Thiên thần ưu tú (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái kết của thiên thần sa ngã chính là chết.

Tiêu Chiến nhìn Trương Hán hoảng loạn van xin, trong đầu bỗng hiện lên hình ảnh nguyên chủ tuyệt vọng nhìn người cha của mình, lạnh lùng vung kiếm xuống.

Anh đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi.

Á Hỵ đang cố gắng thoát khỏi ma chảo của Mạt Mặc, quay qua liền thấy Tiêu Chiến rời đi:" Tiêu Chiến, cậu..." tính đi đâu?

Tiêu Chiến hướng về phía cậu ta, đặt tay lên môi, bí ẩn mỉm cười.

Anh đi về phía cửa mà vị cha đáng kính kia chắc chắn sẽ đi qua, đứng một bên chờ đợi.

Mặc Môi Thanh hoàn thành nhiệm vụ của mình, thu hồi phép thuật, trở về dáng vẻ cao lãnh thường ngày, theo chân hội đồng học viện rời đi, trong khi đám học viên phía dưới đang bàn tán xôn xao.

Tiêu Chiến nhìn thấy người đi tới mới rời khỏi vị trí ngồi, bước tới, gọi:" Cha."

Đại từ phát ra từ cổ họng, không chút gượng gạo, nếu chú ý còn có thể nghe ra chút cảm xúc kìm nén.

Mặc Môi Thanh khựng lại, tầm mắt hạ lên người anh.

Một thiên sứ thuộc ban hội đồng chủ động đi tới tiếp chuyện với anh:" Học viên này, em nhận nhầm người sao?"

Tiêu Chiến lắc đầu, ánh mắt kiên quyết đối diện với Mặc Môi Thanh.

Mặc Môi Thanh nhìn anh, trong đầu suy nghĩ, rất nhanh dừng ở trước mặt anh, nói bằng chất giọng trầm khàn nghiêm nghị:" Chúng ta quen nhau sao?"

Tiêu Chiến không hề run sợ trước  khí tức của Mặc Môi Thanh phát ra, kiên định đối diện với ánh mắt của y.

Mặc Môi Thanh bỗng nhiên mỉm cười, thu hồi khí tức:" tiểu thiên thần này cũng thật bản lĩnh."

Tiêu Chiến nhún vai, từ trong túi lôi ra một phần ấn kí, đưa cho Mạc Môi Thanh:" Ngài hẳn sẽ nhận ra chứ?"

Mặc Môi Thanh nhìn thấy ấn kí trong lòng bàn tay, thần sắc đại biến:" Ấn kí này, ngươi lấy từ đâu?"

" Mẹ nuôi nói từ lúc nhặt được con, nó đã theo con rồi."

Mặc Môi Thanh nhìn chằm chằm vào mắt anh, tận đến khi không nhìn thấy được dao động trong mắt anh, mới bỏ cuộc, y tụ một vầng sáng nhỏ vào lòng bàn tay điểm lên trán anh một cái. Thần sắc lãnh đạm, càng ngày càng cao hứng.

Tiêu Chiến đứng im nhận lấy dòng phép thuật ôn nhu tràn vào cơ thể, khí tức đầy quen thuộc.

" A Vũ? Đúng là con rồi." Mặc Môi Thanh cực kì cao hứng, ôm chầm lấy anh.

17 năm trước, trong một lần bất cẩn, y đã để đưa con nhỏ của mình cùng người y yêu thương nhất sinh ra rơi vào tay của bọn ác quỷ, sống chết không rõ.

17 năm, y đã dùng mọi cách để tìm kiếm, lục tung đất ở của lũ ác quỷ cũng không thể tìm thấy.

Tiêu Chiến duy trì nụ cười tiêu chuẩn:" Là con."

Bỗng dưng tìm được đứa con thất lạc đã lâu, Mặc Môi Thanh trực tiếp bỏ quyết tất cả đống nhiệm vụ tiếp theo, đem anh một đường quay về nhà.

Trên đường đi, y hận không thể khiến anh đem tất cả sự việc trong 17 năm qua anh đã trải qua nói lại hết một lượt. Tiêu Chiến cực kì nghi ngờ, người cha lắm lời này với vị thiên sứ chấp pháp trong ấn tượng của mọi thiên thần khác là một người.

Đến khi anh được đem về nhà, liền có thể biết, tin đồn bên ngoài, những thứ chỉ được nhìn thấy bằng con mắt... một phần cũng không thể tin.

Họa Yến Dao- thiên sứ được mệnh danh là quân sư đại tài, tốt nghiệp ban kỵ binh với thành tích xuất sắc nhất lịch sử, luôn trầm ổn trước mọi thứ vẫn có thể đứng trước đứa con của mình, nước mắt dài nước mắt ngắn, đứng trước người chồng của mình lớn tiếng.

" A Vũ của mẹ, A Vũ của mẹ, con thật sự là A Vũ của mẹ rồi... mẹ cứ tưởng sẽ không thể gặp lại con nữa."

" A Vũ của mẹ lớn lên thật đẹp trai, giống mẹ."

" Em sai rồi, A Vũ rõ ràng giống anh hơn."

" Ngoài cái giới tính ra, còn chỗ nào giống anh? Nhìn đi, cái nốt ruồi dưới môi này, thật đáng yêu."

" Hừm, vậy chính là giống anh nhiều hơn."

Tiêu Chiến vốn tưởng nhận được một gia đình kiểu mẫu nhất... đứng trước hoàn cảnh này, cực kì nghi ngờ mình nhận nhầm người rồi.

" A Vũ, mặc kệ cha con, đi, mẹ đưa con đi thăm nhà của mình." Họa Yến Dao cực kì nhẹ nhàng xách anh lên, dẫn anh đi một vòng tham quan ngôi nhà.

Tiêu Chiến quay qua nhìn Mặc Môi Thanh đang cười ngây ngốc nhìn mình, trực tiếp xóa bỏ ý định nhờ y giúp đỡ thoát khỏi ma trảo của Hạo Yến Dao, thay vào đó là nhanh nhẹn kéo Huyền Mộng ra, bàn bạc một chút về việc chỉnh sửa thiết lập nhân vật.

Một gia đình như thế này, thật sự có thể ở sao?

Anh đây muốn một người cha tra nam, một người mẹ tra nữ... ly thân cũng được, ly hôn càng tốt.

" Dao DAo, hiện tại em có thể hay không sinh cho anh thêm một đứa." Mặc Môi Thanh khẽ ôm Họa Yến Dao, ôn nhu nói.

Họa Yến Dao đỏ mặt thẹn thùng gật đầu, sau đó hai người kéo nhau rời đi.

Tiêu Chiến nhìn hai bóng lưng chớp mắt đã biến mất.

Muốn đổi nhà +n

Tiêu Chiến nhìn về phía màn hình hiển thị ở giữa phòng. Phía trên hiện rất nhiều mục để lựa chọn. Thứ này là màn hình theo dõi tất cả động tĩnh ở mọi nơi thuộc quyền quản lý của thiên sứ.

Nơi này là một tiểu lâu đài nằm trong phân khu đặc biệt. Khu của tất cả những thiên sứ tối cao nhất, mà tiểu lâu đài của Mặc Môi Thanh nằm ngay sát lâu đài trung ương của đại hội đồng pháp luật thiên sứ.

Bên ngoài kia là đường phố nhộn nhịp, nhà cao tầng mọc san sát nhau, đường phố sạch sẽ, thiết bị hiện đại,.. tự như bức tranh đường phố của con người vào vài trăm năm nữa.

Nơi này có thiết bị di chuyển chạy bằng từ trường, còn nếu muốn di chuyển trên quãng đường dài thì cũng có một trạm dịch chuyển thời không... có thể mua vé sử dụng, tương tự như trạm tàu điện của con người.

Tiêu Chiến lướt một vòng tìm hiểu sơ qua lối sống, cách hoạt động của thế giới này. Quả nhiên, ở học viện tựa như ở tù, ra khỏi học viện chính là tại ngoại. 

Hành tinh này tên là Aurora, được những vị thiên sứ đầu tiên khai hóa vào rất lâu trước kia, dần dần xây dựng nên thành phố bên ngoài kia, sau đó, do nhu cầu về trị an, khu đặc biệt được thành lập. Đây là khu ở của những người có chức vụ quyền hạm tối cao về pháp luật và ma pháp, tương tự như gia đình Mạc Môi Thanh.

Học viện thiên thần nằm ở một tiểu hành tinh khác, ai muốn di chuyển tới đó đều phải có giấy thông hành hoặc thẻ học viên.

Nơi ở của ác quỷ lại là một hành tinh khác nữa, theo tài liệu ở đây, hành tinh đó trước cũng thuộc quyền quản lý của thiên thần, sau đó bị ác quỷ tàn phá và chiếm đóng. Hai bên xảy ra cuộc chiến sống còn kéo dài, tận đến khi hai bên tổn thất nặng nề mà không đạt được kết quả mới cùng nhau kí hiệp định nghi hòa.

Đám ác quỷ thỉnh thoảng sẽ tới nơi ở của các thiên thần phá hoại.

Anh đương nhiên không nghiêng về bất kì phe nào, dù sao những lời phê phán của thiên thần về ác quỷ cũng chỉ là phiến diện. Đám ác quỷ kia chỉ cần không động chạm đến anh, cái gì anh cũng không thèm quản.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net