【Tiểu đạo sĩ và Xà yêu hoa huynh đệ】Xà Triền - Hạ (hoàn)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌸🦁🐍🌸

Vương Dật Bác, một người từ nhỏ lớn lên ở đạo quán, trong lòng chỉ có trừ ma vệ đạo, giúp đỡ chính nghĩa, tuổi trẻ thân đồng tử gà tơ, nào từng trải qua cảnh tượng thế này!

Hắn nằm trên giường trong khuê phòng không biết là của Tiêu Tiêu hay là A Trản, y phục toàn thân đều bị lột sạch, cả người trần truồng phiếm hồng, bên trái là A Trản đầy mắt xuân thủy theo sát hôn môi hắn, phía dưới là Tiêu Tiêu dùng lưỡi rắn lướt từ ngực, xương sườn, đi xuống bụng hắn rồi dừng lại trên dương căn nhếch lên của hắn, hai mắt mê ly hỏi hắn, "Sao tiểu sư phụ mọc ra đồ vật lớn như vậy, ta và a huynh nhìn mà thẹn thùng, lát nữa sợ huyệt nhỏ không ngậm vào nổi mất."

Tiêu Tiêu nắm tay A Trản dẫn đi xuống, "A huynh, huynh sờ sờ xem ta nói đúng không."

Tay hai người bọn họ vốn nhỏ, so sánh với cây chim lớn ngây ngô dưới háng của Vương Dật Bác thì càng nhỏ dài hơn, Tiêu Tiêu vòng xuống phía dưới, A Trản vuốt phía trên, sờ sờ quy đầu nổi gân xanh đang phun nước, đầu nấm mượt mà cực lớn khiến A Trản vuốt mà đầy mặt xuân tình, "Tiểu sư phụ, lát nữa phải thương hương tiếc ngọc nha, ta và Tiêu Tiêu đều sợ đau a."

Hai xà yêu đều trượt xuống dưới người hắn, y phục cởi hết, hai đôi mắt tương tự nhau đều ngập nước thẹn thùng, lại mang theo vẻ lẳng lơ nhìn về phía hắn, mặt bọn họ cực có tính mê hoặc, dùng trong sáng để hình dung cũng không quá, nhưng khuôn mặt như vậy lại nằm dưới nam căn của hắn.

A Trản làm huynh trưởng nên lấy thân thử trước, y yêu kiều rên rỉ một tiếng, mở môi thịt ra ngậm quy đầu của Vương Dật Bác vào trong miệng mà nhấm nháp, phát ra tiếng nước tấm tắc, hầu khang của y rất cạn, bên trong vừa ướt vừa nóng, lưỡi rắn không biết còn linh hoạt hơn lưỡi người đến cỡ nào, liếm theo gân mạch trên dương cụ và rãnh nấm, Vương Dật Bác chỉ cảm thấy mình giống như đang cắm vào một đoạn túi thịt, mã mắt bị lưỡi chui vào mà phồng lên men.

Tiêu Tiêu thấy bộ dáng đầy mặt ửng đỏ thở hổn hển của hắn mà trách hắn một câu, "Sắc quỷ." Sau đó liếc mắt nhìn hắn, ngửa đầu ngậm lấy túi nang của hắn.

Phía trên có A Trản ngậm, phía dưới có Tiêu Tiêu chăm sóc, tiếng nước dâm mỹ và tiếng thở gấp không dứt bên tai, đột nhiên Vương Dật Bác liền hiểu vì sao có nhiều người bị yêu tinh câu hồn như vậy, lúc đầu hắn còn kiềm chế suy nghĩ mà cự tuyệt loại cám dỗ này, ngược lại bây giờ vốn không còn tâm tư nào ngăn cản, hận không thể thao nam căn vào trong miệng A Trản càng sâu, lại ấn đầu Tiêu Tiêu xuống, cọ cọ tinh hoàn chơi đùa trên mặt y.

A Trản phun dương cụ đã được thấm ướt nước bọt đến mức trơn bóng tỏa sáng ra, kéo ra một đoạn chỉ bạc óng ánh, y và Tiêu Tiêu, mỗi người liếm một bên, vừa liếm vừa hỏi hắn, "Tiểu sư phụ thích chúng ta không? Hai chúng ta làm ngươi sung sướng không?"

(Chỉ bạc 银丝: sợi nước miếng.)

Tiêu Tiêu cũng ăn khớp theo, "Thích thì bắn cho chúng ta đi, chúng ta muốn ăn dương tinh của tiểu sư phụ, côn thịt... dương vật... Tiểu sư phụ thích chúng ta gọi nó là đại dương vật không?"

Hai người bọn họ cùng liếm, mỗi người mút dương vật của hắn thâm hầu một lần, hai tay của Vương Dật Bác chia nhau vuốt mặt của hai người bọn họ, nhịn không được mà đĩnh eo đưa vào trong miệng bọn họ càng sâu, cuối cùng A Trản hút mã mắt của hắn một cái thật sâu, hắn cảm giác dường như linh hồn nhỏ bé hợp với cốt tủy đều bị yêu tinh kia hút ra rồi, khàn khàn thở dốc, chống lưỡi y bắt đầu xuất tinh.

"A! Sao A huynh lại giảo hoạt như vậy, thứ tốt đều cho huynh rồi!" Tiêu Tiêu không chịu liền sáp qua đoạt tinh dịch mà dương vật đang phun ra với A Trản, A Trản thương đệ đệ nên liền hé miệng ra một chút để y cũng có thể ngậm một chút.

Hai người dần dần môi lưỡi giao triền, một bên mút tinh dịch mà dương vật của Vương Dật Bác lại bắn ra bởi hình ảnh kích thích này, một bên hôn môi, lưỡi rắn quấy trong khoang miệng đối phương. A Trản đưa một nửa tinh dịch qua cho Tiêu Tiêu, "Ưm... Tiêu Tiêu ngoan... A huynh thương đệ mà..."

Tiêu Tiêu nắm tay A Trản, hai người mười ngón đan chặt nhau, bộ dáng nghiễm nhiên nương tựa lẫn nhau.

Bắn xong một lần, không bao lâu sau Vương Dật Bác lại có thể cương tiếp, hắn lập tức ngồi dậy đè đôi huynh đệ dâm đãng này vào trên giường, lúc này mới phát hiện chỗ vảy dưới bụng bọn họ hé ra một khe nhỏ, xà căn từ phía trên nhô đầu ra, phía dưới thế mà lại có một cái miệng nhỏ đang khép mở, hắn mới phát hiện, thì ra bọn họ là thân lưỡng tính đồng thể!

"Còn nói các ngươi không phải xà yêu tác loạn nữa! Ta thấy cũng quá biết câu nhân rồi!" Vương Dật Bác bị hai khe nhỏ kia câu đến mức dương vật trướng đau, "Hôm nay ta phải hàng phục hai con dâm xà các ngươi!"

Hắn giơ dương vật lên nhanh chóng loát, A Trản và Tiêu Tiêu đều nằm ngửa, cái đuôi cuốn lấy hông hắn, A Trản xoay người dựa vào trên người Tiêu Tiêu, ngón tay như bạch ngọc xoa xoa miệng huyệt của Tiêu Tiêu, sau đó tách ra một cái miệng nhỏ hướng về phía dương vật nộ trướng của Vương Dật Bác, "Sư phụ tốt, trước giải giải ngứa cho đệ đệ của ta đi, huyệt nhỏ này rất non a."

Vương Dật Bác nhìn huyệt nhỏ căng mịn trắng nõn kia, ngoài âm huyệt có một vòng vảy non màu xanh lá nhạt, cũng không khách khí liền đỡ dương vật lên để trên khe thịt mà A Trản đã kéo ra cho hắn, quy đầu dùng chút lực liền thọc vào.

"A! A huynh... Đau quá..." Tiêu Tiêu kêu lên, y cũng chỉ là một tiểu yêu tinh mới trải qua việc làm tình, bị Vương Dật Bác cắm thẳng vào liền đâm thủng màng thịt, thịt non lật ra ngoài, đều bị căng đến trắng bệch, thoạt nhìn thật đáng thương.

Vương Dật Bác không quản được nhiều như vậy, bị thịt non nước nôi trơn trượt xoắn chặt, thoải mái đến mức hắn không biết hôm nay là hôm nào, chỉ dùng lực cậy mạnh mà xông vào trong cơ thể Tiêu Tiêu, vừa thao vừa nói, "Thao chết ngươi yêu tinh này, hít... ai bảo ngươi câu dẫn ta!"

Tiêu Tiêu bị hắn thao đến mức đuôi rắn xoay loạn, vảy cả người vừa hiện ra lại biến mất, vảy lục như nổi da gà mà dựng đứng lên, không bao lâu sau liền bị thao đến chỗ quan trọng, nhục huyệt vậy mà lại nếm được một cỗ tư vị thơm ngọt, tiếng kêu càng thêm mềm dính, duỗi tay ôm Vương Dật Bác chủ động nâng eo.

"Thật sướng, đại dương vật của sư phụ quá lợi hại, huyệt nhỏ cũng bị thao phục rồi, lại sâu hơn chút đi... A... A huynh, hắn làm đến túi thai của đệ rồi..." Tiêu Tiêu khóc kêu, kiều mị giống như mèo mẹ phát xuân, A Trản nhìn mà đỏ mắt, cắn chặt răng tự sờ mình một cái, tiểu huyệt của y cũng đã chảy không ít dâm thủy rồi.

Vương Dật Bác thấy vẻ mặt xuân tình của y, trong lòng cũng ngứa, tăng tốc độ nhanh hơn làm Tiêu Tiêu phun triều xong liền lập tức rút dương vật ra đâm vào nhục bức của A Trản.

Nữ huyệt của A Trản đỏ tươi hơn một chút, y biết Vương Dật Bác phát hiện sự khác biệt này, thẹn thùng cúi đầu như thiếu nữ hoài xuân, vừa đẩy miệng huyệt của mình ra để dương vật đi vào, âm thanh vừa run rẩy nói, "Ta tự mình chơi qua, cho nên... màu sắc thâm hơn một chút..."

Vương Dật Bác tưởng tượng đến bộ dáng A Trản thánh khiết đoan trang trộm thủ dâm, dương vật lại cứng thêm một chút, hắn thao mở dâm bức của A Trản, thọc vào bên trong như đóng cọc, lúc đầu còn có chút đau nhưng rất nhanh A Trản đã bị đại dương vật của hắn chinh phục rồi, phối hợp với động tác của Vương Dật Bác để dương vật đâm vào nhục hồ của y, "Chính là chỗ đó, tiểu sư phụ... A! Thao vào cửa cung đi..."

Dâm thủy bắn tung tóe vào bộ phận giao hợp của hai người, Vương Dật Bác làm phía dưới, hắn bị huyệt thịt co rút run rẩy hút xoắn, dương vật sướng vô cùng, hắn nghĩ cho dù đây là âm mưu của hai xà yêu thì cũng không sao, dù hôm nay có chết trên người bọn họ cũng cam tâm tình nguyện.

Ba người ôm nhau, quấn quít, hôn môi, Vương Dật Bác để hai huynh đệ nằm song song, một hồi cắm cắm huyệt nhỏ của A Trản, một hồi cắm cắm nộn bức của Tiêu Tiêu, làm không biết mệt, cực kỳ khoái hoạt!

Tiêu Tiêu chảy nước mắt đầy mặt, y hôn gò má của A Trản, "A huynh tốt, trước kia huynh cũng không dạy ta làm loại chuyện sung sướng này a, thế mà lại trộm... trộm tự chơi, sau này không được gạt ta nữa..."

A Trản quay đầu liếm nước mắt trên mặt Tiêu Tiêu, y luôn luôn yêu thương đệ đệ nhà mình, nói với đệ đệ, "Ta bảo đảm sau này chúng ta cùng sung sướng."

Vương Dật Bác bị lỗ huyệt chảy nước kia câu thất thần, dương vật cắm vào túi thai của Tiêu Tiêu, quy đầu phồng to lên quả thật muốn cắm đầy cửa nhục hồ yếu ớt, sau khi thọc vào rút ra mấy chục lần nữa liền bắn nam tinh nồng đậm vào.

Hắn bắn được một nửa liền lập tức rút ra, lại đem dương vật thao vào nộn bức của A Trản, một bên bắn tinh một bên còn thao vào bên trong, cuối cùng cũng rót đầy tinh dịch vào nhục bức của A Trản.

Hai yêu tinh đều đạt được thứ mình muốn, thoả mãn mà rúc vào nhau bình phục hô hấp, đột nhiên cả người Tiêu Tiêu nóng lên, y sợ hãi mà kề sát vào lòng A Trản, Vương Dật Bác cho rằng y không thoải mái, vừa định đi qua quan tâm thì Tiêu Tiêu liền kêu lên một tiếng, đuôi rắn chia ra làm hai, thế là huyễn hóa ra một đôi chân dài trắng bóng!

A Trản cũng cảm giác cái đuôi nóng lên, chỉ chốc lát sau y cũng có được một đôi chân.

Hai huynh đệ mừng đến chảy nước mắt, lại cực kỳ tò mò mà nhìn nhìn chân đối phương, vừa dài vừa trắng muốt, đầu ngón chân cũng xinh xắn mượt mà, còn chưa chịu sự khống chế của bọn họ nhưng đây là ý nghĩa của việc tu luyện của bọn họ, hiện giờ tâm nguyện rốt cuộc cũng đạt thành!

Vương Dật Bác nhìn bọn họ, hơi luống cuống mà gãi gãi đầu, "Ta... ta... không biết đã giúp được cho hai vị chưa, đây là đã thành công rồi sao?"

A Trản và Tiêu Tiêu cùng dán lên người Vương Dật Bác, hôn lên gương mặt hắn một cái, sau đó lui về sau ngồi quỳ trên giường, "Đúng vậy, tiểu sư phụ, cảm ơn ngươi."

Trong lòng Vương Dật Bác chợt có chút cô đơn, hắn nghĩ, mình đã giúp cho bọn họ hoàn toàn tu luyện thành hình người rồi, bây giờ duyên phận của bọn họ cũng đã hết.

Hắn xoa xoa mặt, thất hồn lạc phách mà xuống giường chuẩn bị thu dọn đồ đạc, đột nhiên Tiêu Tiêu dựa lại đây, thân thể trần trụi dán vào trên lưng hắn, "Đạo sĩ thúi, đây là muốn chạy rồi sao?"

Vương Dật Bác còn chưa hiểu y đang nói gì, quay đầu hơi giật mình nhìn y.

A Trản dùng chân quấn lấy Vương Dật Bác kéo về lại bên giường, trên mặt y nổi lên thẹn thùng ửng đỏ, y nói, "Tiểu sư phụ đã giúp chúng ta một chuyện rồi, vậy dứt khoát liền đưa Phật đưa đến tây thiên đi, sau này mỗi ngày đều làm chúng ta sung sướng như vậy được không?"

- Hoàn -

🌸🦁🐍🌸

Tuy hơi lấn cấn chỗ hai huynh đệ Trản Tiêu môi lưỡi giao triền nhưng mình vẫn rất thích fic này a, hơi ngắn chưa đủ thoả mãn gì hớt 🥲

Hôm nay đang vui nên up nốt phần hạ này chứ tính mai mới up cơ 😂

Tặng các đồng râm suất thịt thơm này trong ngày vui hóng nghiệp quật ná thở của Simle-chan :))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net