Chương 1 : Giúp đỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên : Tiêu Chiến
Quê quán : Trùng khánh
ngày sinh 10/5/1991
nghề nghiện : shipper ( nhân viên giao hàng)
tính cách : hiền lành ngây thơ, rất ấm áp hòa đồng có chút dữ
Gia đình không khá giả cho lắm
dung mạo tuyệt phẩm Mĩ Nam như tiên giáng trần

Tên : Vương Nhất Bác
Quê quán : Lạc Dương
ngày sinh 8/5/1997
nghề nghiệp : Vương Tổng của tập đoàn Vương Thị là con thứ 2 trong nhà, Tập đòn Vương Thị đứng số 2 thì chẳng ai dám tranh thứ Nhất
tính cách : ngoài lạnh trong ấm, có chút kiệm lời, lạnh lùng nhưng cũng rất ấm áp
Khí chất rất cao ngút trời là chàng trai vạn người mê

Tôi sẽ thay đổi tuổi của Tiêu Chiến với Nhất Bác
Tiêu Chiến 23 còn Nhất Bác 22 nhenn

Mọi người đọc truyện vui vẻ
TRUYỆN ĐỀU LÀ DO TRÍ TƯỞNG TƯỢNG KHÔNG ÁP DỤNG ĐỜI THẬT!!!


Hoàn cảnh gia đình của Tiêu Chiến khá khó khăn vì lấy tiền để Tiêu Chiến có thể được đi học mà ba mẹ cậu không ngần ngại đi vay mượn khắp nơi, bọn chủ nợ cũng không nương tình lấy lãi xuất rất cao ngày này qua tháng nọ bắt gia đình Tiêu Chiến nhanh phải trả đủ số nợ , vì không muốn ba mẹ chịu khổ vì mình cậu đành tạm bỏ dỡ việc học để lên Bắc Kinh kiếm sống  ở cái nơi đất khách quê mùa, nhiều nguy hiểm trắc trở này Tiêu Chiến cũng may mắn được nhận làm Shipper( nhân viên giao hàng) công việc mặt dù không nhàn nhạ nhưng thu nhập cũng khá ổn đủ để Tiêu Chiến gửi về cho ba mẹ trả dần nợ còn cậu thì sống tiết kiệm hết mức cuộc sống mặc dù rất vất vả nhưng cậu không bao giờ nản chí, sống ở Bắc Kinh đã gần 2 năm  nên Tiêu Chiến cũng dần quen với nơi này

Hôm nay cậu có 1 đơn hàng ở Vương Thị giá trị đơn hàng này khá cao đủ để cậu không cần lo tiền điện nước, Tiêu Chiến dậy tầm 7h30 đến 8h thì anh sửa soạn xong tay cầm màn thầu ăn vội rồi vác hàng lên xe, chuẩn bị tươm tất Tiêu Chiến cắm chìa khóa xe vào rồi băng băng đi trên con đường rộng lớn, chạy cả buổi trời mà vẫn không thấy Vương Thị, Tiêu Chiến nhìn lại định vị đúng là chỗ này rồi nhưng lại là bãi đất trống còn có bảng đã di dời, Tiêu Chiến vẫn không bỏ cuộc chạy gần đến 11h trưa thời tiết quá nắng nóng nên Tiêu Chiến tạm thời tấp bênh vệ đường rồi ăn cái màn thầu thứ 2 trong ngày, ngẫm nghĩ 1 lúc sao Tiêu Chiến không đi hỏi đường khác nhỉ, chỉ nghe lời cái điện thoại hỏi người có phải tốt hơn không, Tiêu Chiến chạy đến 1 đoạn đường khá ít người ở đó có 1 nam nhân cao vạm vỡ đang đứng đó nghe điện thoại kế bênh là chiếc siêu xe đời mới nhìn thôi đã biết là đại gia người có tiền người đó không ai khác là Nhất Bác chủ tịch tập đoàn Vương Thị, bao nhiêu người Tiêu Chiến không hỏi lại hỏi ngay Nhất Bác, Tiêu Chiến cũng e dè nhìn Nhất Bác như vậy hỏi cậu liệu cậu có trả lời nên Tiêu Chiến đành liều 1 lần vậy cậu chạy xe lại chỗ Nhất Bác

TC : " bạn nam gì đó ơi?"

TC : " Bạn nam ơi?"

Nhất Bác vẫn đang nghe điện thoại,Tiêu thấy cậu không trả lời có khi nào cậu ta bị điếc không hay là mình kêu nhỏ quá

TC : " cậu ơi"?
/hét lớn/

NB : " sao?"

TC : " thật ra, tôi không phải dân ở đây nên không rành đường nên bị lạc không biết cậu có thể chỉ cho tôi đường đến Vương Thị không?"

NB : "điện thoại cậu? "

TC : "tôi có xem nhưng đến nơi chỉ thấy bãi đất trống còn có bản đang di dời, tôi tìm sáng giờ những vẫn không có kết quả "

NB : " Wechat tôi gửi định vị "

TC : " ahh, cảm mơn cậu "

Tiêu Chiến lấy điện thoại ra, điện thoại của cậu khá cũ kĩ cậu đã mua lại của 1 bà lão hành xóm bà đã giúp đỡ cậu rất nhiều khi làm shipper vì không có điện thoại bà cũng đã già yếu được con gái mua điện thoại cho nhưng mãi không sài nên đem bán chon Tiêu Chiến với giá rẻ để cậu có thể dùng để phục vụ công việc, đã cũ nhưng sài thật sự tốt, sau khi trao đổi 1 lúc với Nhất Bác

TC : " cảm mơn cậu, nếu có duyên gặp tôi nhất định sẽ báo đáp "
/ cười /

Tiêu Chiến chạy xe máy nên phải đội nón bảo hiểm, và đeo khẩu trang, khi nãy nói chuyện với Nhất Bác Tiêu Chiến đã kéo hờ nữa khẩu trang xuống lộ ra sống mũi cao óng lượn nhưng đã che hết phần nào nhan sắc mĩ miều của Tiêu Chiến

TC : " vậy tôi đi trước cảm mơn, lần sau gặp tôi nhất định sẽ báo đáp"

NB : " ừ "

Nhất Bác cũng khá bất ngờ không hiểu sao cậu không thể từ chối giúp đỡ Tiêu Chiến được hay vì thấy cậu khá đang thương
Nhất Bác thật ra rất trớ trêu đang đi xe thì lại bị hư? Phải chờ người tới đón Siêu xe gì đây cơ chứ lát chắc phải kêu người đem đốt đi, Tiêu Chiến đi được 1 lúc thì người của Nhất Bác cũng đã tới đưa cậu đến công ty

        Ở sảnh công ty Vương Thị
Tiêu Chiến bị tiếp tân làm khó không cho vào, trưởng phòng ở đây đặt hàng nhưng lại bảo nhân viên không nhận vì số tiền món hàng cũng không phải nhỏ nếu đền Tiêu Chiến không biết phải lấy gì mà đền nữa

Tiếp tân : " tôi đã bảo cậu không được vào, giao cái gì mà giao "

TC : " tôi chỉ vào đưa hàng thật sự không làm gì đâu "

Tiếp tân : " sao cậu lắm lời thế, mau cút đi trưởng phòng tôi không nhận hàng "

TC : " thật sự món hàng này có giá trị không hề nhỏ nếu trưởng phòng cô không nhận tôi thật sự đền không nổi c

Tiếp tân vẫn vậy 1 mực đuổi Tiêu Chiến đi, Nhất Bác vừa đến nơi thấy lại thấy cảnh đó không biết khi nào vô thức đi đến, 1 vệ sĩ của Nhất Bác tên là Vu Bân

Vu Bân : " Vương Tổng ngài còn cuộc họp "

Nhát Bác : " hủy "

Vu Bân với đám người kia rất sửng sốt Vương Tổng khi nào mà lại đi quan tâm mấy chuyện này hay hôm nay Vương Tổng bị rớt não ra ngoài rồi mặc dù rất thắc mắc nhưng bọn họ vẫn không dám hỏi lẽo đẽo theo sau lưng Nhất Bác, Nhất Bác tiến tới chỗ Tiêu Chiến đứng gần kế bênh cậu, Tiếp tân thấy Vương Tổng đến thì khá bất ngờ Vương Tổng cao quý đây quan tâm tới cô hả có khi nào mình lọt vào mắt xanh Vương Tổng không đang ảo tưởng 1 lúc thì Nhất Bác lạnh giọng cất tiếng hỏi

Tiếp tân : ahh là Vương Tổng chào ngài / giọng nhẹ nhàng/

Nhất Bác : " chuyện gì "

Tiếp tân :  " là anh ta làm càn ở công ty 1 mực không đi, trưởng phòng đã bảo không nhận hàng mà anh ta cứ khăng khăng bắt nhận cho bằng được, Vương Tổng ngài không cần quan tâm tôi lập tức đuổi hắn đi "

Tiêu Chiến : " tôi...tôi" / ấp úng/

Nhất Bác : " biến đi"

Tiếp tân : " nghe thấy chưa còn không mau cút, để Vương Tổng của Tôi nổi điên lên đá anh ra khỏi đây hả " / gằn giọng/

Nhất Bác : " tôi nói cô và trưởng phòng của cô ngay lập tức nghỉ việc, và nhận lương nốt của tháng này đền gấp 10 lần tiền của món hàng này "

Tiếp Tân : " hả...Vương Tổng ngài thật khéo đùa "  / lo lắng /

Nhất Bác / ngoắc tay /

Vu Bân :  " mời cô đi cho "

Tiếp tân bị đám người của Nhất Bác lôi đi mặc cho cô ta la hét vùng vẫy, Tiêu Chiến mắt hơi ươn ướt nhìn Nhất Bác

Tiêu Chiến : " là ..cậu, cô ấy không liên quan cậu không cần làm như vậy đâu "

Nhất Bác : " tôi là đang giúp anh?"

Tiêu Chiến :  " rất cảm mơn cậu, cậu muốn tôi làm gì đền ơn cậu đây ? "

Nhất Bác " tới kế toán lấy tiền đi "

Tiêu Chiến " ừm, cảm mơn "

Vu Bân " mời cậu đi theo tôi đến kế toán "

Nhất Bác còn rất nhiều việc phải làm, lại còn hủy luôn cuộc họp quan trọng nên càng trồng chất nhiều hơn, Tiêu Chiến chỉ lấy đúng phần tiền của món hàng nhưng Vu Bân ép cậu lấy gấp 10 lần giá trị ban đầu của món hàng làm Tiêu Chiến có chút khó xử, Tiêu Chiến hôm nay chỉ giao đúng 1 món hàng 
Mà món hàng này bằng 3 tháng lương của cậu, cậu cũng rất vui nhưng cũng rất thấy áy náy Tiêu Chiến quyết định lần sau gặp phải cảm tạ rồi trả lại tiền Vương Tổng,     Tiêu Chiến lấy trong túi quần điện thoại ra ấn vào trang cá nhân của Nhất Bác, lướt lướt 1 chút chỉ thấy Nhất Bác đăng vài tuss và trong đó có 2 tuss cậu chụp cùng 1 cô gái còn những tuss còn lại đăng hầu như là con trai điều này làm Tiêu Chiến có chút tò mò có phải là bạn gái anh ta không đăng tuss thân mật như vậy còn kèm cap trái tym nhưng lại không tag người đó vô lại còn cười tươi đến như vậy chắc hẳn Vương Tổng đã có bạn gái rồi cũng đúng thôi đã soái - tốt bụng - lại giàu vạn người mê là đúng rồi
Coi 1 lúc Tiêu Chiến tắt điện thoại đem đi sạc pin còn Tiêu Chiến đi vào trong bếp nói là bếp vậy thôi chứ nó chỉ vỏn vẹn 1 cái bếp gas, và 1 số nồi niêu son chảo ít đến thảm thương, Tiêu Chiến rất thích nấu ăn nhưng vì làm nhân viên giao hàng nên Tiêu Chiến chỉ ăn thức anh nhanh như xôi, màn thầu   ...những món ăn rẻ hết mức có thể, công việc shipper rất thất thường lúc thì bê đồ nặng, lúc nhẹ, có lần vì giúp chủ nhà vận chuyển đồ mà Tiêu Chiến xém gãy cái eo nhỏ, Tiêu Chiến đã gầy lại càng gầy thêm công việc vất vả là như vậy nhưng lúc nào cậu cũng nở nụ cười xinh xinh trên môi, lâu lắm rồi Tiêu Chiến mới vào bếp nhưng làm gì có đồ để chế biến đành phải vác xác xuống mấy tạp hóa gần trọ để mua ít đồ về nấu

Tiêu Chiến mua được ít thịt gà vì cậu tính làm món Gà Kung Pao ( đây là món gà nổi tiếng ở Trùng Khánh và được nhiều người yêu thích)  , rau củ và mấy món ăn vặt linh tinh khác... Tiêu Chiến trở về nhà nhìn mấy đứa nhỏ đứng trước sân chơi cậu mỉm cười nhẹ lúc trước mình cũng đã như vậy vui tươi hồn nhiên hết biết nhưng bây giờ lại phải lo nghỉ đủ thứ,về nhà Tiêu Chiến xắn tay áo bắt đầu công đoạn làm Gà gần 30' căn phòng thơm đến nức mũi cậu hài lòng nhìn món ăn sau đó sớt 1 nữa sang dĩa bênh kia nhìn đồng hồ cũng đã gần 5h Tiêu Chiến cầm cái dĩa mới sớt gà qua đem qua nhà bà lão đã từng cho cậu chiếc điện thoại bà cũng là người Trùng Khánh lâu lắm rồi bà chưa về quê hương của mình qua nhìn thấy món Gà bà vui mừng cảm mơn Tiêu Chiến 1 tiếng rồi quay vào nhà, Bà cũng đã khá già yếu nhưng lại rất phúc hậu Tiêu Chiến rất quý bà mỗi lần có món gì ngon đều đem qua chia cho bà, Bà cũng yêu thương Tiêu Chiến như con cháu thường hay tâm sự cùng cậu,khi giúp được chuyện gì cho Tiêu Chiến bà luôn sẵn lòng, Tiêu Chiến quay trở về phòng ăn hết dĩa  Gà tay xoa xoa bụng biểu cảm rất thỏa mãn, còn tiện tay vớ lấy bịch Snack

             Bênh chỗ Nhất Bác
Nhất Bác sau khi xong công việc không về biệt thự Vương Gia mà chạy đến quán Bar cùng Hạo Hiên, Hạo Hiên là cậu con trai thứ 3 của Vương Gia có đều tính cách của Hạo Hiên khác nhau hoàn toàn nhưng về độ đẹp trai của 2 người thì khỏi phải bàn, quản lý thấy Vương Tổng thì không khỏi mừng thầm vì mỗi tuần nào Nhất Bác cũng sẽ ghé qua 2-3 lần chỉ cần Nhất Bác đến thôi là bọn họ đã kiếm được bộn tiền rồi, Quản Lý kêu hết tất cả mĩ nhân của quán quây quang bênh cạnh Nhất Bác và Hạo Hiên nhưng 2 vị Vương Gia cũng chỉ liếc mắt qua 1 lúc tỏ vẽ khá nhàm chán, Hạo Hiên chỉ ngó ngó tìm kiếm ai đó nhưng lại không thấy tỏ vẻ thất vọng, vào tuần trước khi đi đến quán Bar này cậu đã ngó trúng 1 mĩ nam nhân làm phục vụ ở đây không ai khác là Tống Kế Dương vừa nhìn Hạo Hiên như người mất hồn như trúng tiếng sét tình yêu vậy từ đó Hạo Hiên thường xuyên đến Bar hơn luôn tìm cách để được tiếp xúc với Kế Dương nhưng mọi nỗ lực đều bất thành lần nào Hạo Hiên cũng bị từ chối 1 cách phũ phàng, Hạo Hiên gọi rất nhiều rượu tới chỉ mong người bưng đến là Kế Dương , Nhất Bác nhìn Hạo Hiên khó hiểu làm gì mà gọi nhiều tới vậy uống nổi không mà có khi uống hết đống này là vào viện hay nằm hòm rồi , đúng như ý nguyện Kế Dương mang rượu tới bưng để lên bàn rồi quay đi không thèm liếc Hạo Hiên tới 1 cái, Hạo Hiên buồn bực 1 chút quyết định đi vệ sinh bỏ lại Nhất Bác với đống rượu mà cậu kêu Nhất Bác đành phải kêu người cất bớt, Hạo Hiên đi vệ sinh xong bỏ ra ngoài quay lại bàn Nhất Bác, vừa lúc bước ra ngoài thì thấy Kế Dương bị 1 người đàn ông đã khá lớn tuổi quấy rối, Hạo Hiên không do dự đi lại tay bấu chặt vung ngay 1 đấm vào người ông ta, bị đấm 1 cú rõ đau ông ta loạng choạng cố đứng dậy nhìn kẻ to gan nào dám đánh ông ta ngước nhìn lên thấy gương mặt Hạo Hiên khuôn mặt ông ta đang tức giận mà giờ lại trắng bệch khóe miệng giựt giựt như gặp điều gì đó kinh khủng tới nơi

Hạo Hiên " ông là Minh Tổng? "
/Gằn giọng/

Minh Tổng " tôi là ngu dốt không biết đây là người của Vương Thiếu Gia đây ta thật là có mắt như mù, xin...Vương Thiếu Gia tha cho cái mạng già này "

Hạo Hiên không nói gì chỉ lao vào đánh túi bụi " cái tay ch* nào của mày chạm vô em ấy hả " đánh tên kia nước mắt trộn lẫn cả máu mặt hắn bầm dập hết đến khi Kế Dương cản lại Hạo Hiên mới buông ra

Hạo Hiên " có sao không "

Kế Dương " ừm..không sao..cảm mơn "

Hạo Hiên " mày đừng để tao gặp lại không thì mày xuống Âm Phủ mà gặp Diêm Vương "

Kế Dương " tha cho ông ta đi, tôi không sao đâu "

Hạo Hiên " giúp được em tôi vui lắm "

Kế Dương " tôi..đi trước "

Kế Dương bỏ đi Hạo Hiên muốn giữ cậu lại nhưng rồi lại thôi thấy Kế Dương tránh né cậu như vậy thì giữ lại được gì, cậu đi qua bàn cùa Nhất Bác nốc 1 lúc hết mấy chai rượu nặng đô, Nhất Bác cũng chỉ nhấp được gần 2 chai nhìn Hạo Hiên quay lại khuôn mặt có vẻ thất vọng cũng muốn hỏi nhưng vừa quay về lại nốc hết mấy chai Nhất Bác đành im luôn . Hạo Hiên uống say tới bí tỉ miệng luôn lầm bầm gì đó về (sao anh không thích tôi tôi đáng ghét tới vậy sao, tôi thật sự thích anh mà) Nhất Bác đành phải vác xác thằng em trai của mình về nếu Hạo Hiên không phải em trai của Nhất Bác cậu đã vứt anh ở đó từ lâu rồi chở Hạo Hiên về biệt thự của Vương Gia, Bà Vương ngồi ở phòng khách thấy 2 quý tử của mình đã về bà niềm nở đi ra đón rốt cuộc bà lại phải chăm Hạo Hiên đang say bí tỉ kia đưa Hạo Hiên lên phòng sau đó dặn người làm chăm sóc Hạo Hiên rồi bà bỏ xuống phòng khách .

Bà Vương " Nhất Bác, con xem anh trai con Khải Hoan nó bỏ ra nước ngoài gần 3 năm rồi, ba mẹ thật sự rất khó xử con nên tìm 1 người để kết hôn sau này còn có cháu để nối dõi tông đường "

Nhất Bác " anh ấy rồi cũng sẽ về, khi con đòi cưới Lạc Hoa mẹ cũng đã quyết liệt phản đối còn gì "

Bà Vương " con còn dám nói cô ta, cô ta lừa con lén lút rút cố phiếu Vương Thị hại con,nếu không phải có ba con giúp con thì liệu công ty con còn "

Nhất Bác " cô ấy có chuyện về Gia đình mà mẹ, con thật sự yêu cô ấy nếu mẹ cho con cưới cô ấy thì sau này tiền của con cũng là của cô ấy thôi "

Bà Vương " con câm miệng, con muốn mẹ tức chết mới vừa lòng đúng không, mẹ cho con thời gian 1 tuần nhất định phải dắt ai về ra mắt mẹ con gái hay con trai đều được "

Nhất Bác " con không muốn "

Bà Vương "con cứ thử không nghe!! "

Nhất Bác chỉ đứng dậy sau đó đi ra ngoài lấy xe chạy về biệt thự riêng của cậu, trong xe Nhất Bác suy nghĩ rất nhiều nên dẫn ai về đây cậu đã nghĩ rất nhiều cái tên nhưng đều thấy không được bọn họ đều quá giả tạo, mẹ cậu lại rất khó tính chỉ cần không vừa mắt là đã get out rồi, càng nghĩ càng đau đầu thôi thì còn 1 tuần từ từ tìm cũng được vậy, Tiêu Chiến đang coi tivi nhìn đồng hồ cũng đã được 8h cậu tắt tivi sau đó lấy điện thoại ra suy nghĩ gì đó rồi nhắn tin cho Nhất Bác, cậu tính là sẽ trả lại số tiền lúc sáng cậu nhận được, Nhất Bác vừa tắm ra xong thì tiếng tin nhắn ~Ting Nhất Bác hưởng mắt về phía điện thoại lấy tay với đến nhìn tin nhắn trên điện thoại Nhất Bác lại bất giác cười nhẹ ở khóe miệng

Tiêu Chiến " xin chào tôi là Tiêu Chiến là người cậu đã giúp sáng nay, Vương Tổng số tiền hồi sáng nay tôi thất sự không giám nhận gặp cậu tôi sẽ trả, cậu đã giúp tôi rất nhiều nên nếu có việc gì cần cậu chứ gọi tôi, tôi sẽ không ngần ngại giúp "

Nhất Bác chỉ seen rồi suy nghĩ về lờ mẹ cậu nói thấy Tiêu Chiến thật thà và chất phác như vậy nhờ cậu qua mặt mẹ cậu chắc không có vấn đề gì chỉ là giả vờ thôi cậu cũng đã giúp Tiêu Chiến qua mà, Nhất Bác bấm điện thoại trả lời lại " anh giúp tôi 1 chuyện " , Tiêu Chiến thấy cậu chỉ seen không trả lời nên không nhắn gì nữa nhưng lát sau điện thoại lại ~Ting Tiêu Chiến cầm điện thoại lên đọc sau đó trả lời lại " chuyện gì nhất định tôi giúp cậu " Nhất Bác thấy Tiêu Chiến reo ngay liền tỏ vẻ hài lòng
Rồi trả lời lại nhờ Tiêu Chiến giả làm người yêu mình qua mặt mẹ mình, Tiêu Chiến cũng suy nghĩ đơn giản giả làm người yêu thôi mà nên cậu đồng ý ngay, Nhất Bác cũng nói cảm mơn cậu 1 tiếng, sau đó thì lại vô bộ sưu tập nhìn qua 1 lượt các hình người trong những tấm hình mà Nhất Bác coi là Lạc Băng anh thật sự rất yêu cô cho dù cô đã làm ra chuyện có lỗi Nhất Bác cũng sẵn lòng tha thứ nhưng tiếc cô lại chọn cách bỏ đi, Tiêu Chiến ngáp vài cái tỏ vẻ đã buồn ngủ cậu leo lên giường đắp chăn ngủ như thường lệ

6 ngày trôi qua Nhất Bác hẹn gặp Tiêu Chiến chỉ cậu cách qua mặt mẹ cậu 1 cách thuần thuật nhất chỉ sở thích của cậu thói quen tất tần tật Tiêu Chiến nghe mà hoa cả mắt cứ như đang học văn vậy Tiêu Chiến ghi chép lại đầy đủ hết tất cả , Nhất Bác cũng sắm sửa cho Tiêu Chiến dẫn cậu đi cắt tóc mua sắm nhìn như 1 cặp đôi yêu nhau thâth sự Tiêu Chiến cả ngày hôm đó rất vui vẻ miệng cười suốt vị Vương Tổng nào đó cũng bị nụ cười lay động, gần 6h tối cả hai mới ai về nhà nấy, Tiêu Chiến tối đó thức rất khuye để học thuộc những gì về Nhất Bác nói với cậu, Nhất Bác cũng nhắn tin ngỏ ý muối qua đón Tiêu Chiến nhưng Tiêu Chiến từ chối chỉ hẹn 1 địa điểm để Nhất Bác tới đón cậu, Tiêu Chiến cảm thấy chỉ là giả vờ thôi không cần phải thân mật tới vậy
Sáng hôm sau Tiêu Chiến đến chỗ hẹn bộ đồ Tiêu Chiến mặt hôm nay là áo khoác len cùng quần dài đội một cái mũ đan len rồi mang giày nhìn giản dị nhưng lại rất hài hòa có cảm giác rất trẻ trung

Nhất Bác cũng đã chuẩn bị quà để cho Tiêu Chiến tặng mẹ cậu chuẩn bị xong tất cả Nhất Bác mới yên tâm lái xe đến Vương Gia trên đường Nhất Bác chỉ hỏi về vấn đề gặp mặt Tiêu Chiến phải diễn thật tốt rồi cả hai cũng không nói gì nhiều, Tiêu Chiến lần đầu đến Vương Gia gặp ai cũng niềm nở cười chào hỏi, giúp việc và Bác quản gia có ấn tượng rất tốt về Tiêu Chiến nhớ lúc trước cậu chủ cũng dẫn 1 cô nương về đây mặt mũi cũng xinh đẹp nhưng tính nết lại đánh chết cái đẹp của cô, giúp việc và quản gia cùng Bà Vương  không thích cô 1 chút nào nhưng Tiêu Chiến trái ngược lại với cô nhìn cậu lịch sự ngoan hiền hơn nhiều, Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác ngồi ở phòng khách đợi Bà Vương xuống, ở trên lầu 1 người phụ nữ tuổi đã lớn nhưng vẫn toát lên vẽ thanh lịch quý phái Bà  Vương từ từ bước xuống lầu nhìn Tiêu Chiến là nam nhân sao bà Vương còn nghĩ Nhất Bác dẫn nữ nhân về nhưng thôi dù gì cũng không phải Lạc Băng là được, vừa gặp bà Vương Tiêu Chiến niềm nở miệng cười tươi nhìn bà Vương chào hỏi lịch sự, bà Vương cũng đáp lại cậu, nói chuyện với Tiêu Chiến làm bà Vương rất hài lòng có ấn tượng tốt về Tiêu Chiến phần nào lòng còn thầm muốn Tiêu Chiến kết hôn với Nhất Bác , Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến với mẹ mình chỉ mới gặp mặt lần đầu mẹ lại thích Tiêu Chiến đến vậy vốn Mẹ Nhất Bác là người rất khó tính kia mà, không ngờ là Tiêu Chiến diễn đạt đến như vậy không khỏi nể phục

Byee mọi người nha, thời buổi dịch bệnh mong mọi người chú ý giữ sức khỏe, và ủng hộ tuiii nữa nha




















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bjyx