang miệng của mình rồi bắt đầu kéo vào nụ hôn sâu, Tiêu Chiến bị Nhất Bác hôn tới mức mơ hồ, bủn rủn chân tay, hít thở khó khăn bèn vỗ vỗ đối phương ý muốn tạm dừng. Nhất Bác lúc này mới chịu tha cho đôi môi ngọt ngào của Tiêu Chiến, trước khi rời đi còn cắn nhẹ vào chấm đen nhỏ dưới môi Tiêu Chiến.

- Bế em vào phòng- Tiêu Chiến được sủng thành quen liền ra lệnh cho Nhất Bác.

- Được- Nhất Bác hôn nhẹ lên trán Tiêu Chiến rồi cũng rất ngoan ngoãn nhanh chóng hành động. Bởi vì cả hai người họ đều chung một suy nghĩ đó chính là muốn được quấn quýt với nhau ngay lập tức.

Nhất Bác nhẹ nhàng đặt Tiêu Chiến lên giường, đặt xuống từng nụ hôn lên mặt Tiêu Chiến. Đầu tiên là nhẹ nhàng hôn lên đôi mi ngập nước mắt, sau đó rời xuống sống mũi cao thẳng rồi lại đưa lưỡi luồn vào khoang miệng ấm nóng của Tiêu Chiến.

Sau khi kết thúc nụ hôn dài thì chiếc lưỡi ranh ma đi xuống phía cần cổ, rồi xuống xương quai xanh, rồi tiến dần xuống vùng ngực, mỗi nơi đi qua đều để lại vết đỏ ngọt ngào. Cả quá trình Tiêu Chiến đặc biệt hưởng thụ sự ôn nhu mà Nhất Bác dành cho mình, tay xoa đầu Nhất Bác như khích lệ cổ vũ.

Nhất Bác rời quai xanh tới vùng ngực, nhìn kỹ sự thay đổi của hiện tại so với trước kia mà không khỏi cám thấy kỳ diệu, liền ngước lên nhìn Tiêu Chiến đang đắm chìm trong dục vọng mà buông lời trêu ghẹo.

- Em nghĩ xem, nếu giờ anh mút nó thì sẽ có sữa chảy ra không?- Nhất Bác lưu manh cắn nhẹ lên đầu ti ửng hồng đang nhô lên của Tiêu Chiến.

- Ưm....ư em không biết- Tiêu Chiến lắc đầu liên tục, đầu óc đang trống rỗng lại vì lời nói của Nhất Bác mà tưởng tượng ra những hình ảnh xấu hổ không thể tả được. Tiêu Chiến liền ôm chặt lấy Nhất Bác, như muốn đối phương tiếp tục chà đạp mình.

- Em đúng là yêu nghiệt mà.- Nhất Bác không thể nhẫn nhịn nữa liền hung hăng cắn mút đầu ngực của Tiêu Chiến, một tay ở bên còn lại xoa nắn không ngừng, chưa tới vài phút quả thật có sữa chảy ra, khiến cho cả hai khựng lại. Tiêu Chiến là do bất ngờ, cậu còn nghĩ ngực mình nhỏ như thế này sẽ không có sữa, còn Nhất Bác thì chính là trong mắt sáng lên rồi lại tối xuống thấm đầy dục vọng.

- Em xem, thực sự có sữa.- Nhất Bác miệng nói lời lưu manh, lưỡi cùng tay thì không ngừng trêu chọc hai điểm hồng, Nhất Bác không để sót một giọt nào, dường như muốn hút cạn Tiêu Chiến, mỗi chỗ lưỡi Nhất Bác đi qua đều để lại ánh bạc cùng tia trắng đục của sữa. Tay còn lại cũng không để không mà xoa nắn dương vật đang ngẩng đầu của Tiêu Chiến khiến cho cậu cả người run rẩy không ngừng, Nhất Bác tay tuốt lộng dương vật, miệng lưỡi thì cắn mút hai đầu vú tràn ngập dấu răng, tận hưởng vị sữa ngọt ngào của Tiêu Chiến.

Chỉ qua một lúc Tiêu Chiến dường như không thể chịu nổi khoái cảm dồn dập này liền run rẩy kịch liệt rồi phóng tích ra tay Nhất Bác. Sau khi bắn tinh Tiêu Chiến xụi lơ trong lòng Nhất Bác, đôi mắt đỏ hồng, khóe mi ẩm ướt, nước miếng chảy ra từ khóe miệng, từ đầu tới chân đều ửng hồng, thân trên tràn ngập dấu vết do hắn để lại, thật khiến cho người ta muốn chà đạp.

- Ưm...em muốn anh, em nhớ anh.- Tiêu Chiến vẫn chưa đủ thỏa mãn, tay bám lấy Nhất Bác, lần mò lôi cự vật to đang cương cứng bên trong quần âu ra. Tiêu Chiến lùi người rồi cúi người xuống há miệng muốn ngậm lấy dương vật của Nhất Bác.

- Không được, đừng làm thế.- Nhất Bác vội vã ngăn cản, Tiêu Chiến từ trước tới nay luôn trong sáng sạch sẽ, sao hắn có thể để cậu dùng miệng làm cho hắn chứ. Mặc dù trong lòng nghĩ như thế nhưng mà khi thấy Tiêu Chiến dâm đãng như thế này lại khiến cho cự vật của bản thân không thể không lớn lên một vòng, cứng rắn khổng lồ.

- ư...ưm..... em muốn.- Tiêu Chiến dùng lưỡi liếm dương vật vừa đập vào má mình từ gốc đến ngọn, sau đó há to miệng để nuốt tiểu Yibo, quả thật là quá to, Tiêu Chiến cố gắng mà chỉ có thể cho vào miệng gần một nửa, lúc này bản thân Tiêu Chiến không thể tin được rằng bên dưới của mình lại có thể nuốt trọn được vật khổng lồ này. Bởi vậy nên Tiêu Chiến dùng tay để tuốt lộng phần còn thừa ra ngoài một cách vụng về.

Nhất Bác được Tiêu Chiến dùng miệng lưỡi không thành thục làm cho không thể kiềm chế nhẫn nhịn nữa. Nhất Bác kéo Tiêu Chiến dậy, đặt cậu nằm xuống, còn cẩn thận đặt một cái gối dưới lưng Tiêu Chiến. Sau đó với lấy gel bôi trơn trong ngăn tủ ra bắt đầu nới rộng cho cậu. Qua một lát Tiêu Chiến liền run rẩy chìm đắm trong khoái cảm, khi Nhất Bác đưa tính khí thô to vào trong mình thì Tiêu Chiến liền không kìm được mà há miệng rên rỉ ngọt ngào sung sướng.

- A, ưm sướng a sướng quá Nhất Bác ư lão công a A to quá ưmmm.- Tiêu Chiến không ngừng rên rỉ, vì cậu biết Nhất Bác rất thích nghe Tiêu Chiến rên rỉ.

- Chết tiệt, em là muốn anh chết trên người em sao Tiêu Chiến.- Nhất Bác không thể kìm được cảm thán, bên trong Tiêu Chiến quả thật quá sướng, kìm nén mấy tháng trời, hiện tại cả hai người họ chính là tiểu biệt thắng tân hôn, chìm đắm trong dục vọng hạnh phúc không muốn thoát ra.

- Em yêu anh, Nhất Bác.- Tiêu Chiến cảm thấy mình sắp chịu không nổi, liền ôm Nhất Bác nỉ non rồi hôn đối phương.

- Anh yêu em, Tiêu Chiến.- Nhất Bác cũng không thể nhẫn nhịn thêm, bèn liên tục thúc đẩy vào bên trong Tiêu Chiến, một tay ôm eo, một tay nắm bóp bộ mông căng trong của Tiêu Chiến, gầm một tiếng rồi xuất vào bên trong Tiêu Chiến.

   Tiêu Chiến nhìn Nhất Bác bên trên mình, trên trán đổ một tầng mô hôi mỏng, gương mặt lạnh lùng góc cạnh lại xuất hiện hai má bánh bao cùng nụ cười lộ cả dấu ngoặc nhỏ, biểu cảm hạnh phúc của đối phương khiến cho Tiêu Chiến chìm trong hạnh phúc vô tận. Tiêu Chiến thầm cảm ơn ông trời, cảm ơn vì đã mang Nhất Bác đến bên cậu.

Nhất Bác nhìn ái nhân ở bên dưới chính là đang vô cùng vui vẻ, cười rạng rỡ, nụ cười lộ ra hai chiếc răng thỏ. Nhất Bác cúi xuống hôn Tiêu Chiến, dây dưa với đầu lưỡi nhỏ nhắn rồi cắn nhẹ lên nốt ruồi bên khóe miệng Tiêu Chiến. Nhất Bác kề bên tai Tiêu Chiến, chất giọng trầm khàn bởi dục vọng ôn nhu bên tai Tiêu Chiến thì thầm.

- Lão bà, thêm một lần nữa.

5 năm sau.

"Baba sáng hảo." Cậu bé mũm mĩm trắng trẻo trong tay ôm cún bông nhỏ chạy tới bên chân Tiêu Chiến.

"Tỏa Tỏa, sáng hảo." Tiêu Chiến xoay người cúi xuống hôn lên trán tiểu bảo bối rồi lại quay sang hôn vào trán cô bé đang đứng bên cạnh "Nguyệt Nguyệt, sáng hảo."

"Baba soái, sáng hảo." Bé gái giây trước mặt phụng phịu vì ngái ngủ thì sau khi được nhận nụ hôn buổi sáng của baba thì liền vui vẻ.

"Con cùng Nguyệt nhi đã tự gấp chăn gối và đánh răng rửa mặt rồi ạ." Vương Tiêu Tỏa vừa giúp Tiêu Chiến sắp xếp chén đĩa lên bàn vừa báo cáo.

"Vậy mà cha vẫn còn chưa dậy nữa. Là do ba chiều hư cha đó." Vương Tiêu Nguyệt ngồi trên ghế ôm mèo Kiên Quả cảm thán.

Tiêu Chiến nghe hai tiểu bảo bối nói thì bật cười. Vương Tiêu Tỏa và Vương Tiêu Nguyệt là anh em sinh đôi. Khi siêu âm phát hiện ra là mình đang mang thai song sinh thì Tiêu Chiến và mọi người vừa mừng vừa lo.

Thật may mắn vì quãng thời gian mang thai Tiêu Chiến không bị ốm nghén, khi sinh bảo bối dù có đau đớn nhưng rất thuận lợi. Còn nhớ khi đó lão công của cậu-Vương Nhất Bác đã ở bên cạnh lo lắng tới mức bật khóc.

Hai tiểu bảo bối sau khi chào đời dường như cảm nhận được sự khổ cực của ba và sự nghiêm khắc của cha nên vô cùng ngoan ngoãn, lớn lên thì càng lộ rõ vẻ thông minh và tinh nghịch cùng hiểu chuyện.

"Hai con ăn trước đi, ba đi gọi cha dậy." Tiêu Chiến tiến vào phòng ngủ kéo người đang vùi đầu trong chăn dậy "Anh mau dậy đi, đến cả Nguyệt nhi cũng đã dậy rồi đó."

"Chào buổi sáng bảo bối." Nhất Bác mở ti hí mắt sau đó kéo Tiêu Chiến ngã lên người mình rồi hôn nhẹ lên trán đối phương.

"Chào buổi sáng lão công." Tiêu Chiến cũng không tiếp tục làm vẻ khó chịu nữa mà liền dịu dàng hôn Nhất Bác.

"Daddy, baba, mau ra ăn sáng." Tiếng Nguyệt Nguyệt ở bên ngoài làm gián đoạn nụ hôn buổi sáng của hai phu phu.

"Anh mau lên, đừng để con chê cười." Tiêu Chiến ngại ngùng vội vàng rời khỏi nụ hôn rồi đi ra ngoài.

"Xin lỗi để em chờ lâu, các con cũng vậy." Vương Nhất Bác hôn lên trán Tiêu Chiến rồi xoa đầu hai đứa trẻ xin lỗi sau khi vệ sinh cá nhân xong.

"Không sao a, anh vất vả rồi." Tiêu Chiến mỉm cười rồi quay qua đút bánh sandwich cho hắn.

"Em cũng cực khổ rồi." Vương Nhất Bác rót sữa vào ly rồi đặt trước mặt Tiêu Chiến.

"Cả nhà mời cơm." Vương Tiêu Tỏa cùng Vương Tiêu Nguyệt thấy daddy cùng baba lại bắt đầu show ân ái thì liền đồng thanh hô rồi tập trung vào ăn uống.

Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến nhìn hai đứa trẻ như phiên bản mini của chính mình rồi nhìn nhau rồi cười hạnh phúc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net